Đỉnh Phong Thiên Hạ

Chương 1750: Âm thanh lớn




Cảnh tượng rõ ràng hiện lên trước mặt hắn, trải qua chín lần luôn hồi. Một lát sau, Lục Lâm Thiên đang ngồi đó dần dần mở hai mắt ra, ánh mắt mờ mịt nhìn về bốn phía. Trong mắt vô cùng trong suốt không gì sánh được. Trong thời gian ngắn ngủi này dường như hắn đã trải qua một lần lột xác.  

– Ta rốt cuộc là ai? Ai vừa là ta? Đó không phải là ta. Ta chính là ta, ta chính là Lục Lâm Thiên, Lục Lâm Thiên duy nhất.  

Bỗng nhiên Lục Lâm Thiên cười ha hả một tiếng, trong ánh mắt mờ mịt kia lúc này hiện lên sự vui vẻ. Giống như trải qua nhân sinh chín kiếp khiến cho khuôn mặt hắn trở nên cương nghị, khóe miệng mang theo tiếu ý ngập tràn.  

Giờ phút này, đột nhiên Lục Lâm Thiên hiểu ra, trong lòng hắn dường như có một chút khác lạ gì đó. Thế nhưng nhất thời cũng không nói rõ ra thành lời. Nhưng mà Lục Lâm Thiên có thể khẳng định, vừa rồi bản thân hắn chiếm được không ít chỗ tốt. Tâm cảnh của hắn đã vững chắc hơn khi trước gấp mấy lần, giống như là núi lớn biển rộng, ngay cả tu vi thực lực vô hình trung cũng đã ngưng thực hơn rất nhiều.  

– Mệnh ta không do trời quản, ta là Lục Lâm Thiên, là Lục Lâm Thiên chân thực, có huyết nhục rõ ràng.  

Lục Lâm Thiên lần nữa cười ha hả, trên mặt hiện lên tiếu ý, dường như đã hiểu ra cái gì đó. Thế nhưng dường như cũng không quá hiểu rõ. Cũng chỉ có Lục Lâm Thiên biết, Diễn Linh thánh quả này đã khiến cho hắn nhận được không ít chỗ tốt.  

– Ồ?  

Sau khi bình tĩnh lại, Lục Lâm Thiên nhìn chung quanh. Bốn phía hắn lúc này đám người Hắc Vũ, Lục Tâm Đồng, Tiểu Long đều đang khoanh chân ngồi xuống, giống như là trở thành một bức tượng, đang tiến vào trong trạng thái huyền ảo nào đó.  

Hai người Bàn Vân và Bàn Hủy vẫn đang điều tức. Bảo Nhi và Bối Nhi sau khi ăn yêu linh đan dường như đang tu luyện, quanh thân tràn ngập quang mang.  

Lục Lâm Thiên có chút nghi hoặc, vì sao mọi người đều phục dụng Diễn Linh thánh quả một lúc thế nhưng hắn lại tỉnh trước. Mọi người dường như vẫn đang ở trong một trạng thái huyền ảo nào đó. Khẽ lắc đầu, Lục Lâm Thiên lập tức hiếu kỳ đi tới trước mặt thạch bích nơi dây của Diễn Linh thánh quả héo rũ.  

Diễn Linh thánh quả này tới từ đâu khiên cho Lục Lâm Thiên cực kỳ hiếu kỳ. Sau khi quan sát bốn phía, Lục Lâm Thiên lập tức tiến vào trong một thạch động gần đó. Thạch động này vốn là nơi cái dây Diễn Linh thánh quả kéo dài ra. Lúc này dây trắng héo rũ, cái thạch động này mới hiện lên trước mặt Lục Thiếu Du.  

– Vào xem,.  

Tất cả mọi người đều đang luyện hóa Diễn Linh thánh quả, Bàn Hủy và Bàn Vân đang chữa thương, Lục Lâm Thiên do dự, bên trong nói không chừng ngay cả Bàn Hủy cũng không biết, Lục Lâm Thiên lập tức tiến vào bên trong.  

Bên trong thạch động càng ngày càng nhỏ, dường như đi sâu vào trong núi, bên trong thạc động vô cùng gồ ghề. Một lát sau, ánh mắt Lục Lâm Thiên ngẩn ra, ở phía trước dường như có động tĩnh, còn có một cỗ năng lượng nhàn nhạt không ngừng tràn ra.  

– Năng lượng ba động.  

Trong lòng Lục Lâm Thiên lập tức vui vẻ, tốc độ lập tức được đẩy nhanh hơn. Mà một lát sau, trong thạch động có chút ẩm ướt, trên thạch động còn có những giọt nước nhàn nhạt, ngay cả trên mặt đất cũng có không ít nước. Bởi vì trong thạch động gồ ghề cho nên những giọt nước này đang bắt đầu chậm rãi khô đi. Mà bên trong nước Lục Lâm Thiên nhìn thấy một cái dây màu trắng.  

– Năng lượng thiên địa thật nồng đậm.  

