Đỉnh Phong Thiên Hạ

Chương 1829: Đại khai sát giới




Phanh phanh!  

Trong nháy mắt bên trong không gian bích chướng nổ tung, bắn ra quang mang chói mắt, lực lượng ngập trời khuếch tán, cả không gian trực tiếp xốc lên nhưng vẫn không thể phá vỡ không gian bích chướng, càng không thể tổn thương Không Linh vương.  

- Lư trưởng lão...  

Một tiếng hét lớn quanh quẩn giữa không trung, thân ảnh Tuyết Si bay tới, Lục Lâm Thiên trơ mắt nhìn thấy Lư trưởng lão tự bạo hồn anh cũng không kịp ra tay cứu giúp.  

Nhìn thi thể Lư trưởng lão vỡ vụn từng mảnh, Lục Lâm Thiên phảng phất như lần đầu tiên nhìn thấy hắn, lão giả tuổi già nhưng tính tình nóng nảy, gϊếŧ chết đối thủ không chút lưu tình, là một cường giả linh vương trung thành cùng tận tâm với Thánh Linh giáo.  

- Không Linh vương, bổn công tử phải bằm thây ngươi thành vạn đoạn!  

Trong mắt Lục Lâm Thiên biến thành một mảnh đỏ đậm, sát khí thao thiên bắn ra, hắn đã hoàn toàn động sát ý.  

- Là Lục Lâm Thiên!  

Nhìn thấy Lục Lâm Thiên lao tới, Không Linh vương giống như chuột gặp mèo, cấp tốc bỏ chạy, hiện tại hắn không dám đối kháng với Lục Lâm Thiên, đó hoàn toàn là muốn chết.  

Xuy!  

Không Linh vương vừa động thân, nháy mắt phát hiện một đạo hoàng sắc thân ảnh xuất hiện trước người, trong lòng rùng mình.  

- Không Linh vương, ta phải đem ngươi bằm thây vạn đoạn!  

Thanh âm lạnh băng truyền ra, lời của Lục Lâm Thiên rơi vào trong tai Không Linh vương giống như sấm đánh, linh hồn run lên, nhất thời liền khởi động không gian bích chướng bao phủ lấy chính mình.  

- Chút tài mọn, hôm nay không ai hộ được ngươi!  

Hưu hưu...  

Dứt lời, cả không gian bị hoàng mang bao vây, Không Linh vương không còn đường trốn tránh, Huyết Lục không ngừng vung lên, trực tiếp cắt vỡ không gian bích chướng, từng đạo huyết quang bổ ra, chỉ thoáng chốc vô số đao mang bay tới.  

- Ca ca...  

Không gian bị cắt vỡ, bích chướng lập tức hóa thành mảnh nhỏ tiêu tán.  

- A...  

Trong miệng Không Linh vương truyền ra tiếng kêu thảm thiết, chỉ nháy mắt thân thể bị cắt vỡ thành mảnh nhỏ, chỉ còn lưu lại cái đầu vẫn hoàn hảo.  

- Xuy!  

Hồn anh Không Linh vương cấp tốc bỏ chạy, hóa thành bạch mang nháy mắt đã bay ra xa trăm thước.  

- Thu!  

Giữa không trung phía trên, Lục Tâm Đồng thúc giục Trấn Linh Diệt Hồn tháp, một đạo hắc quang bao phủ xuống, hồn anh lập tức bị cấm cố thu vào bên trong hắc tháp.  

- Ca ca, giao hồn anh người này cho muội là được rồi, muội sẽ cho hắn sống không bằng chết!  

Lục Tâm Đồng hạ xuống bên cạnh Lục Lâm Thiên, nhìn thấy ánh mắt đỏ đậm của hắn, cũng có chút run sợ.  

- Các đệ tử Thánh Linh giáo, Phi Linh môn lui ra sau cho ta!  

Lục Lâm Thiên lăng không đứng thẳng, thanh âm băng sương quanh quẩn thiên không, làm toàn bộ cường giả đều vô cùng nghi hoặc.  

- Sưu sưu...  

Các trưởng lão Thánh Linh giáo nhân cơ hội giãy thoát khỏi đối thủ, bắt đầu thối lui, chỉ sau một lát ngắn ngủi đã có không ít trưởng lão bị trọng thương, tựa hồ bị Thu Thủy vương Bối Hải Linh, Địa Cương vương Thần Bộ Tiêu, Thần Hỏa vương Địch Viêm xuất thủ đánh thương, có thể ngăn cản ba người này cũng chỉ có đại trưởng lão Thánh Vũ bộ, mà đại trưởng lão Thánh Linh bộ còn bị Vũ tôn nhất trọng của Thần Kim các gây thương tích.  

Người bị thương nhẹ càng nhiều, nhưng người của Hai Các Hai Đảo càng nghiêm trọng, đã có hơn hai mươi người chết, trong đó có chín người là bị Lục Lâm Thiên hạ sát.  

Tập Hạo Nhiên đánh trọng thương Phong Linh Tôn Giả, mà Phong Linh Tôn Giả sử dụng hồn khí huyền cấp vẫn không phải đối thủ của Tập Hạo Nhiên, dốc hết thủ đoạn thúc giục hồn khí huyền cấp cũng chỉ chống đỡ được vài chiêu mà thôi, lúc này đã không còn lực đánh trả.  

