Đỉnh Phong Thiên Hạ

Chương 1535: Con bài chưa lật của Đoan Mộc gia (2)




Lục Lâm Thiên không nói gì, đôi mắt thâm thúy đen nhánh nhìn chăm chú vào Diêu Dũng, mơ hồ có hàn ý tràn ra. Tới Lưu Tô đảo va chạm với Thiên Vân đảo cũng không phải là ý muốn ban đầu của Lục Lâm Thiên. Chỉ là hiện tại hắn không còn lựa chọn nào khác. Chuyện của Đoan Mộc gia chính là chuyện của hắn. Cho dù là liều mạng hắn cũng phải bảo hộ cho Đoan Mộc gia, bởi vì đây chính là gia tộc mà sư phụ lưu lại.  

Sở dĩ, đừng nói là Diêu Dũng này chỉ nói rõ là thay Thải gia xuất đầu, coi như là đại biểu Thiên Vân đảo đối phó với Đoan Mộc gia mà nói hắn tuyệt đối sẽ liều mạng đối phó với Thiên Vân đảo, che chở cho Đoan Mộc gia.  

Mà tuy nói rằng Diêu Dũng này là cường giả Vũ Vương thất trọng thế nhưng Lục Lâm Thiên cũng không sợ hãi. Trong Vũ linh ảo cảnh của Vân Dương Tông hắn có thể xông tới trọng thứ bảy của tầng thứ bảy, bằng vào con bài chưa lật của hắn, đừng nói là không sợ Diêu Dũng này, nếu như chọc giận vào hắn, trước không nói tới việc gϊếŧ người này, chí ít liều mạng làm hắn bị thương nặng cũng là chuyện Lục Lâm Thiên tuyệt đối có thể làm được.  

Lúc này bầu không khí trên sân rộng căng cứng tới cực điểm. Diêu Dũng cũng bị ánh mắt lạnh lùng của Lục Lâm Thiên nhìn vào nụ cười trên mặt dần dần trở nên âm trầm, chân khí bùng ra. Một tia khí tức nóng bỏng lan tràn ra. Không gian chung quanh người hắn vặn vẹo, mở miệng nói:  

– Tiểu hỗn đản, ngày hôm nay ngươi sẽ phải trả giá đắt vì những lời nói của mình.  

Trong mắt Diêu Dũng bắn ra sát ý, ánh mắt lạnh lẽo đáng sợ nhìn về phía Lục Lâm Thiên. Trong nháy mắt thân thể nhảy lên sau đó vô cùng quỷ dị biến mất tại chỗ, chỉ để lại gợn sóng vặn vẹo chung quanh vị trí khi trước.  

– Các người lui lại, lão cẩu này để ta đối phó.  

Lục Lâm Thiên nói với Lục Tâm Đồng, Dương Quá bên người. Nhìn Diêu Dũng biến mất, sắc mặt Lục Lâm Thiên trầm xuống, lão gia hỏa này quả nhiên đã xuất thủ.  

Nói xong thân thể Lục Lâm Thiên bắn về phía trước, khi thân thể vừa mới xuất hiện trên không trung, khuôn mặt già nua của Diêu Dũng chậm rãi xuất hiện trước mặt Lục Lâm Thiên:  

– Tiểu hỗn đản, để xem ngươi có bao nhiêu thực lực.  

Diêu Dũng trong nháy mắt xuất hiện trước mặt Lục Lâm Thiên, trong miệng vang lên thanh âm lạnh lẽo, tay áo vung lên. Một đạo kình khí nóng bỏng bắn về phía trước, lập tức tới trước người Lục Lâm Thiên. Dưới đạo kình khí cường hãn này, toàn bộ không gian lập tức vặn vẹo, cường giả Vũ Vương thất trọng mỗi một cái giơ tay nhấc chân đều mang theo dấu vết của năng lượng trong thiên địa.  

Ong Ong.  

Đồng thời tiếng sấm nổ vang vọng trong không gian, thanh âm du dương trầm thấp mang theo khí tức khiến cho linh hồn rung động.  

Cùng lúc đó một đạo lưu quang màu xanh phía sau lưng Lục Lâm Thiên hiện ra. Một cỗ năng lượng ba động vô cùng đáng sợ từ từ dâng trào.  

Phanh Phanh.  

Dưới kình khí cuồng bạo, không gian ầm ầm run rẩy, hóa thành một cơn lốc quét ngang tất cả giống như một cơn cuồng phong. Khi tất cả biến mất, mọi người kinh ngạc nhìn lên bầu trời, tìm kiếm thân ảnh Lục Lâm Thiên.  

Ông Ông.  

Tiếng xé gió vang vọng trong tầng trời thấp, lúc mọi người nhìn thấy thân thể hoàn hảo của Lục Lâm Thiên thì thấy phía sau Lục Lâm Thiên có tiếng sấm sét vang vọng cùng với một đôi cánh màu xanh, một cỗ khí tức ba động khiến cho trong lòng mọi người cảm thấy bị áp chế tuyệt đối.  

Trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, đôi cánh màu xanh phía sau Lục Lâm Thiên rung động. Trên đôi cánh nổi lên lưu quang màu xanh giống như điện mang lưu chuyển không ngừng, không gian như bị áp lực, đồng thời có một cỗ lực lượng đáng sợ ngưng tụ.  

