Đỉnh Phong Thiên Hạ

Chương 2193: Mộ địa của Yêu Tước




Giây lát sau Lục Lâm Thiên lại hiện ra đã đứng lơ lửng trước mặt Hỏa Vũ Ngốc Ưng kia.  

Vù vù vù!  

Hỏa Vũ Ngốc Ưng khổng lồ đang mang theo uy thế thuộc tính hỏa bàng bạc, yêu nguyên phô thiên cái địa tuôn ra ập hướng Thiên Độc Yêu Long, chấn động không gian một phương rung bần bật.  

- Grao!  

Cùng với tiếng rồng ngâm đao minh vang vọng trời cao, Huyết Lục xuất hiện trong tay Lục Lâm Thiên.  

Tiếng rồng ngâm đao minh làm yêu thú hai tộc rùng mình. Trong tiếng đao minh khiến linh hồn chúng ngơ ngẩn, vô hình bị thanh âm này áp chế. Yêu thú hai tộc thực lực thấp thì run cầm cập.  

Uy hϊếp đến từ linh hồn, huyết mạch của họ, không thể chống cự được.  

Trong chớp mắt đó tiếng rồng ngâm đao minh khiến bản thể Hỏa Vũ Ngốc Ưng khổng lồ của Hỏa Lam khựng lại.  

Chân khí rót vào Huyết Lục, trên bầu trời kéo theo từng đợt năng lượng thuộc tính hỏa gần như thực chất hóa liên miên rót vào trong đao. Trong giây phút này thân hình Lục Lâm Thiên như mãnh hổ vồ mồi, Huyết Lục chém thẳng ra, đao quang màu đỏ như máu nhanh như tia chớp rạch phá không gian, đao quang bay ra, cả không gian run rẩy.  

Trong cặp mắt ngạc nhiên của mọi người, chỉ giây lát ngắn ngủi chín đao quang hợp nhất lại thật ra đao quang sắc đỏ càng khiến tim người đập nhanh. Nơi đao quang xẹt qua, bên dưới núi sập đất nứt.  

Trước nhiều cặp mắt đang nhìn chằm chằm, đao quang màu đỏ với thế khủng bố như chẻ tre rạch phá không gian. Bản thể khổng lồ của Hỏa Lam không cách nào đón đỡ thế công, đao quang chạm mạnh vào cơ thể Hỏa Vũ Ngốc Ưng to lớn. Cú va chạm khiến tim người đập nhanh.  

Giây lát sau, các cặp mắt muốn rớt tròng. Đao quang chém vào lưng Hỏa Vũ Ngốc Ưng. Bốn phía hoàn toàn tĩnh lặng, yên tĩnh rất kỳ dị. Nhưng loại tĩnh laựng này khiến trong lòng các cặp mắt theo dõi nặng nề như bị đá đè.  

Răng rắc!  

Ngay sau đó, khi các cặp mắt chưa lấy lại tâm thần thì nghe tiếng sóng không gian tan vỡ trên bầu trời.  

Cùng với không gian vỡ nát, đao quang đỏ mới yên tĩnh lại chợt giáng xuống với thế mạnh mẽ. Với nhát đao này, lưng Hỏa Vũ Ngốc Ưng khổng lồ nứt ra.  

Bản thể Hỏa Vũ Ngốc Ưng khổng lồ của Hỏa Lam hét thảm:  

- A!  

Cơ thể Hỏa Vũ Ngốc Ưng rách toạc, thân hình khổng lồ đứt thành hai khúc. Đao quang tước phẳng không gian, khí thế ngập trời hoàn toàn giải phóng.  

Răng rắc!  

Không gian nứt ra một cái khe rồi biến mất, khí thế cuồng bạo ùa ra. Không gian xao động, kình khí khủng bố nghiền nát hư không to lớn này. Lực lượng bá đạo không gì sánh bằng khiến người ta kinh hồn táng đảm.  

Tất cả yêu thú tộc Thải Vân Yêu Tước nhìn Lục Lâm Thiên, ánh mắt đã khác hẳn.  

Ánh mắt Vân Dao nhìn Lục Lâm Thiên chằm chằm, thực lực của nhân loại này rốt cuộc cỡ nào thì nàng cũng nhìn không ra. Vân Dao nghi ngờ nếu nàng ra tay e rằng cũng không làm gì nhân loại này được.  

Trong giây lát, yêu thú tộc Hỏa Vũ Ngốc Ưng còn sống rất là hỗn loạn.  

Ba trưởng lão mạnh nhất đi theo tới dễ dàng bị nhân loại kia trực tiếp gϊếŧ. Chúng nó là yêu thú nhưng đến đẳng cấp tứ giai thì trí tuệ sẽ không thấp hơn nhân loại, cho nên bọn họ không ngốc.  

Ba trưởng lão bát giai mạnh nhất đều bị gϊếŧ, bọn chúng làm gì dám ở lại, cả đám vội vàng bỏ chạy.  

Thiên Độc Yêu Long không gϊếŧ được Hỏa Lam nên cơn giận càng tăng cao:  

- Chết đi!  

Thiên Độc Yêu Long đuổi theo không bỏ, thân hình khổng lồ chấn vỡ sóng không gian. Dọc đường một đám Hỏa Vũ Ngốc Ưng bị Thiên Độc Yêu Long gϊếŧ ch ết giữa không trung.  

