Đỉnh Phong Thiên Hạ

Chương 1381: Hồn anh biến hoá (1)




Ánh mắt của Sát Phá Quân cũng đầy vẻ sửng sốt, cây búa màu trắng này bên trên có một cỗ lưu quang quanh quẩn, có một cỗ hàn ý sắc bén toả ra, khiến cho cả linh hồn của người khác cũng nhịn không được mà run lên, lấy nhãn lực của hắn mà xem thì đây chính là vũ linh khí địa cấp, thứ này đủ để khiến cho cả vũ tôn phải động tâm, huống hồ gì hắn chỉ là một tán tu.  

– Đúng vậy, đây là do đệ chọn ra trong Thiên Địa Các, bản thân của đệ đã có Huyết Lục, hồn linh khí cũng không hợp lắm, nhìn thấy thanh vũ linh khí này chính là vũ linh khí thuỷ hệ, liền chọn nó cho sư huynh.  

Lục Lâm Thiên nói.  

Sát Phá Quân nhận lấy Phá Băng trong tay Lục Lâm Thiên, cầm thanh bạch phủ linh khí này trong tay, lập tức cảm giác được dường như cả bàn tay cũng muốn đóng thành băng vậy, trên tay xuất hiện một tầng băng sương, thứ này và công pháp mà hắn tu luyện vô cùng giống nhau, một khi thúc dục thì thực lực nhất định sẽ gia tăng rất nhiều.  

– Linh khí tốt.  

Ánh mắt của Sát Phá Quân đầy vẻ vui mừng, vũ linh khí địa cấp, hắn đương nhiên là vô cùng động tâm, đạt được một kiện vũ linh khí địa cấp tuyệt đối chẳng phải chuyện dễ dàng gì, cũng chỉ có mấy lão gia hoả của đại môn đại phái kia mới có được, người bình thường sao có thể sở hữu bảo vật như vậy được.  

– Lâm Thiên, đây là cho ta sao?  

Sát Phá Quân nhìn Lục Lâm Thiên hỏi.  

– Sư huynh thích là được rồi, chỉ sợ sư huynh dùng không thuận tay mà thôi.  

Lục Lâm Thiên mỉm cười nói.  

– Sao mà không tiện tay được, quả thực giống như được tạo ra để dành riêng cho ta vậy.  

Sát Phá Quân hưng phấn hươ hươ vài cái, một cỗ hàn khí lăng lệ bắn ra dữ dội, khí thế kinh người, đám người Thanh Hoả Lão Quỷ và Đông Vô Mệnh đứng kế bên cũng nhận lấy áp chế tuyệt đối, ngay cả hô hấp cũng khó khăn.  

– Lâm Thiên, vậy thì ta không khách khí với đệ, ta sẽ luyện hoá thanh Phá Băng này trước, tới lúc đó sẽ trở về.  

Sát Phá Quân nhìn Lục Lâm Thiên, trong mắt đầy vẻ cảm kích.  

Lục Lâm Thiên mỉm cười, lấy tính cách của Sát Phá Quân, vốn chẳng mấy khi nhiều lời, nhưng ánh mắt vừa rồi, dù không nói thành lời, nhưng từ nay về sau, đại sư huynh sẽ coi mình là một phần của Phi Linh Môn rồi.  

– Vũ linh khí địa cấp.  

Nhìn thấy vũ linh khí địa cấp trong tay Sát Phá Quân, đám người Phi Linh Môn ai cũng hâm mộ không thôi, tới mức sắp chảy cả nước dãi ra rồi.  

– Đông lão, ta muốn bế quan vài ngày, tới lúc đó lại trở về.  

Lục Lâm Thiên nói với Đông Vô Mệnh, sau đó lập tức gọi đám người Huyết Mị và Hắc Hùng hộ pháp ở bên ngoài.  

Một lát sau, trong phòng, Thanh Hoả Lão Quỷ đã mang Bạch Vạn Tượng vào trong phòng, sau khi bố trí lên một đạo cấm chế, cười lạnh vạch một đường lên người của Bạch Vạn Tượng.  

Nhìn qua Lục Lâm Thiên, gương mặt của Bạch Vạn Tượng đầy vẻ kinh hãi, thanh âm cũng bị cấm chế cho nên không cách nào nói nên lời, nhưng trong lòng thầm dâng lên cảm giác sợ hãi.  

– Bạch Vạn Tượng, chúng ta lại gặp nhau rồi.  

Lục Lâm Thiên cười lạnh, nói:  

– Vũ Vương tam trọng, không tệ, nếu như luyện chế thành khôi lỗi hoạt nhân thì thực lực có thể đột phá bát cấp trung giai, bất quá, ngươi vẫn còn có công dụng lớn hơn nữa.  

Tiếng vừa dứt thì ngay tại lúc Bạch Vạn Tượng ngày càng cảm thấy một cỗ sợ hãi không rõ tại sao đang dâng lên thì Lục Lâm Thiên lập tức ngưng tụ thủ ấn, trong lòng bàn tay có một cỗ chân khí xoáy tròn hoá thành một cỗ khí lưu, ngay tại lúc Bạch Vạn Tượng đang còn vô cùng kinh hãi, đánh lên thiên linh cái của hắn.  

