Đỉnh Phong Thiên Hạ

Chương 1707: Vũ Tôn ngã xuống (1)




– Gϊếŧ.  

Thôi động Huyễn Ảnh Thanh Vũ, thân ảnh Lục Lâm Thiên xuyên qua đoàn người, chuyên tìm người có tu vi Vương cấp xuất thủ. Đây hoàn toàn là một cơn ác mộng của Vương cấp, chỉ trong chốc lát cho năm Vương cấp bị Lục Lâm Thiên gϊếŧ chết.  

Lục Lâm Thiên hiện tại đang nghĩ, đánh chết nhiều Vương cấp một chút, tuy rằng thực lực của Thánh Linh giáo hoàn toàn hơn hẳn nhị các nhị đảo này, thế nhưng trong lúc hỗn chiến, một khi các cường giả này toàn lực xuất thủ thì sẽ tạo thành không ít thương tổn với Thánh Linh giáo của hắn. Hắn nên đánh chết nhiều hơn một chút, cũng có thể đem tổn hao của Thánh Linh giáo giảm xuống mức thấp nhất.  

– Thánh Linh giáo đáng chết, vậy thì đồng quy vu tận đi.  

Phía xa, một Vũ Vương thất trọng trong nhị các nhị đảo trên mình đầy vết thương, thân bị vây khốn trong trận, muốn chạy đi cũng không có cơ hội. Trong nháy mắt người này đánh ra từng đạo thủ ấn quỷ dị, khí tức quanh người không ngờ lại đột nhiên kéo lên. Khí tức tăng lên mạnh mẽ, khí tức này so với thời kỳ toàn thịnh không ngờ còn mạnh hơn không ít.  

– Hồn anh tự bạo.  

Mấy cường giả Vương cấp của Thánh Linh giáo liên thủ vây công chung quanh tức thì cả kinh, nhanh chóng thối lui. Bọn họ không ngờ Vũ Vương thất trọng này lại độc ác với bản thân như vậy, không ngờ lại lựa chọn hồn anh tự bạo. Lấy sinh mệnh trả giá khiến cho uy lực tăng lên nhiều, người bị lan tới gần tuyệt đối phiền phức.  

– Hừ, ta chết cũng phải kéo theo vài người đệm lưng.  

Vũ Vương thất trọng này giống như điên rồi. Dù sao đi nữa hắn cũng phải chết, kéo theo mấy người đệm lưng coi như cũng không tồi. Thủ ấn bỗng nhiên được kết, khí thế tức thì kéo lên tới cực hạn. Toàn bộ thân thể bành trướng, thậm chí không trung chung quanh thân thể hắn xuất hiện từng cái khe không gian khiến cho tim đập nhanh.  

– Hồn anh tự bạo.  

Vũ Vương thất trọng này kêu lên một tiếng thê lương, thân thể bành trướng tức thì nhằm về phía chúng Vũ Vương Thánh Linh giáo mà phóng tới.  

– Muốn kéo theo người đệm lưng sao? Ngươi còn chưa đủ.  

Lúc này thân ảnh Lục Lâm Thiên trong nháy mắt xuất hiện, quang mang quanh thân lan tràn ra chung quanh. Quang mang chợt lóe rồi lập tức bao phủ không gian chừng trăm thước.  

Phanh Phanh.  

Thân thể bành trướng của Vũ Vương thất trọng này nổ tung, chân khí bàng bạc phô thiên cái địa khuếch tán sau đó biến mất không còn tung tích trong không gian. Không gian bị quang mang bao phủ không ngờ chỉ hơi rung động một chút, kình khí kinh khủng không bị tiết ra ngoài một chút nào, đều bị không gian quang mang bao phủ.  

Phanh Phanh Phanh.  

Mà lúc này phía xa lại có không ít cường giả nhị các nhị đảo biết mình chạy trốn không có hi vọng bắt đầu liều mạng, cả đám điên cuồng ôm đối thủ thi triển hồn anh tự bạo.  

Phanh Phanh.  

Hồn anh tự bạo, không gian run lên, trong không gian liên tục xuất hiện hắc động. Không gian nứt nẻ bắn ra quang mang chói mắt. Lực lượng ngập trời khuếch tán. Toàn bộ không gian như nổ tung, từng cái khe trong không gian trực tiếp lan tràn trên bầu trời. Đây không phải là cái khe trong sóng gợn mà là cái khe trong không gian. Một cỗ quang mang đen kịt khiến cho tim người khác đập nhanh từ trong cái khe không gian tran ra.  

Trong nhị các nhị đảo, liên tiếp có mấy cường giả Vương cấp tự bạo, đem một đầu yêu thú thất giai, một cường giả Vương cấp của Thánh Linh giáo làm kẻ đệm lưng. Vị cường giả Vương cấp kia chỉ có thể dùng hồn anh chạy trốn, nhanh chóng lùi lại một bên rồi rời khỏi trận pháp. Mà mấy cường giả Vũ Vương khác của Thánh Linh giáo cũng bị thương nặng.  

– Hỗn đản.  

