Đỉnh Phong Thiên Hạ

Chương 1451: Ba ngày sau (1)




Sau đó lại móc ra không ít tài liệu trên người, những tài liệu này đều là tài liệu luyện chế khôi lỗi cần. Lúc này Lục Lâm Thiên định đem Triệu Vô Cực từ người sống luyện chế thành khôi lỗi. Không những có thể hả mối giận trong lòng, mà cũng có thêm một tay chân. Triệu Vô Cực không ngờ đã đột phá tới Vũ Vương nhất trọng. Sau khi luyện chế thành khôi lỗi, cấp bậc có lẽ sẽ tương đương với thất cấp sơ giai. Nếu như không có bất ngờ gì xảy ra mà nói, muốn đối phó với Vũ Vương tam trọng cũng không có vấn đề. Thực lực so với khôi tứ còn mạnh hơn một chút.  

Mà thực lực hiện tại của hắn, Lục Lâm Thiên cũng có tự tin luyện chế khôi lỗi thất cấp thành công. Vũ linh khí hắn cũng có thể luyện chế ra, khôi lỗi thất cấp có lẽ cũng không lớn.  

Khôi lỗi thất cấp sơ giai, Lục Lâm Thiên cũng cực kỳ chờ mong. Nếu như luyện chế ra thì sẽ tương đương với một Vũ Vương tam trọng. Đây đã được coi là một cường giả chính thức.  

Ngưng thần tĩnh khí, Lục Lâm Thiên đem linh lực rót vào trong Hỏa Long đỉnh. Một cỗ hỏa diễm nóng bỏng bắt đầu gào thét. Lục Lâm Thiên đem không ít tài liệu ném vào trogn Hỏa Long đỉnh. Dưới sự bao phủ của hỏa diễm tài liệu bắt đầu bị luyện hóa. Loại luyện hóa này không cần kỹ thuật nhiều lắm, Lục Thiếu Du cũng quen tay, dễ dàng luyện hóa tài liệu. Thế nhưng loại luyện hóa máy móc này đối với linh hồn lực có không ít chỗ tốt, có thể rèn luyện sự nắm giữ năng lượng của linh hồn lực.  

Thời gian chậm rãi trôi qua. Trải qua một đêm, sáng sớm ngày thứ hai, ánh sáng mặt trời chiếu xuống. Từng đám sương mù trên núi lập tức bay lên.  

Trong buổi sáng yên bình này, tại một ngọn núi nọ tràn ra một cỗ khí tức máu tanh. Trong Vân Dương Tông vô hình trung có một cỗ áp lực tràn ngập. Không ít người hiểu rõ, đệ tử của Triệu Vô Cực sợ rằng sau lần này tiền đồ sẽ triệt để bị hủy. Người có quan hệ với Triệu Vô Cực đương nhiên cũng không tránh thoát.  

Thời gian một ngày một đêm này, Lục Lâm Thiên trong sơn động đem tất cả tài liệu luyện hóa xong. Trong Hỏa Long đỉnh lúc này có một đoàn dung dịch tinh thuần đang cuồn cuộn.  

Nhìn đoàn dung dịch trong Hỏa Long đỉnh, Lục Lâm Thiên mỉm cười, thủ ấn thu lại, ánh mắt nhìn về phía Triệu Vô Cực trên mặt đất rồi nói:  

– Triệu lão cẩu, hiện tại tới phiên ngươi.  

– Lục Lâm Thiên, ngươi sẽ không được chết tử tế. Ta sẽ không bỏ qua cho ngươi.  

Triệu Vô Cực biết cho dù mình cầu khẩn như thế nào cũng đã không được nữa. Cảm nhận nhiệt độ nóng bỏng trong Hỏa Long đỉnh, toàn thân hắn run lên. Trong miệng phun ra từ ngữ thâm độc, thế nhưng cũng không thể nào che dấu sự sợ hãi trong mắt hắn.  

– Ngươi định không buông tha ta thế nào? Đừng quên, hiện tại là ta không buông tha cho ngươi a.  

Lục Lâm Thiên lạnh lùng cười. Nụ cười mang theo tiếu ý khiến cho Triệu Vô Cực cảm giác rợn tóc gáy. Lục Lâm Thiên nói xong, thủ ấn lập tức biến đổi, một đạo quang mang bao phủ thân thể Triệu Vô Cực bị cấm chế đem hắn quăng vào trong Hỏa Long đỉnh.  

Sưu Sưu.  

Thân thể máu me nhễ nhại của Triệu Vô Cực vừa mới tiến vào trong Hỏa Long đỉnh, y phục trên người lập tức hóa thành tro tàn. Da dẻ dưới hỏa diễm nóng bỏng bắt đầu phát ra thanh âm xèo xòe. Từng tia huyết tương bắn ra. Cuối cùng bị nhiệt độ cao hóa thành sương trắng tiêu tán trong Hỏa Long đỉnh.  

