Đỉnh Phong Thiên Hạ

Chương 1714: Chuẩn bị tấn chức (1)




Khẽ cau mày, Lục Lâm Thiên suy nghĩ một lát, trong ánh mắt kinh ngạc của ba người, chưởng ấn của Lục Lâm Thiên lần nữa chụp vào Vũ Vương thất trong đỉnh phong, đồng thời cũng thi triển sưu linh thuật.  

Cứ liên tiếp thôn phệ liên tiếp như vậy tròn hai canh giờ, ba Vũ Vương liên tiếp bị Lục Lâm Thiên thôn phệ thành thây khô. Hồn anh trong đầu cũng bị đại hồn anh trực tiếp thôn phệ. Đại hồn anh trực tiếp thôn phệ hồn anh bốn người, không ngờ lại vô cùng dễ dàng, không thấy có chút khó khăn nào.  

Mà lúc này, chân khí Lục Lâm Thiên thôn phệ từ ba người còn chưa đạt tới tình trạng bão hòa. Một Vũ Vương bát trọng đỉnh phong, hai Vũ Vương lục trọng. Ba cường giả Vương cấp dường như đã không thể thỏa mãn cho Lục Lâm Thiên thôn phệ nữa.  

Mà từ trong linh hồn ký ức của ba người, sau khi thi triển Sưu Linh thuật Lục Lâm Thiên cũng biết được trên Thiên đảo quả thực có khí tức bảo vật xuất thế. Mấy ngày trước trong Nhị Các Nhị Đảo đã phái ra cường giả đi về phía Thiên đảo, trong đó còn có cường giả Tôn cấp.  

Hiện tại Lục Lâm Thiên vô cùng xoắn xuýt, Thiên đảo có bảo vật xuất thế, hắn không nên bỏ qua. Nói không chừng còn có thể nhận được cơ duyên. Xem ra số chân khí và linh lực này chỉ có thể luyện hóa trên đường đi mà thôi. Nếu như đã biết tin tức như vậy, vậy thì không thể bỏ qua cơ hội này. Nhị Các Nhị Đảo hiện tại đã quan tâm tới tin tức bảo vật xuất thế cho nên có lẽ sẽ không đối phó với Thánh Linh giáo trong chốc lát  

– Tiểu Long, ta muốn tìm giáo chủ. Ngươi nhanh thông tri một chút.  

Trên ngọn núi có một thân ảnh vội vã chạy tới, người này chính là Thánh Linh Thiên Tôn Tập Hạo Nhiên. Lúc này vẻ mặt Tập hạo Nhiên vô cùng sốt ruột.  

– Không được, lão đại đang bế quan, ai cũng không thể quấy rầy.  

Tiểu Long lắc đầu nói, lão đại đang bế quan, cũng không thể để bất luận kẻ nào quấy rầy.  

– Tiểu Long, ta có việc gấp nếu như chẫm trễ sẽ không kịp. Việc này liên quan tới tin tức bảo vật xuất thế.  

Thánh Linh Thiên Tôn Tập Hạo Nhiên nói.  

– Có bảo vật xuất thế sao?  

Trong đôi mắt nhỏ của Tiểu Long bắn ra tinh quang, đây là chuyện không giống bình thường a.  

– Tập lão, có phải tin tức từ Thiên đảo không?  

Mà ngay khi Tiểu Long suy nghĩ, cửa đá của mật thất mở ra, thân ảnh Lục Lâm Thiên xuất hiện bên cạnh Tập Hạo Nhiên.  

– Giáo chủ, ta vừa thi triển sưu linh thuật với mấy Vũ Tôn kia phát hiện ra chuyện lớn. Trên Thiên Đảo dường như có trọng bảo xuất hiện, người xem chúng ta có nên tới đó khong?  

Tập Hạo Nhiên có chút kinh ngạc, hắn không ngờ giáo chủ cũng biết tin tức về Thiên đảo.  

– Tập lão phân phó xuống dưới. Thánh Pháp bộ, Thánh Thú bộ trấn thủ Thánh Linh giáo, giải quyết tất cả thế lực trên Vạn Đảo nhai. Cường giả Thánh Linh bộ, Thánh Vũ bộ theo ta đi Thiên đảo.  

Lục Lâm Thiên nheo mắt nói với Tập Hạo Nhiên.  

– Ý của giáo chủ là?  

Tập Hạo Nhiên nói.  

– Thánh Linh giáo đã xuất thế, Thiên đảo có bảo vật xuất thế, Thánh Linh giáo chúng ta dù thế nào cũng phải đi tới giúp vui một chút.  

– Ta hiểu rồi.  

Tập Hạo Nhiên nói, đôi mắt trên khuôn mặt tràn đầy nếp nhăn hiện lên tinh mang.  

– Lão đại, lần trước chúng ta vừa từ Thiên đảo tới đây, làm gì có bảo vật gì xuất thế.  

Tập Hạo Nhiên rời đi, Tiểu Long nghi hoặc hỏi.  

– Ta cũng không biết, có lẽ là bảo vật không tồi. Cũng có thể là di tích viễn cổ cũng không nhất định.  

Lục Lâm Thiên nói, Thiên đảo có thể sản sinh ra bảo vật như Chân Linh thánh quả, nói không chừng bên dưới quả thực có trọng bảo.  