- Gru gru!  

Thấy tộc Hỏa Vũ Ngốc Ưng chật vật chạy trốn, nhiều Thải Vân Yêu Tước trong tộc Thải Vân Yêu Tước reo hò. Tộc Hỏa Vũ Ngốc Ưng bị nhân loại gϊếŧ hoa rơi nước chảy, ba trưởng lão đẳng cấp bát giai bị gϊếŧ dễ dàng là chuyện đáng giá vui mừng đối với chúng.  

Lát sau những Hỏa Vũ Ngốc Ưng đã trốn sạch, Thiên Độc Yêu Long gầm rống nhanh như tia chớp quay về.  

- Grao!  

Thiên Độc Yêu Long biến hình người, râu rồng rung rung.  

Thiên Độc Yêu Long đứng cạnh Lục Lâm Thiên, nói to:  

- Đám gà lông tạp đó ta nhìn là ghét!  

Lục Lâm Thiên mỉm cười nói:  

- Chắc tộc Hỏa Vũ Ngốc Ưng này không dám tới gây rối nữa.  

Gϊếŧ ba con Hỏa Vũ Ngốc Ưng bát giai, tộc Hỏa Vũ Ngốc Ưng nên hiểu chuyện hơn chút. Hỏa Vũ Ngốc Ưng không có nhiều Hỏa Vũ Ngốc Ưng bát giai.  

Hai người quay về trận thế Thải Vân Yêu Tước. Đám người Vân Dao giật mình không nói nên lời, các cặp mắt ngạc nhiên nhìn Lục Lâm Thiên, cực kỳ rung động.  

Vân Dao lấy lại tâm thần trước tiên, nàng nhìn Lục Lâm Thiên, hỏi:  

- Chắc ngươi không phải linh phó đúng không?  

Vân Dao sớm có nghi ngờ, những nhân loại này không giống linh phó. Huống chi Thiên Độc Yêu Long mới chỉ là bát giai sơ kỳ làm sao có linh phó cường đại vậy được?  

Lục Lâm Thiên gật đầu, nói:  

- Đúng vậy!  

Bây giờ không tiện che giấu nữa.  

Vân Dao mỉm cười nói:  

- Không ngờ thực lực của ngươi mạnh như vậy, sớm biết thế đã không lo lắng cho các ngươi.  

Hai canh giờ sau, trong một sơn mạch. Có một ngọn núi khổng lồ cao vυ"t đâm thủng tầng mây, xung quanh ngọn núi hơi lạ, bốn phía xanh biếc mà bên này thì không mọc một cọng cỏ, một mảnh hoang vu, có cảm giác âm u đáng sợ.  

Dươi sườn núi có cái hang không nhỏ, trong hang bày một cấm chế lợi hại. Vân Dao mở cấm chế ra, mọi người đi vào hang.  

Từ hang này đi xuống khoảng năm trăm thước xuất hiện một không gian lòng đất to lớn. Vân Dao lại mở một cấm chế ra, mọi người vào trong không gian.  

Diện tích không gian lòng đất cực kỳ khổng lồ, nhưng lại rất tối tăm, người bình thường không thể nhìn thấy gì được.  

Trong không gian tối khắp nơi u ám, mảng lớn xác yêu thú chất đống. Trong không gian còn có sát khí bàng bạc, thú hồn tràn ngập. Lục Lâm Thiên bước vào trong, Đại Hồn Anh liền cảm nhận sát khí và thú hồn mạnh mẽ này, hoan hô trong đầu hắn.  

Lục Lâm Thiên giật mình:  

- Thú hồn và sát khí thật mạnh!  

Độ mạnh của thú hồn và sát khí không thua gì sát khí và tàn hồn trong Huyền Thiên bí cảnh, thậm chí mạnh hơn một chút.  

Sát khí cường đại như vậy người thực lực thấp một chút sẽ không dám đi vào, b ởi vì nếu đi vào thì sẽ bị ảnh hưởng tâm trí. Tiến vào một đoạn đường có mấy trưởng lão tộc Thải Vân Yêu Tước thực lực hơi yếu và Phi Thiên Ngô Công sắc mặt trướng đỏ.  

Vân Dao nói với Lục Lâm Thiên, Thiên Độc Yêu Long:  

- Các hạ, đây chính là mộ địa của tộc Thải Vân Yêu Tước ta. Mấy vạn năm nay tộc Thải Vân Yêu Tước chôn xác tất cả tộc nhân tại đây.  

Lục Lâm Thiên thầm nghĩ:  

- Hèn gì có sát khí và thú hồn mạnh đến vậy.  

Mấy vạn năm nay, không gian lòng đất này được sử dụng là mộ địa của Thải Vân Yêu Tước. Tuy tuổi thọ của yêu thú khá dài nhưng trong tộc cũng có rất nhiều xác Thải Vân Yêu Tước, có thể tưởng tượng sát khí chứa trong thi cốt cỡ nào.  

Cộng thêm những Thải Vân Yêu Tước đã chết này đa số chết tự nhiên nên hơn một nửa thú hồn không bị ảnh hưởng, tổn thương gì. Sau khi yêu thú chết thú hồn tự nhiên tan biến, nhưng còn khá nhiều đọng lại trong không gian này. Lâu dần ngưng tụ thành thú hồn hùng mạnh, thú hồn giống như tàn hồn, tuyệt đối cường đại.