– A…  

Cùng lúc đó, dưới nhiệt độ nóng bỏng này, một tiếng kêu thảm thiết từ trong miệng Triệu Vô Cực vang lên. Tiếng kêu thảm thiết này vô cùng thê lương nghe giống như quỷ khóc ma gào. Tiếng kêu thảm thiết này vừa vang lên, cái miệng vừa mới mở ra của Triệu Vô Cực lập tức bị hỏa diễm ào tới. Tức thì, ngay cả thanh âm cũng không phát ra được.  

Trong hỏa diễm, toàn thân Triệu Vô Cực co quắp. Đây quả thực là sống không bằng chết. Linh hỏa không chỉ đốt cháy hắn từ bên ngoài, đồng thời cũng đốt ở bên trong cơ thể. Lúc này Triệu Vô Cực đã vô cùng hối hận. Hối hận vì sao lại trêu chọc vào đối thủ như vậy. Hắn cũng hối hận vì sao bản thân mình không nhân cơ hội lúc đối phương yếu nhược, không ngại trả giá đắt đánh chết. Trong sự hối hận này mang theo oán hận vô cùng lớn.  

Toàn thân Triệu Vô Cực bị cấm chế, ngay cả năng lực tự sát cũng không có, bản thân chỉ có thể chịu đựng sự đau đớn này. Cảm nhận da thịt, xương cốt bị thiêu đốt, máu tươi không ngừng chảy ra, cảnh tượng vô cùng thê thảm.  

Trong linh hỏa nóng bỏng, tóc, da của Triệu Vô Cực trong nháy mắt bị hòa tan. Máu tươi trong hỏa diễm không ngừng vang lên thanh âm xèo xèo. Lục Lâm Thiên vô cùng chăm chú khống chế linh hỏa.  

Luyện hóa thân thể Vũ Vương nhất trọng của Triệu Vô Cực là một việc vô cùng tốn sức. Cũng không phải là chuyện dễ dàng. Chỉ có đem tạp chất trong cơ thể bài trừ ra thì mới có thể đạt được yêu cầu luyện hóa khôi lỗi.  

Theo sự luyện hóa không ngừng của Lục Lâm Thiên, thân thể Triệu Vô Cực bắt đầu huyết nhục mơ hồ. Từng tia máu từ trong cơ thể tràn ra. Thân thể Triệu Vô Cực trong hỏa diễm thống khổ co quắp, thoạt nhìn vô cùng tàn nhẫn và kinh khủng.  

Đối với chuyện này Lục Lâm Thiên không có một chút trắc ẩn nào. Một người ba bốn lần muốn dồn hắn vào chỗ chết, trên chủ phong lại khiến hắn thiếu chút nữa thành phế nhân, may mà có Bất Diệt huyền thể, tất cả chuyện này tuyệt đối không thể xảy ra một lần nữa.  

Thời gian lần nữa trôi qua. Trong lúc luyện chế Lục Lâm Thiên có thể cảm giác được thân thể Triệu Vô Cực trải qua luyện hóa, tạp chất không ngừng bị bài bài trừ, thân thể chậm rãi mạnh mẽ. Gân cốt cơ thể dưới hỏa diễm đều co rút lại, giống như là có thêm lực lượng ngưng tụ. Mà hết thảy những chuyệ này chỉ xảy ra trong một ngày đêm mà thôi.  

Sang ngày thứ hai, thân thể Triệu Vô Cực đã cháy thành màu đen. Lúc này trên thân thể đã có một tấm màng nhạt nhạt. Cường độ thân thể đã mạnh hơn trước rất nhiều, gân cốt cơ thể cũng được rèn dũa.  

Trong cỗ thân thể kia có một lớp thịt nhàn nhạt, Lục Lâm Thiên có thể nhìn thấy rõ ràng lục phủ ngũ tạng trong cơ thể Triệu Vô Cực đang khẽ nhảy lên. Thế nhưng màu sắc lục phủ ngũ tạng lúc này cũng đã biến thành màu đen, không là màu đỏ giống như trước đó nữa.  

– Đệ nhị bộ, khống hồn.  

Nhìn thân thể Triệu Vô Cực, thủ ấn trong tay Lục Lâm Thiên lại biến đổi. Trong mi tâm tức thì có một đạo năng lượng vô hình bắn ra, lập tức tiến vào trong mi tâm của Triệu Vô Cực.  

Trong nháy mắt linh hồn lực tiến vào không gian trong đầu Triệu Vô Cực, cũng nhanh chóng gặp phải công kích của linh hồn Triệu Vô Cực.  

Thực lực Vũ Vương nhất trọng của Triệu Vô Cực, thân là vũ giả, bản thân linh hồn lực không thể so sánh được với Linh Vương nhất trọng. Lúc này linh hồn của hắn đương nhiên không thể mạnh hơn được Lục Lâm Thiên. Đương nhiên, chỉ là yếu hơn trước mặt Lục Lâm Thiên mà thôi. Trước mặt những người khác, linh hồn lực của Vũ Vương nhất trọng mạnh yếu ra sao không cần nói, tuyệt đối rất mạnh.  

Chỉ là linh hồn lực của Lục Lâm Thiên vô cùng cường hãn. Sau khi tiến vào trong đầu Triệu Vô Cực lập tức đánh bay linh hồn lực của Triệu Vô Cực rồi tiến vào chỗ sâu trong đầu hắn.