Cỗ năng lượng này khiến cho trong lòng tất cả mọi người có mặt đều run rẩy. Bốn phía đôi cánh màu xanh này gợn sóng trong không gian đều vặn vẹo. Kình khí xuyên thấu không gian khiến cho gợn sóng trong không gian nhanh chóng lan tràn về bốn phía.  

– Linh khí phi hành Địa cấp.  

Giữa không trung, ánh mắt Diêu Dũng run lên, trên Bình Nham đảo của thành Cự Giang hắn đã nhìn thấy Lục Lâm Thiên thi triển linh khí phi hành Địa cấp này. Nhìn thấy lần nữa trong mắt hắn không khỏi có chút tham lam. Nếu như hắn thu được kiện linh khí phi hành địa cấp thì quả thực không uổng công hắn đi tới đây lần này.  

Cảm nhận Huyễn Ảnh Thanh Vũ sau lưng, Lục Lâm Thiên đưa mắt lạnh lùng nhìn Diêu Dũng, coi như là hắn chỉ dùng Huyễn Ảnh Thanh Vũ này Diêu Dũng đừng mong động vào được hắn. Hiện tại hắn có tu vi Vũ Vương nhị trọng, khi thi triển Huyễn Ảnh Thanh Vũ phối hợp với Phù Quang Lược Ảnh và tốc độ thuộc tính phong, chỉ bằng tốc độ này Diêu Dũng cũng không làm gì được hắn.  

– Gϊếŧ.  

Phía dưới, một tiếng quát lạnh lùng vang lên. Đoan Mộc Y Y nhìn Lục Lâm Thiên trong bầu trời bình yên xuất hiện, trong lòng nàng không còn lo lắng gì nữa, sát ý đột nhiên bắn ra.  

– Gϊếŧ, diệt Thải gia.  

– Gϊếŧ.  

Rống.  

Đoan Mộc Y Y nói xong, tiếp theo mấy trăm đệ tử tinh nhuệ trong Đoan Mộc gia còn có mấy trăm đầu khôi lỗi và hơn trăm đầu yêu thú tứ giai, lục giai lao thẳng về phía mấy nghìn đệ tử Thải gia. Mặt đất rung động, sát ý tràn ngập.  

Trong ánh mắt kinh hoảng của đám người Thải gia, mấy trăm khôi lỗi và yêu thú lao thẳng về phía trước. Cỗ khí thế kinh người kia khiến cho vô số người vây xem không khỏi hít sâu một hơi. Đệ nhất gia tộc trên Lưu Tô đảo quả thực không thể kinh thường. Thải gia quật khởi mới chỉ vài chục năm, xem ra vẫn còn chưa đủ.  

– Hỗn đản, gϊếŧ cho ta.  

Thải Mai Lĩnh lớn tiếng quát, mắt nhìn đệ tử Thải gia hoảng loạn, tức thì gầm lên một tiếng, sau đó thân thể nhảy về phía trước.  

– Thải Mai Lĩnh, ta sẽ không để yên cho ngươi.  

Đại trưởng lão Đoan Mộc gia hét lớn một tiếng, chân khí tràn ra mang theo một cỗ sát ý trong nháy mắt đánh về phía Thải Mai Lĩnh. Nhị trưởng lão và tam trưởng lão, còn có mấy cường giả khác trong Đoan Mộc gia cũng lập tức lao về phía cường giả Thải gia.  

Phanh Phanh.  

Chiến đấu kịch liệt trong nháy mắt bắt đầu. Thanh âm bạo liệt vang vọng trong không trung. Trong nháy mắt có tiếng kêu thảm thiết vang lên. Trên sân rộng lập tức xuất hiện máu tươi.  

Tiếng kêu thảm thiết, thanh âm bạo liệt, tiếng khôi lỗi cùng với thú rống, tiếng chém gϊếŧ hội tụ thành âm thanh quanh quẩn trong không trung.  

Đạm Đài Tuyết Vi lùi sang một bên, nhìn về phía trước, đôi mắt xinh đẹp biến ảo không ngừng, không biết trong lòng nàng đang suy nghĩ cái gì.  

Sưu.  

Trên sân rộng hỗn loạn đột nhiên có một đạo lưu quang trong nháy mắt đánh về phía Đoan Mộc Y Y, tốc độ cực kỳ nhanh chóng mang theo một cỗ uy áp cường hãn đánh tới bên người Đoan Mộc Y Y. Một đạo trảo ấn trực tiếp đánh ra, người xuất thủ không phải là ai khác mà chính là Thượng Quan Nguyệt Minh kia.  

Tốc độ của trảo ấn này quá nhanh, không gian chung quanh vặn vẹo, mang theo áp chế giai vị mạnh mẽ khiến cho Đoan Mộc Y Y căn bản không thể phản kháng. Trảo ấn mang theo không gian vặn vẹo trực tiếp bao phủ người Đoan MỘc Y Y, vô hình trung phong tỏa đường lui của nàng.  

– Giao cho ta, giao ra Huyết Hồn Ấn, ta sẽ không làm khó dễ ngươi nữa.