Đỉnh Phong Thiên Hạ

Chương 2012: Sóng gió Đông Hải




Hiện tại Lục Lâm Thiên thử dựa theo cảm giác đột phá nhưng cứ thấy thiếu gì đó, vì vậy không thể đột phá. Cụ thể thiếu cái gì thì chính Lục Lâm Thiên khó nói rõ. Những người bị kẹt tại đẳng cấp nào đó không cách nào đột phá phải chăng cũng có cảm giác tương tự thì Lục Lâm Thiên không rành. Lúc này Lục Lâm Thiên chỉ biết câm nín, lần đầu tiên hắn gặp tình huống như thế. Trước kia Lục Lâm Thiên sợ căn cơ không ổn nên không muốn đột phá, bây giờ là không cách nào đột phá, không có cảm giác đột phá.  

Ánh mắt dao động:  

- Chẳng lẽ là vì...  

Không cách nào đột phá có lẽ vì vấn đề lĩnh ngộ. Nhưng Lục Lâm Thiên tự nhận mặt lĩnh ngộ của hắn không yếu.  

Lục Lâm Thiên suy tư, hắn lĩnh ngộ thuộc tính thổ, phong, hỏa là mạnh nhất. Thuộc tính thủy, mộc thì yếu một chút. Lục Lâm Thiên cho rằng có lẽ vì lĩnh ngộ thuộc tính thủy và mộc không đủ.  

Lục Lâm Thiên không rõ nguyên nhân không thể đột phá là gì nhưng cứ xem như chữa ngựa chết thành ngựa sống, mò đại. Dù sao bây giờ còn chút thời gian, có thể dùng để lĩnh ngộ.  

Lục Lâm Thiên thì thào:  

- Lĩnh ngộ thuộc tính mộc!  

Lục Lâm Thiên lại ngồi xếp bằng, bình tĩnh tâm thần. Quanh thân Lục Lâm Thiên nổi lên ánh sáng màu lục nhạt.  

Cùng với lĩnh ngộ, Lục Lâm Thiên chậm rãi cảm ứng thuộc tính mộc trong người. Lục Lâm Thiên nhắm chặt mắt, bình tâm cảm ngộ tất cả. Trong thuộc tính ngũ hệ thì thuộc tính mộc là lĩnh ngộ yếu nhất, mạnh nhất là thuộc tính thổ cũng chính là thuộc tính chủ.  

Hiện tại lĩnh ngộ thuộc tính mộc, Lục Lâm Thiên không biết từ lúc nào cảm giác sức sống dào dạt, thoải mái khó tả. Chỉ giây lát Lục Lâm Thiên tiến vào trạng thái lĩnh ngộ, tốc độ thế này nếu bị cường giả khác biết chắc chắn sẽ cực kỳ giật mình, thậm chí là ghen ghét.  

Lĩnh ngộ thuộc tính, nói lĩnh ngộ liền làm được e rằng chỉ có mỗi mình Lục Lâm Thiên. Hòan toàn không cần chờ cơ hội, người bình thường lĩnh ngộ thuộc tính có ai giống Lục Lâm Thiên nói lĩnh ngộ liền chìm trong lĩnh ngộ.  

Người ngoài khó biết về mặt lĩnh ngộ Lục Lâm Thiên vì nhiều nguyên nhân góp lại mới làm được điều này. Tuy Lục Lâm Thiên là Vũ giả nhưng hắn còn là Linh Giả, linh hồn lực cao hơn Vũ giả khác nhiều. Huống chi trong Linh Giả thì linh hồn lực của Lục Lâm Thiên mạnh hơn cùng đẳng cấp nhiều. Có linh hồn lực siêu mạnh hỗ trợ, việc lĩnh ngộ chỉ là chuyện nhỏ.  

Ngoài ra Lục Lâm Thiên dùng Diễn Linh Thiên Quả, dưới Thiên đảo lại hấp thu năng lượng trong ao, nó là thứ có tác dụng rất lớn cho lĩnh ngộ. Quan trọng nhất là hai quyển Vô Tự Thiên Thư cũng góp phần trong đó.  

Ngoài ra hiện tại Lục Lâm Thiên lĩnh ngộ thuộc tính mộc, về lĩnh ngộ thuộc tính suy một ra ba. Về mặt thuộc tính thổ, phong, hỏa đã đến trình độ nhất định, hắn lĩnh ngộ thuộc tính mộc có thể tìm được chút cảm giác không thể tả bằng lời nói, nhanh chóng tiến vào trạng thái.  

Lĩnh ngộ hai loại thuộc tính khác nhau, hoàn toàn khác hẳn. Nhưng vô hình trung lại có mối quan hệ khó nói rõ. Trong lĩnh ngộ Lục Lâm Thiên là vũ giả ngũ hệ, hắn hơi hiểu. Lĩnh ngộ năm loại thuộc tính mặc dù khó khăn hơn một loại thuộc tính chút ít nhưng không quá khó. Mặt lĩnh ngộ suy một ra ba, cuối cùng đi con đường cực độ.  

Lục Lâm Thiên lĩnh ngộ, Tiểu Long, Tuyết Sư vẫn đang bế quan tu luyện. Tiểu Long đến bát giai, lúc này tu luyện chậm hơn nhiều, không thể nhanh khủng khϊếp như trước. Thiên Sí Tuyết Sư uống yêu linh đan, chậm rãi tiến bộ. Lục Lâm Thiên đã dặn Thiên Sí Tuyết Sư là đừng dùng nhiều linh đan tránh cho ảnh hưởng đến căn cơ.  