Lục Lâm Thiên thử đem tay chạm vào nước. Nước ở trước tay hắn lập tức hóa thành năng lượng chui vào trong cơ thể hắn. Nước ở trong thạch động này không ngờ hoàn toàn đều là năng lượng thiên địa ngưng tụ. Bên trong cỗ năng lượng này sau khi tiến vào cơ thể lập tức hóa thành một cỗ năng lượng mát mẻ, hoàn toàn không giống như năng lượng bình thường.  

– Tìm được rồi.  

Đối với năng lượng này, Lục Lâm Thiên cũng không suy nghĩ bao nhiêu. Diễn Linh thánh quả chính là từ nơi này diễn sinh ra. Nơi này nhất định có một nơi là cuội nguồn của năng lượng. Sắc mặt Lục Lâm Thiên lập tức vui vẻ, nơi này tuyệt đối có một nơi phát ra năng lượng lớn. Bất luận một thiên tài địa bảo nào đều được năng lượng thiên địa khổng lồ chống đỡ.  

Lục Lâm Thiên đẩy nhanh tốc độ đi dọc theo sơn động. Khi đi tới tận cùng Lục Lâm Thiên lập tức gặp được một cảnh tượng kinh người, ngoài cái thạch động này là một hình tròn khổng lồ, bốn phía có vô số lỗ nhỏ, từng giọt nước từ phía trên tí tách rơi xuống tạo thành một hồ nước bằng năng lượng. Hồ nước này sợ rằng phải chừng trên nghìn thước, một cỗ khí tức mênh mông ngập trời từ trên đó lan tràn ra.  

Tích tích.  

Trong không gian vắng vẻ không ngừng vang lên tiếng tí tách. Giống như ngàn vạn năm qua ở đây chưa từng có người nào đặt chân tới.  

Trong hồ nước bằng năng lượng khổng lồ kia có một cái dây màu trắng khổng lồ kéo dài chung quanh. Cả vật thể tràn ngập lưu qunag màu trắng, đường kính mấy chục thước. Trên những cái dây màu trắng này tràn ngập khí tức cổ xưa. Bên trên còn có không ít lá màu trắng to chừng mấy chục thước, khí tức mạnh mẽ từ bên trên lá tràn ra. Bên trong hồ nước bằng năng lượng có một cỗ năng lượng vô cùng đậm đặc từ bên trong tràn ra khiến cho toàn bộ không gian tràn ngập năng lượng. Nếu cảm giác kỹ thì có thể thấy cỗ năng lượng đậm đặc này cũng không khiến cho trong lòng xảy ra ba động, ngược lại còn khiến cho trong lòng người ta cảm thấy mát mẻ, sảng khoái.  

Sưu.  

Dưới cái hồ bằng năng lượng không ngừng có sóng cuồn cuộn, một cỗ năng lượng kỳ dị khuếch tán. Cỗ năng lượng này tràn ngập không gian khiến cho cả không gian tràn ngập một cỗ năng lượng khiến cho trong lòng người ta cảm thấy thoải mái.  

– Cỗ năng lượng này có chút quái dị.  

Lục Lâm Thiên nhướng mày, cỗ năng lượng này không giống như năng lượng trong thiên địa bình thường, thế nhưng lại cực kỳ giống với năng lượng trong Diễn Linh thánh quả.  

Suy nghĩ tới đó, Lục Lâm Thiên vỗ gáy mình một cái rồi lắc lắc cái đầu. Ánh mắt lần nữa nhìn vào trong hồ nước bằng năng lượng kia. Lục Lâm Thiên có thể cảm giác được cỗ năng lượng này đối với hắn có không ít chỗ tốt.  

Lục Lâm Thiên đứng ở bên cạnh hồ nước suy tư một lát rồi cắn răng quyết định. Bàn chân khẽ điểm mặt đất một cái, quang mang trên người chợt lóe lên, thân hình trực tiếp nhảy xuống hồ nước bằng năng lượng.  

Phanh.  

Lục Lâm Thiên vốn còn tưởng rằng cái hồ nước bằng năng lượng này sâu, thế nhưng sau khi nhảy xuống hắn mới biết được, độ sâu của hồ nước bằng năng lượng này cũng chỉ tới ngực hắn mà thôi. Non nửa thân thể lộ lên trên mặt nước, điều này khiến cho Lục Lâm Thiên cực kỳ buồn bực.  

Sưu Sưu.  

Lục Lâm Thiên nhảy vào trong hồ nước bằng năng lượng, hồ nước vốn yên tĩnh lập tức ba động. Vô số sóng gợn không ngừng xuất hiện, năng lượng mát mẻ trực tiếp dũng mãnh tiến vào trong cơ thể Lục Lâm Thiên. Trong lúc mơ hồ còn có thanh âm kỳ dị vang lên, tất cả vô cùng quỷ dị.  

– Cảm giác thật kỳ diệu.  

Cỗ năng lượng này tiến vào trong cơ thể, Lục Lâm Thiên lập tức nhướng mày rồi khoanh chân ngồi xuống. Mực nước trong hồ vừa vặn tới cổ hắn, tiếp theo, Lục Lâm Thiên vận chuyển Âm Dương Linh Vũ Quyết thôn phệ năng lượng trong thiên địa.