Tập Hạo Nhiên đang định đánh chết hắn, nhưng nghe lệnh của Lục Lâm Thiên, sau thoáng do dự cũng đành lui về phía sau.  

- Ngao...  

Bàn Hủy, Bàn Vân, Quỳ Long, Thiên Thủ Quỷ Tôn, Dương Quá cũng quay về sau lưng Lục Lâm Thiên.  

Nháy mắt ngưng chiến làm ánh mắt mọi người nghi hoặc nhìn qua hắn, nhìn thấy quanh thân hắn tràn ngập sát khí thao thiên, trong lòng dâng lên dự cảm không hay.  

- Tập lão, trợ Nguyễn lão một tay đi!  

Lục Lâm Thiên nói, xa giữa không trung chỉ có Nguyễn Thượng Hành đang giao thủ với Huyền Minh Tôn Giả, hai bên bất phân thắng bại, Lục Lâm Thiên đã truyền âm gọi hắn trở về, cũng chỉ có thể để Tập Hạo Nhiên tới hỗ trợ.  

- Dạ!  

Tập Hạo Nhiên lập tức lao thẳng về phía trước.  

Ở bên dưới, toàn bộ ánh mắt đều nhìn chằm chằm vào Lục Lâm Thiên, sau lưng hắn hai Hoàng Kim Yêu Long viễn cổ không ngừng xoay quanh, khí thế áp bách thiên địa, mọi người đều đang suy đoán Lục Lâm Thiên đang muốn làm gì, bởi vì sát khí đã tràn ngập khắp cả không gian.  

- Linh Vũ giới, Khôn Dương đảo, Thần Kim các, Viêm đảo, Nguyệt Long các, toàn bộ các ngươi không một ai chạy thoát, toàn bộ đi chết đi!  

- Sát khí thật khủng khϊếp!  

Xa xa, toàn bộ cường giả Tôn cấp đều rùng mình, sát khí kia đúng là băng hàn thấu xương.  

Hắc Vũ thản nhiên nhìn về phía trước, trong mắt bắt đầu hiện sát ý, nhưng nhìn thấy phản ứng của Lục Lâm Thiên, cũng ổn định thân hình.  

- Đều đi chết đi!  

Ánh mắt Lục Lâm Thiên lạnh lùng, quanh thân đột nhiên tràn ra một mảnh tử kim sắc quang mang, thủ ấn kết xuất, một đạo tử sắc lưu quang xoay quanh trên lòng bàn tay phải, không ít người biết trên thân hắn có Tử Lôi Huyền Đỉnh, đã bại lộ thì cho bại lộ, với thực lực hiện tại của hắn người nào muốn nhúng chàm với Tử Lôi Huyền Đỉnh, phỏng chừng cũng phải ngẫm lại hậu quả.  

- Hô!  

Tử Lôi Huyền Đỉnh xuất hiện, không trung nhất thời tràn ngập khí tức quỷ dị, không gian bắt đầu run rẩy lên.  

Vào lúc này trong lòng mọi người chợt dâng lên cảm giác nguy hiểm cực độ, sắc mặt không khỏi đại biến, ánh mắt nhìn chằm chằm vào lòng bàn tay Lục Lâm Thiên, chân khí nguy hiểm phát tán từ tử sắc lưu quang kia.  

Khóe môi Lục Lâm Thiên hiện lên tia cười lạnh, vung tay ném tử sắc lưu quang lên không trung.  

- Hưu!  

Tử sắc lưu quang ầm ầm lướt qua không gian, xoay quanh trên bầu trời, nháy mắt liền mở rộng hóa thành đại đỉnh ba chân màu tím khổng lồ, lôi quang bí văn lan tràn, hào quang chói mắt làm cả không gian đều run rẩy.  

Trên bầu trời đột nhiên xuất hiện một mảnh lôi vân dày đặc cuồn cuộn, bên trong lôi vân điện quang lưu chuyển, toàn bộ những người có mặt đều cảm giác hoàn toàn bị áp chế.  

- Đây là...  

Mọi người hít sâu một hơi, nhìn lên không trung phong vân biến sắc, lôi vân dày đặc, uy áp kinh người làm họ sực nhớ tới một chuyện!  

- Tử Lôi Huyền Đỉnh, đó chính là Tử Lôi Huyền Đỉnh!  

Phiên Hải vương Lạc Kiến Hồng lẩm bẩm.  

- Thật sự ở trên người hắn, thần khí Tử Lôi Huyền Đỉnh!  

Tử Yên nhíu mày, ánh mắt kinh ngạc.  

- Đó là thần khí!  

Nhóm người Bàn Hủy cũng vô cùng kinh ngạc rung động, thậm chí ánh mắt Long Linh cũng không ngừng lóe ra.  

- Không xong!  

Giờ khắc này người của Linh Vũ giới cùng Hai Các Hai Đảo bị lôi điện bao vây đột nhiên run rẩy lên.  

- Vũ Linh Khí thiên cấp, đó là thần khí, tiểu tử này có thần khí!  

Không Nhận Tôn Giả, Phong Linh Tôn Giả, Xích Vũ Tôn Giả kinh hãi kêu to:  

- Mọi người chạy mau, mau!  

- Trốn!  

Sắc mặt bọn họ đại biến, đồng thời linh lực chân khí tràn ra, thân ảnh hóa thành tàn ảnh cấp tốc bỏ chạy.