Dưới cỗ lực thôn phệ cực lớn kia, gương mặt của Bạch Vạn Tượng liền trở nên vặn vẹo vô cùng dữ tợn, chân khí toả ra đều bị thôn phệ cực nhanh, theo tay của Lục Lâm Thiên tiến nhập vào trong cơ thể của hắn.  

– A!  

Đúng lúc này, Lục Lâm Thiên cũng kinh ngạc cảm giác được sau khi chân khí bên trong cơ thể của Bạch Vạn Tượng bị thôn phệ sạch sẽ xong thì ngay cả hồn anh bên trong não hải của hắn cũng bị thôn phệ luôn, sau đó lập tức tiến nhập vào bên trong cơ thể của mình, trực tiếp xông thẳng vào bên trong não hải.  

– Xuy xuy!  

Đúng vào lúc này lại xảy ra một màn kinh người nữa, cái hồn anh vừa bị thôn phệ này cũng không phải cưỡng chế xông vào bên trong não hải, cho nên không bị thanh tiểu đao màu vàng trong não hải tấn công. Chỉ là khi nó vừa vào bên trong não hải thì đại hồn anh bên trong não hải đột nhiên có hành động, nó toả ra một cỗ sát khí. Lập tức xông thẳng về phía cỗ hồn anh vừa bị thôn phệ này, trong tay cũng tạo động tác như đang thi triển Âm Dương Linh Vũ Quyết vậy, ngưng tụ thành một dòng nước xoáy, lập tức trực tiếp thôn phệ hồn anh của Bạch Vạn Tượng vào bên trong cơ thể.  

Hai cái hồn anh đều có liên quan chặt chẽ với Lục Lâm Thiên, cả hai vốn là nhất thể, Lục Lâm Thiên vừa cảm thấy kinh ngạc, nhưng trong nháy mắt liền hiểu ra, loại biến hoá này của đại hồn anh chính là do bản năng, bản thể của đại hồn anh chính là do trăm vạn thi cốt bên trong Huyền Thiên Bí Cảnh ngưng tụ mà thành, trong những tàn hồn này, có bản năng thôn phệ lẫn nhau, mặc dù năng lượng của trăm vạn tàn hồn này tụ thành hồn anh, nhưng bản năng thôn phệ lẫn nhau ấy vẫn còn, bởi vì tiểu hồn anh và đại hồn anh vốn là cùng một thể, cho nên đại hồn anh mới không thôn phệ nó, nhưng lúc này có hồn anh từ bên ngoài vào, lập tức khiến cho đại hồn anh phát huy bản năng thôn phệ của nó, cho nên trong nháy mắt liền thôn phệ sạch sẽ để bản thân mình trở nên mạnh hơn.  

Sau khi đại hồn anh này thôn phệ hồn anh của Bạch Vạn Tượng xong thì Lục Lâm Thiên có thể cảm giác được, đại hồn anh đang chậm rãi luyện hoá và mạnh hơn, hết thảy những việc này khiến cho Lục Lâm Thiên cảm thấy vô cùng chấn kinh, sau đó lập tức liền mừng rõ lên, nhϊếp ảnh của Đông Vô Mệnh có bản lĩnh có thể thôn phệ được hồn anh, mà bây giờ đại hồn anh của mình cũng có bản năng này, từ nay về sau chắc chắn sẽ càng trở nên mạnh hơn nữa.  

Sau khi hết thảy đã xong xuôi thì cũng tốn nửa canh giờ, Bạch Vạn Tượng cũng đã triệt để biến thành một cỗ thây khô, linh hoả trong tay Lục Lâm Thiên ném xuống, hắn lập tức hoá thành tro tàn.  

– Chân khí thật là nhiều.  

Lục Lâm Thiên kinh thán, sắc mặt cũng vì vậy mà đỏ cả lên, tu vi thực lực Vũ Vương tam trọng của Bạch Vạn Tượng này, chân khí vô cùng nhiều, lần này mình thôn phệ chân khí của hắn, như uống thuốc bổ tới mức sắp nôn vậy, chân khí bàng bạc ngập tràn trong cơ thể, tựa như muốn phá thể mà ra vậy.  

Vũ Vương nhất trọng thôn phệ Vũ Vương tam trọng, tới trình độ cỡ Vũ Vương này rồi thì cách mỗi một trọng thì khoảng cách đều cực lớn, mặc dù là có đan điền khí hải khổng lồ nhưng nếu là lúc bình thường, Lục Lâm Thiên đương nhiên cũng không dám mạo hiểm mà trực tiếp thôn phệ một Vũ Vương tam trọng, chỉ cần sơ suất một chút liền chính mình có thể sẽ bạo thể mà chết, bất quá có Bất Diệt Huyền Thể rồi, Lục Lâm Thiên mới dám làm chuyện như thế này, Bất Diệt Huyền Thể ngay cả năng lượng bên trong thất phẩm đan dược cũng có thể thừa nhận nổi, chân khí của Vũ Vương tam trọng thế này đương nhiên là cũng không thành vấn đề.