Đỉnh Phong Thiên Hạ

Chương 1370: Số lượng khổng lồ (2)




Trong từng tửu quán của thành Cự Giang hiện tại náo nhiệt tới tận cùng, mọi người đang không ngừng miêu tả vô cùng sinh động.  

Những điểm đặt cược lúc này cũng có những người xếp hàng trắng đêm. Có người vui mừng, có người lo. Có người lợi nhuận đầy túi, có người đền táng gia bại sản.  

Lúc này, bên ngoài một tiểu điếm, hơn mười người Hoàng gia cũng có mặt ở đó. Hoàng Chí Lương lúc này cười không dứt miệng, hắn đã phát lớn. Đặt ba ngàn vạn kim tệ chỉ mất một ngàn vạn kim tệ mà thôi. Một ngàn vạn kim tệ đặt Quỷ Sát Dương Quá đứng thứ nhất, Quỷ Sát Dương Quá đương nhiên chính là Lục Lâm Thiên. Đương nhiên cũng tương đương với việc hắn chiến thắng. Lần này một bồi tám, được tám ngàn vạn kim tệ. Mà còn có một ngàn vạn kim tệ đặt Thánh Nữ Thiên các ở vị trí thứ hai, tỷ lệ một bồi bảy, lại thu được bảy ngàn kim tệ. Quả thực chính là một con số khổng lồ, đủ để mua toàn bộ Hoàng gia. Số tiền của phi nghĩa lần này khá lớn.  

Trong một đình viện yên tĩnh trong thành Cự Giang, lúc này đám người Lục Lâm Thiên, Sát Phá Quân, Thôi Hồn Độc Vương Đông Vô Mệnh, Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh, Hắc Hùng, Huyết Mị đang ngồi đó.  

– Chúng ta trở lại rồi.  

Đại môn mở ra, Thiên Độc Yêu Long, Tiểu Long, Thanh Hỏa lão quỷ, Tả Thiên Khung, Linh Vũ song quái vui vẻ đi tới. Đặt biệt là Thanh Hỏa lão quỷ, Tả Thiên Khung, LInh Vũ song quái, sắc mặt mấy người này cực kỳ kích động.  

– Thế nào, thu hồi được chưa?  

Nhìn thấy mọi người trở lại, ánh mắt Lục Lâm Thiên khẽ đổi, mỉm cười nói.  

– Một phần không nhỏ. Tổng cộng cả vốn lẫn lãi là hai vạn tám ngàn ức kim tệ, bọn hắn gom góp rất lâu mới gom góp được, hiện tại đã đóng cửa.  

Thiên Độc Yêu Long cười lớn, vô cùng đắc ý.  

– Chưởng môn, thế lực sau lưng cửa hàng đặt cược kia lần này có lẽ đã phá sản. Ngay từ đầu bọn hắn đã muốn trốn nợ, Độc Long cung phụng nổi giận cho nên bọn chúng đành phải ngoan ngoãn lấy ra.  

Tả Thiên Khung cười nói.  

– Rốt cuộc xảy ra chuyện gì, lấy đâu ra hai vạn tám ngàn ức kim tệ, sao lại nhiều như vậy?  

Thôi Hồn Độc Vương Đông Vô Mệnh rung động, đây tuyệt đối là con số lớn. Tiếp cận ba vạn ức a. Quá kinh khủng.  

Lục Lâm Thiên mở miệng cười rồi lập tức đem chuyện bản thân đặt cược ra nói với ba người Thôi Hồn Độc Vương Đông Vô Mệnh, Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh, Sát Phá Quân khiến cho ba người líu lưỡi.  

– Hai vạn tám ngàn ức kim tệ, đây quả thực là số lượng không ít.  

Sát Phá Quân hít sâu một hơi.  

– Nhiều kim tệ như vậy đủ để Phi Linh môn phát triển a.  

Thôi Hồn Độc Vương Đông Vô Mệnh kích động tới mức liên tục xoa tay.  

Lục Lâm Thiên mỉm cười. Lần này thắng hắn còn phải phân hai thành cho tỷ muội Hoàng gia, hắn cũng nói qua, phần này coi như là cảm tạ Hoàng gia chiếu cố. Thế nhưng phải mấy ngày sau mới sắp xếp được, dù sao ngày mai hắn cũng phải đi tới Thiên Địa các lấy Linh khí cùng với Long Dương linh quả.  

