Đỉnh Phong Thiên Hạ

Chương 2157: Biến cố đột ngột (1)




Doãn Ngạc lên tiếng:  

- Các vị, mời ngồi.  

Bên ngoài đại điện có đệ tử Vạn Thú tông mặc hỷ trang nối đuôi nhau tiến vào, bọn họ bưng lên nhiều điểm tâm, mỹ tửu, tiên quả.  

Cổ Kiếm Phong nhẹ gật đầu với Lục Lâm Thiên rồi mang theo đệ tử trong môn ngồi xuống.  

Mọi người ngồi xuống ghế, ngẫu nhiên cúi đầu nói chuyện. Suy nghĩ trong lòng mỗi người khác nhau, có tính toán riêng. Các phương thế lực trong đại điện này không đơn thuần như Tiểu Long, Lục Tâm Đồng, Thiên Độc Yêu Long, Tuyết Sư chỉ hứng thú nhất với điểm tâm, tiên quả.  

Bùm!  

Thời gian trôi qua, bên ngoài đại điện, trên quảng trường vang ba tiếng nổ như tiếng pháo hoa. Mọi người cùng nhìn hướng đại điện.  

Bên ngoài đại điện vang lên giọng đệ tử Vạn Thú tông:  

- Nghi thức tông chủ mới lên chức bắt đầu!  

Ngoài đại điện rất náo nhiệt, các tiếng reo hò truyền vào.  

Doãn Ngạc đứng dậy nói:  

- Các vị, mời dời bước đi quảng trường xem lễ.  

Mọi người đứng dậy, lòng biêt nghi thức tông chủ mới lên ngôi đã bắt đầu. Đoàn người ra khỏi đại điện, thấy trên quảng trường đã tụ tập hàng vạn người, hơn năm mươi phần trăm là đệ tử Vạn Thú tông, còn lại là một số thế lực trên địa bàn Vạn Thú tông.  

Chính giữa quảng trường dựng một đài cao, mọi người đứng vây quanh đài cao.  

Doãn Ngạc chắp tay nói với mọi người:  

- Các vị, thứ lỗi cho Doãn mỗ vắng mặt một lúc.  

Chân khí dưới chân Doãn Ngạc chợt lóe lên, gã lao lên đài cao quảng trường. Mấy trưởng lão cũng phi hành lên đứng sau lưng Doãn Ngạc.  

Các đệ tử xung quanh hành lễ:  

- Tham kiến tông chủ!  

Doãn Ngạc phất trường bào ra hiệu, các đệ tử đứng lên.  

Trên đài cao, giọng trưởng lão râu bạc truyền ra:  

- Giờ lành đã đến, mời tông chủ đời tiếp theo lên đài!  

Vù vù vù!  

Lão nhân dứt lời, cung điện mé bên sau lưng mọi người có nhiều người chậm rãi bước ra. Mọi người xoay lại nhìn, nhiều nữ đệ tử Vạn Thú tông vây quanh một nữ nhân tiến lên trước như sao quanh trăng sáng.  

Nàng có vóc dáng dong dỏng cao, mặc hoa y màu lam bao bọc người, quanh cổ hiện lên đường cong ưu mỹ, thấy rõ xương quai xanh. Váy nếp gấp như ánh trăng chuyển động trải dưới đất. Vạt váy dài ba thước, dùng dây lưng màu vàng nhạt cột lại cái eo nhỏ một bàn tay ôm trọn, tôn lên vóc dáng xịnh đẹp. Ba ngàn tóc tơ cột cao, vài sợi tóc bị gió thổi phi hành lên. Mặt hao da phấn, trong kiệt ngạo có vài phần khí chất xuất trần, mắt đẹp lưu chuyển sóng mắt sáng ngời.  

Lục Lâm Thiên ngây người nhìn nữ nhân trước mắt. Không ngờ Lam Linh diện đồ lên làm Lục Lâm Thiên không nhận ra, dã tính biến mất, tăng phần quyến rũ.  

Trong đám đông, một thanh niên ba mươi tuổi đứng cạnh Công Tôn Hóa Nhai thấy Lam Linh thì đôi mắt lộ tia tham lam, mắt sáng rực, sắp chảy nước miếng.  

Lúc này Lam Linh bước ra làm mọi người cực kỳ kinh diễm, mắt nhìn nàng chằm chằm. Quan trọng nhất là mọi người biết sau này Lam Linh chính là tông chủ của Vạn Thú tông.  

Lam Linh chậm rãi bước lên đài cao, gót sen nhẹ nhàng, tư thế yểu điệu. Lam Linh lướt qua bên cạnh Lục Lâm Thiên nhưng không thèm nhìn hắn cái nào, hờ hững như người xa lạ. Mãi khi Lam Linh bước lên đài cao, bao nhiêu cặp mắt nhìn chăm chú, ánh mắt nàng vẫn không thay đổi gì.  

Trên đài cao Doãn Ngạc nói gì đó với Lam Linh nhưng Lục Lâm Thiên không chú ý nghe, có lẽ toàn những lời sáo rỗng, tuyên bố này nọ. Trên quảng trường rất náo nhiệt.  

Trong đầu Lục Lâm Thiên suy nghĩ cuối cùng Doãn Ngạc sẽ ra quyết định thế nào, có lẽ gã không thể toàn quyền quyết định thay Vạn Thú tông. Bây giờ xem ra xác suất Vạn Thú tông tham gia Thiên Địa Minh đã rất lớn.  

