Đỉnh Phong Thiên Hạ

Chương 2041: Thiên sinh thể chất




- Hô!  

Năng lượng không ngừng tràn vào thân thể Như Hoa, thân thể cao lớn không ngừng vặn vẹo, thân hình trướng lên không ít, chân khí uy áp lan tràn.  

Ngay lúc chân khí Như Hoa không ngừng kéo lên, một âm thanh long ngâm vang lên cách đó không xa.  

- Ngao!  

Thiên Độc Yêu Long đã sớm hóa thành bản thể, năng lượng ba động cực độ khủng bố kéo lên, tràn đầy cảm giác nguy hiểm.  

Hô!  

Năng lượng hội tụ quanh thân hắn tạo thành lốc xoáy xoay tròn, năng lượng bàng bạc không ngừng xâm nhập vào người hắn.  

Lần này bế quan, Lục Tâm Đồng cho hắn một ít máu huyết, tiên thiên độc thể có tác dụng cực lớn cho hắn đột phá bát giai, với huyết mạch của hắn nếu chỉ dùng chính lực lượng bản thân rất khó đột phá.  

Như Hoa rống to một tiếng, giải khai một bình chường cực lớn, chân khí nháy mắt thăng lên một cấp độ mới, năng lượng lập tức khuếch tán.  

Cuối cùng Như Hoa thăng lên tới bát giai sơ kỳ, chân khí phóng thẳng lên cao.  

Bản thể Thiên Độc Yêu Long xoay quanh, chân khí cường hãn, quanh thân tràn ngập hắc vụ cực kỳ nồng đậm, mang theo hương vị gay mũi khó ngửi, tựa hồ có thể truyền khắp cả không gian.  

- Ngao!  

Một tiếng rít gào vang vọng, uy áp nồng đậm lan tràn, cả không trung đều run rẩy lên, ngay nháy mắt chân khí Thiên Độc Yêu Long đã đột phá tới cấp độ bát giai.  

Bóng đêm dày đặc, bên trong một dãy núi liên miên cao ngất xuyên phá thiên không.  

Trên một ngọn núi cao nhất, một thân ảnh xinh đẹp đứng thẳng, áo trắng thắng tuyết, dung nhan tản ra khí tức yêu mị, yêu mị tới mức phong tình vạn chủng, đủ mị hoặc hết thảy chúng sinh.  

Ánh trăng chiếu sáng, Bạch Linh khoanh tay đứng yên, khuôn mặt tràn ngập vẻ lạnh lùng lại uy nghiêm, khiến người không dám nhìn thẳng.  

- Vài năm rồi, không biết hắn trôi qua như thế nào.  

Bạch Linh thì thầm.  

- Không phải đã nói đừng tới quấy rầy ta sao?  

Ánh mắt Bạch Linh đột nhiên trầm xuống, trên người lộ vẻ uy nghiêm.  

- Không phải là họ, là ta!  

Một âm thanh tà mị cực điểm rơi xuống, một thân ảnh xuất hiện, khuôn mặt tuấn mỹ tới mức khó thể tưởng tượng, hơn nữa càng có một cỗ lực lượng vô cùng mị hoặc.  

Người kia vừa xuất hiện, không gian xung quanh dao động, khí tức cường hãn cực hạn.  

…  

Sáng sớm, sắc trời vừa sáng, trong không khí còn mang theo hàn ý.  

Bên trong Thiên Kiếm môn, chỉ mới canh ba đã có một nhóm đệ tử đang dọn dẹp quảng trường.  

Trong giây lát các đệ tử đột nhiên cảm thấy mặt đất chao đảo, người có thực lực thấp thiếu chút nữa té sấp xuống đất.  

- Gần đây tần suất chấn động tựa hồ càng ngày càng thường xuyên đi?  

- Sư huynh, ta nghe nói hình như có người đang đột phá trong cấm địa phải hay không?  

- Ta còn nghe đệ tử thân truyền nói, là Nhược Lan sư tỷ bế quan tu luyện, đã bế quan hơn một năm.  

- Nhược Lan sư tỷ còn bài danh một trong mười đại cường giả trẻ tuổi đấy.  

Âm thanh bàn luận xôn xao không ngừng vang xa.  

- Nhanh dọn sạch quảng trường, sắp tới giờ rồi!  

Đệ tử đầu lĩnh trầm giọng quát.  

Ngay lúc các đệ tử bình tĩnh trở lại, mặt đất lại đột nhiên rung lên, các đệ tử lập tức nhìn ra sau núi, giờ phút này nơi đó có một cỗ chân khí thật lớn lan tràn ập tới.  

Ông ông…  

Trường kiếm sau lưng các đệ tử đều tê minh vang vọng, giống như muốn phủ phục xuống dưới.  

Chấn động khiến nhiều cường giả của Thiên Kiếm môn chú ý, thật nhiều thân ảnh bay ra, lăng không trôi nổi, ánh mắt kinh nghi bất định nhìn ra sau núi, trong mơ hồ họ nhận ra một cỗ chân khí khủng bố cực đoan giống như mãnh thú đang ngủ say muốn tỉnh lại.  

Xuy!  

Thân ảnh đi đầu hiện lên giữa không trung, ánh mắt nhìn sau núi, cảm nhận được cỗ khí tức kia, trong mắt lộ vẻ mừng như điên:  

- Đồ nhi, ngươi sắp thành công sao!  

Vào lúc này, vô số lợi kiếm vây quanh Kiếm sơn run lên, kiếm quang bốn phía, kiếm khí sắc bén vỡ áp xung quanh, cả Kiếm sơn không ngừng rung động.  

Đất rung núi chuyển, vô số lợi kiếm hội tụ thành tiếng kiếm minh đinh tai nhức óc quanh quẩn khắp không trung, kiếm khí bàng bạc sắc bén phát tán ra ngoài, vạn kiếm tề minh, tựa hồ như muốn bay khỏi Kiếm sơn, khí thế kinh người vỡ áp thiên địa.  

Bên trong Kiếm sơn khổng lồ, tại một không gian tối tăm, lúc này cả không gian đã biến hóa vô cùng kỳ dị.  

Trong không gian, một mảnh quỷ khóc thần hào quanh quẩn, ma khí tàn sát bừa bãi, vô số hư ảnh lợi kiếm xuyên qua, huyết trì cuồn cuộn, bao phủ một cỗ ma khí thao thiên, hắc vụ lượn lờ xung quanh làm nhịp tim người đập mạnh.  

Ông ông…  

Bên trong huyết đàm, Nguyên Nhược Lan khoanh chân ngồi, toàn thân ngâm trong huyết đàm, lãnh diễm mà yêu tà, tiếng quỷ khóc thần hào không ngừng vang lên chói tai.  

Vào lúc này trên đỉnh đầu Nguyên Nhược Lan, một thanh trường kiếm màu tím ba xích nhẹ nhàng đứng thẳng, mũi kiếm trực tiếp cắm vào thiên linh cái của nàng.