Ánh mắt Lục Lâm Thiên lạnh lẽo, đám người của nhị các nhị đảo này quả thực đủ ác, vô hình trung sát khí nồng đậm trên người hắn lan tràn ra, bao phủ trên thân thể.  

– Chết đi.  

Huyết Lục trong tay xẹt qua, một Vũ Vương lục trọng trực tiếp bị Lục Lâm Thiên gϊếŧ chết.  

– Gϊếŧ.  

Một Linh Vương tam trọng đang muốn liều mạng thi triển linh hồn công kích thì thân ảnh Lục Lâm Thiên chợt xuất hiện, người này tức thì trở thành hai đoạn, hoàn toàn không có lực chống lại.  

Lục Lâm Thiên lúc này hoàn toàn không để ý tới công kích, kình khí hay linh hồn công kích, còn có tốc độ kinh khủng, hoàn toàn trở thành một sát thần, nơi hắn đi qua đều có cường giả ngã xuống.  

– Thu.  

Lục Tâm Đồng kết thủ ấn, khói độc bao phủ khắp bầu trời, thôi động Trấn Linh Diệt Hồn Tháp thu thập hồn anh của đám cường giả. Thỉnh thoảng nàng cũng lợi dụng Trấn Linh Diệt Hồn Tháp đánh chết không ít cường giả nhị các nhị đảo.  

Nhìn thấy Lục Tâm Đồng xuất thủ, chúng cường giả Thánh Linh giáo kinh hãi không ngớt, muội muội của giáo chủ tuy rằng tuổi tác còn nhỏ thế nhưng thực lực không ngờ lại cường hãn như vậy. Toàn thân là độc công, không có mấy người dám trêu chọc.  

Tiểu Long, Lục Tâm Đồng, Như Hoa, Dương Quá cũng gia nhập vào trong vòng chiến, đều tìm kiếm một ít Vũ Suất Linh Suất mà xuất thủ. Một khi ra tay lập tức đánh chết. Chỉ có Dương Quá xuất thủ là đánh cho đối phương bị thương nặng, không đành lòng gϊếŧ đối phương mà thôi.  

– Đi tìm chết đi.  

Phía xa, Viên Tự Thành cùng với Quân Bất Phàm sau khi liên thủ đẩy lui một Vũ Tôn nhất trọng hung hăng đánh một đạo linh lực bàng bạc vào trên thân thể của Vũ Tôn nhất trọng này.  

Khục khục.  

Thân thể Vũ Tôn nhất trọng này bị đánh bay, liên tiếp bị thương khiến cho sắc mặt hắn lúc này trắng bệch, trong miệng lập tức phun ra một ngụm máu.  

– Thánh Linh giáo, bản tôn có chết thì các ngươi cũng không giống khá giá đâu.  

Ánh mắt Vũ Tôn nhất trọng này lạnh lẽo, thủ ấn quỷ dị trong tay được kết, khí tức đột nhiên bắt đầu kéo lên.  

– Ngươi cũng muốn thi triển hồn anh tự bao sao? Sợ rằng bằng vào ngươi còn chưa được.  

Viên Tự Thành, Quân Bất Phàm nhìn nhau, thủ ấn trong tay hai người đồng thời được kết, liên thủ dẫn dắt năng lượng thiên địa kéo tới, linh lực bạo phát, tức thì bố trí một đạo quang tráo vô hình thật lớn.  

Phanh Phanh.  

Thân thể đang bành trướng của Vũ Tôn nhất trọng này tức thì nổ tung, chân khí bàng bạc phô thiên cái địa đột nhiên tràn ra thế nhưng không ngờ lại bị hai người Viên Tự Thành, Quân Bất Phàm liên thủ ngăn lại trong quang tráo. Kình khí kinh khủng không ngừng trùng kích vào quang tráo khiến cho không gian bên trong nổ tung thành từng mảnh nhỏ, một lát sau mới khôi phục lại như lúc ban đầu.  

Khục khục.  

Viên Tự Thành, Quân Bất Phàm đều lùi lại vài bước, quang tráo đồng thời nứt nẻ, thế nhưng cũng ngăn cản được hồn anh tự bạo của Vũ Tôn nhất trọng này.  

– A..  

Tiếng kêu thảm thiết không ngừng vang lên bên tai. Lần này nhân mã nhị các nhị đảo cùng với tàn quân của Thiên Phong dong binh đoàn cùng với Ám Minh tôn gần tới năm vạn người.  

Mà đệ tử Thánh Linh giáo chỉ có trên bốn vạn người, còn có yêu thú, khôi lỗi, nhân số không ít hơn chút nào. Nhưng mà những người thực lực thấp hoàn toàn không đi vào, tránh cho bị đả thương. Đệ tử Thánh Linh giáo chân chính tham dự vào bên trong cũng chỉ có hơn hai vạn mà thôi. Hơn nữa lại thêm vạn thú và vạn khôi cũng đủ tàn sát đám người kia. Còn có Cửu Tinh Khốn Long trận trợ giúp khiến cho tâm thần đám người nhị các nhị đảo này không yên không có chiến ý, đánh chết càng thêm dễ dàng.