Lục Lâm Thiên đang suy nghĩ chợt quanh quảng trường yên lặng. Lục Lâm Thiên lấy lại tinh thần, lần nữa đưa mắt nhìn lên đài cao. Doãn Ngạc phất tay ra hiệu mọi người yên lặng.  

Doãn Ngạc nhìn đệ tử Vạn Thú tông xung quanh, giọng nói hóa thành sóng âm quanh quẩn trên cao:  

- Có ai phản đối Lam Linh tiếp nhiệm tông chủ Vạn Thú tông không?  

Đây chỉ là câu hỏi cho có, bên trên đã sắp xếp hết, dù có đệ tử phản đối cũng không làm nên chuyện gì.  

Các đệ tử Vạn Thú tông im lặng, tất nhiên không ai ngốc mở miệng phản đối.  

Khi Doãn Ngạc định lên tiếng thì trong đám người vang tiếng hắng giọng:  

- Khụ!  

Lục Lâm Thiên ung dung bước ra, hắn nhìn đài cao:  

- Doãn tông chủ, ta có thể hỏi Lam Linh cô nương một chuyện được không?  

Vù vù vù!  

Lục Lâm Thiên lên tiếng hấp dẫn mọi người, các cặp mắt cùng nhìn hắn. Đám người Vân Tiếu Thiên, Lư Khâu Mỹ Vi nghi hoặc nhìn Lục Lâm Thiên.  

Đám người Hóa Vũ tông hơi căng thẳng, bọn họ hy vọng Lam Linh làm tông chủ Vạn Thú tông nhất, bọn họ không mong sẽ xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn.  

Trên đài cao, ánh mắt Lam Linh bình lặng, chậm rãi nhìn hướng Lục Lâm Thiên. Không ai phát hiện khi Lục Lâm Thiên lên tiếng thì người Lam Linh khẽ run rẩy một thoáng.  

Không khí hơi kỳ dị, ánh mắt Doãn Ngạc lộ tia ngạc nhiên.  

Trước mắt bao người Doãn Ngạc khó thể từ chối:  

- Lục chưởng môn có lời gì cứ nói.  

Lục Lâm Thiên mỉm cười nói:  

- Đa tạ Doãn tông chủ.  

Ánh mắt của mọi người không ảnh hưởng được Lục Lâm Thiên, hắn nhìn Lam Linh. Trong lòng Lục Lâm Thiên biết rõ về công về tư hắn đều không mong nàng leo lên ngôi tông chủ. Lam Linh ngồi vào ghế tông chủ thì liên nhân giữa Hóa Vũ tông và Vạn Thú tông cũng nước chảy thành sông, Vạn Thú tông đương nhiên tham gia vào trận thế Thiên Địa Minh.  

Nếu hôm nay Lam Linh không ngồi vào ghế tông chủ thì còn cơ hội thay đổi, Lục Lâm Thiên phải cố gắng làm ra biến cố, có lẽ sẽ khiến Vạn Thú tông đổi ý.  

Lục Lâm Thiên do dự một lúc, nói:  

- Lam Linh cô nương có cần suy xét thêm nữa không?  

Lam Linh nhìn thẳng vào mắt:  

- Suy xét cái gì?  

Lục Lâm Thiên nhìn nữ nhân trên đài cao, nói:  

- Lam Linh cô nương biết rõ, nếu Lam Linh cô nương không muốn thì hiện tại còn kịp.  

Lam Linh nói:  

- Lục chưởng môn chỉ có mấy câu này sao?  

Không ai hiểu hai người đang nói gì, mỗi người vô cùng khó hiểu nhìn Lục Lâm Thiên và Lam Linh chằm chằm. Vân Hồng Lăng, Lữ Tiểu Linh theo dõi Lục Lâm Thiên chặt chẽ.  

Lục Lâm Thiên tạm ngừng một lúc, nói:  

- Hiện tại vẫn còn thời gian, đây là cơ hội cuối cùng.  

Lam Linh bật cười nói:  

- Ha ha ha! Lục chưởng môn, hôm nay người nói chuyện thật thú vị, khiến ta hơi khó hiểu. Đa tạ Lục chưởng môn tiến đến xem lễ, lát nữa ta sẽ kính Lục chưởng môn thêm vài ly.  

Lam Linh vờ như không nghe hiểu Lục Lâm Thiên nói gì.  

Doãn Ngạc nói:  

- Lục chưởng môn còn chuyện gì khác không?  

Lục Lâm Thiên chậm rãi lùi lại:  

- Đã quấy rầy, mời Doãn tông chủ tiếp tục.  

Lục Lâm Thiên muốn thay đổi nhưng không làm được gì.  

Lục Lâm Thiên lui xuống, không ai thấy trong mắt Lam Linh lóe tia bất đắc dĩ. Chuyện đã đến nước này thì Lam Linh không cách nào dứt ra được, nàng không thể phản bội Vạn Thú tông, không thể phản bội gia tộc của mình, hậu quả rất nghiêm trọng, Lam Linh không gánh nổi.  

Trong tay Doãn Ngạc xuất hiện một ấn chương bằng ngọc bóng loáng to cỡ bàn tay, bên trên có mấy hoa văn hình thú.  

Doãn Ngạc đưa đến bên cạnh Lam Linh:  

- Lam Linh, nhận Vạn Thú Ấn, từ nay về sau ngươi là tông chủ của Vạn Thú tông, lời nói cử chỉ đại biểu cho Vạn Thú tông. Nhớ kỹ tông quy của Vạn Thú tông, sau này Vạn Thú tông nhờ vào ngươi.