– Khó trách lần trước vừa nhìn thấy nó đệ lập tức cảm thấy phía dưới Thiên đảo có chút thần bí.  

Tiểu Long nói.  

Một lát sau, trong hang động, Lục Lâm Thiên ngồi trước mặt Hắc Vũ nói với Hắc Vũ dự định đi Thiên đảo.  

– Thiên đảo có bảo vật xuất thế, có thể kinh động tới Địa Viêm đảo, Nguyệt Long các cùng các thế lực lớn phái ra cường giả, sợ rằng bất phàm. Chúng ta đương nhiên không thể bỏ qua. Ngươi là giáo chủ, tất cả sẽ do ngươi quyết định.  

Hắc Vũ nói.  

– Ta hiểu rồi.  

Lục Lâm Thiên gật đầu, lập tức nói với Hắc Vũ dự định trở về Cổ Vực của mình.  

Hắc Vũ thấy sắp về Cổ Vực trong lòng lập tức kích động run rẩy, rốt cuộc hắn có thể lần nữa nhìn thấy chủ nhân, hắn hận không thể lập tức đi tới Cổ Vực ngay bây giờ.  

Hai canh giờ sau, ngoài Thánh Linh giáo có hơn chục đạo thân ảnh đứng trên tầng trời thấp. Thánh Linh Thiên Tôn Tập Hạo Nhiên, Viên Tự Thành, Quân Bất Phàm còn có Nguyễn Thượng Hành cùng với một Vũ Tôn tam trọng của Thánh Vũ bộ và một Tôn lão Vũ Tôn nhất trọng.  

Lần này đi Thiên đảo, mục tiêu của Lục Lâm Thiên chính là đoạt bảo. Ba cường giả Linh Tôn, ba cường giả Vũ Tôn, đặc biệt là có hai cường giả Tôn cấp ngũ trọng như Nguyễn Thượng Hành và Tập Hạo Nhiên, thực lực bậc này tuyệt đối cường hãn. Mặt khác còn có đại trưởng lão Thánh Linh bộ mang theo tổng cộng hai mươi mốt Vũ Vương, Linh Vương cao trọng của Thánh Linh bộ và Thánh Vũ bộ.  

Nhìn thực lực như vậy khóe miệng Lục Lâm Thiên không khỏi nhếch lên nở nụ cười. Lần đi Thiên đảo đoạt bảo này rốt cuộc hắn cũng có được một cỗ thế lực mạnh mẽ đi theo.  

– Thiên đảo có trọng bảo xuất thế thì cũng không thể để cho rơi vào trong tay người khác. Thánh Linh giáo ta nhất định phải chiếm được nó.  

Nguyễn Thượng Hành mỉm cười, có vẻ cực kỳ phấn chấn.  

– Tập lão, Nguyễn lão, hai người mang theo giáo chúng đi trước một bước. Không cần đứng cùng chúng ta hành sự.  

Trong tầng trời thấp Lục Lâm Thiên đưa mắt nhìn chúng cường giả rồi nói. Trong lòng hắn đã có sắp xếp từ trước. Hiện tại có lẽ còn chưa có ai biết quan hệ của hắn và Thánh Linh giáo, không đến thời gian nhất định hắn cũng không nên bại lộ thì hơn. Nói không chừng tới thời điểm mấu chốt còn có tác dụng lớn. Lần này tới Thiên đảo, chúng cường giả tụ tập, tránh không được việc long tranh hổ đấu, hắn có một cỗ thế lực âm thầm ẩn dấu bên người cũng coi như yên tâm, hiệu quả thu được cũng tốt hơn nhiều.  

– Giáo chủ, một mình người đi sợ rằng sẽ có nguy hiểm, hay là cùng nhau đi thôi.  

Thánh Vũ Thiên Tôn Nguyễn Thượng Hành nói, trong lòng hắn lúc này cũng triệt để công nhận vị giáo chủ trẻ tuổi này.  

– Yên tâm đi, ta tự có sắp xếp, có Hắc Vũ thúc bên người sao lại có nguy hiểm gì cơ chứ.  

Lục Lâm Thiên mỉm cười, bên người hắn còn có Hắc Vũ đi theo, nói giỡn sao, có Hắc Vũ bên cạnh, có mấy người có thể làm gì được hắn.  

– Vâng.  

Thánh Vũ Thiên Tôn Nguyễn Thượng Hành còn có Thánh Linh Thiên Tôn Tập Hạo Nhiên cùng chúng cường giả nhìn nam tử trung niên bên người Lục Lâm Thiên tức thì không nói gì. Thực lực của Hắc Vũ bọn họ đều chấn động nhìn qua, ngay cả Linh Tôn lục trọng Ám Ma Pháp Tôn cũng chỉ dùng một chiêu đánh chết, quả thực khó có ai động vào được người giáo chủ.  

– Cũng tiễn giáo chủ.  

Một lát sau, hai cánh Thiên Sí Tuyết Sư dựng lên, Lục Lâm Thiên, Lục Tâm Đồng, Dương Quá, Tiểu Long, Như Hoa còn có Hắc Vũ trong nháy mắt hóa thành một đạo lưu quang biến mất giữa không trung.