Vù vù vù!  

Bên ngoài Phi Linh môn vang mấy tiếng xé gió, có ba bóng người xuất hiện. Đông Vô Mệnh, Lộc Sơn Lão Nhân đằng trước, một người khác là trưởng lão Nhật Sát các. Người này biểu tình nôn nóng dường như thể đã chạy một thời gian dài.  

Đông Vô Mệnh nói:  

- Khanh trưởng lão, chưởng môn đang bế quan, nhưng vì sự việc quan trọng, ta sẽ thông báo cho chưởng môn biết ngay.  

Ba người vẻ mặt vội vàng tiến vào Phi Linh môn. Trưởng lão Nhật Sát các tiến vào trùng động không gian tình cờ gặp Đông Vô Mệnh, Lộc Sơn Lão Nhân đang lòng vòng bên ngoài, thế là vội vàng chạy tới đây.  

Khanh trưởng lão của Nhật Sát các gật đầu, nói:  

- Xin làm phiền Đông cung phụng.  

Lục Tâm Đồng chạy ra, đứng trước mặt Đông Vô Mệnh, thấy sư phụ biểu tình vội vàng, lại có người Nhật Sát các ở đây.  

Lục Tâm Đồng nghi hoặc hỏi:  

- Sư phụ, xảy ra chuyện gì?  

Khanh trưởng lão biết Lục Tâm Đồng, mói ngay:  

- Tâm đồng tiểu thư, Thánh Linh giáo gặp chút rắc rối!  

- Nguyệt Long các, Thần Kim cấc, Khôn Dương đảo, Địa Viêm đảo, gần đây Hai Các Hai Đảo tụ tập người quy mô lớn. Theo thám tử Nhật Sát các ta báo lại thì dự định sẽ đi Vạn Đảo nhai.  

Lục Tâm Đồng biến sắc mặt. Nguyệt Long các và Thánh Linh giáo có ân oán thế nào thì Lục Tâm Đồng hiểu rõ nhất, lúc này Hai Các Hai Đảo muốn đối phó Thánh Linh giáo sẽ không dễ dàng bỏ qua.  

Đông Vô Mệnh ra lệnh:  

- Tâm Đồng, ngươi đến đúng lúc, ngươi đi kêu ca của ngươi xuất quan.  

Chuyện của Thánh Linh giáo là việc lớn.  

- Ca ca đang bế quna, không chừng đang lúc cực kỳ quan trọng.  

Lục Tâm Đồng trợn to mắt nói:  

- Vậy đi, ta tìm Thiên Tôn Thánh Linh giáo trước, sư phụ thấy được không?  

Đông Vô Mệnh nói:  

- Cũng tốt.  

Lát sau, trong Phi Linh môn.  

Kim Lang Tôn giả hét to:  

- Nguyệt Long các, Thần Kim cấc, Khôn Dương đảo, Địa Viêm đảo, lần này ta sẽ cho các ngươi biết tay!  

Vù vù vù!  

Bên ngoài Phi Linh môn có nhiều yêu thú, linh thú vỗ cánh bay lên, tất cả cường giả Thánh Linh giáo nhảy lên.  

Trong đình viện, Bạch Long Tôn giả dặn Lục Tâm Đồng:  

- Tiểu nha đầu, đừng nói cho Lâm Thiên biết, để chúng ta giải quyết là được.  

Lục Lâm Thiên đang bế quan, Bạch Long Tôn giả biết hắn đã đến Vũ Vương cửu trọng, không chừng đang dùng Địa Tâm linh dịch, có lẽ sẽ đột phá được, tốt nhất đừng quấy rầy hắn.  

Lục Tâm Đồng gật đầu, nói:  

- Vâng!  

Có bốn vị Tôn Tổ Bạch Long Tôn giả đáng sợ đi, mọi rắc rối tất nhiên giải quyết hết, không cần báo cho ca ca biết.  

Toàn thân Cùng Kỳ Tôn giả phát ra khí lạnh, mắt bắn sát ý:  

- Hai Các Hai Đảo Nguyệt Long các càng lúc càng to gan, lần này sẽ cho bọn chúng nhớ bài học nhớ đời!  

Vù vù vù!  

Bốn Tôn Tổ cùng tọa kỵ đáng sợ rời đi.  

Lục Tâm Đồng nhìn chằm chằm bóng dáng mọi người đi xa, nàng suy tư.  

Đông Vô Mệnh nói:  

- Có bốn bốn Tôn Tổ đi sẽ không xảy ra chuyện gì.  

- Sư phụ, ta không lo về Thánh Linh giáo. Người Hai Các Hai Đảo Nguyệt Long các chắc chưa biết bốn Tôn Tổ còn sống, nếu không cho bọn họ lá gan cũng không dám đυ.ng vào Thánh Linh giáo.  

Lục Tâm Đồng nói:  

- Ta đang suy nghĩ không biết ca ca có thể đột phá được không.  

Thời gian như cát chảy lặng lẽ trôi. Động tĩnh lớn trong Cổ Vực dần giảm nhiệt độ, nhưng tiêu điểm mọi cuộc bàn tán vẫn là Phi Linh môn, đã chính thức được xếp vào hàng năm đại thế lực Cổ Vực. Hiện tại mọi người bàn về Cổ Vực không còn là Nhất Tông Nhất Môn Nhất Giáo Nhất Trang, mà là hai môn nhất tông nhất giáo nhất trang.