– Ca ca, hai năm qua huynh đi tới đâu vậy? Muội lo lắng muốn chết.  

Nhìn ca ca mình, Lục Tâm Đồng nhanh chóng hỏi. Nghe Lục Tâm Đồng hỏi vậy, ánh mắt mọi người cũng tập trung vào trên người Lục Lâm Thiên, đây cũng là vấn đề mà tất cả mọi người đều muốn biết.  

Lục Lâm Thiên sờ mũi, có một số việc đương nhiên hiện tại còn chưa phải thời gian thích hợp để nói. Có thể từ trong Huyền Thiên bí cảnh đi ra, phá rồi lại lập cũng là cửu tử nhất sinh cho nên hắn nói:  

– Chuyện này quả thực vô cùng dài dòng, về sau có thời gian thì mới tỷ mỷ nói được.  

– Tiểu tử, ngươi thành thật khai báo xem, ngươi còn những bí mật nào khác gạt ta nữa? Linh Vũ song tu, dấu diếm ta lâu như vậy, ngươi quả thực đủ cẩn thận a.  

Thôi Hồn Độc Vương Đông Vô Mệnh trừng mắt nhìn Lục Lâm Thiên rồi nói. Thân phận Linh Vũ song tu của Lục Lâm Thiên khiến cho hắn tới hiện tại vẫn vô cùng khϊếp sợ, điều này quả thực khiến cho người ta không thể tưởng tượng nổi.  

– Hắc hắc.  

Lục Lâm Thiên cười hắc hắc không nói gì, bí mật trên người hắn lúc này không phải là không tin người trong Phi Linh môn, mà là càng giữ bí mật càng tốt.  

Lục Lâm Thiên từ trong miệng mọi người nhanh chóng biết được những chuyện xảy ra những năm gần đây của Phi Linh môn. Những chuyện này từ trong miệng đám người Hoàng gia Lục Lâm Thiên cũng biết được một ít cho nên lúc này chỉ biết kỹ hơn mà thôi.  

– Ma Tâm cốc đã bị diệt, Song Đao môn cùng Bách Linh tông không ngờ lại rục rịch. Lần này cùng động thủ giải quyết một lần đi.  

Nghe tình hình gần đây của Phi Linh môn xong, trong mắt Lục Lâm Thiên hiện lên hàn ý. Song Đao môn cùng Bách Linh tông không ngờ lại dám rục rịch, vậy thì hắn vừa vặn có cớ loại bỏ hai sơn môn này.  

– Chưởng môn, ba vị phu nhân tới.  

Lúc này thanh âm của Hoàng Bác Nhiên vang lên. Lập tức cái đầu bóng loáng của Hoàng Bác Nhiên xuất hiện trong phòng.  

– Ba vị phu nhân sao?  

Lục Lâm Thiên sửng sờ rồi lập tức mỉm cười, hẳn là Vô Song, Hồng Lăng cùng Tiểu Linh tới đây.  

– Đi thôi, có việc sau này bàn tiếp, trước tiên ngươi nên ứng phó mấy vị hôn thê của mình thì hơn.  

Sát Phá Quân mỉm cười nhìn Lục Lâm Thiên, khóe miệng mỉm cười trêu chọc nói.  

– Chưởng môn, vậy chúng ta cũng cáo lui trước.  

Mọi người cũng mỉm cười hiểu ý, nhanh chóng rời đi.  

– Ba vị phu nhân, mời…  

Lúc này Trương Minh Đào đã cung kính mang theo ba thân ảnh xinh đẹp đi tới. Đúng là ba người Lục Vô Song, Vân Hồng Lăng, Lữ Tiểu Linh.  

Tam nữ tiến vào đình viện nơi Phi Linh môn đặt chân liền bị đám đệ tử một câu phu nhân, hai câu phu nhân khiến cho tam nữ vô cùng thẹn thùng.  

– Bái kiến ba vị phu nhân.  

Tam nữ xuất hiện, đám người Thanh Hỏa lão quỷ, Tả Thiên Khung lập tức hành lễ rồi thức thời rời đi. Trong lòng mọi người không khỏi cảm thán một câu. Ba nữ tử tuyệt sắc như vậy cũng chỉ có thể chưởng môn mới có thể hưởng cái phúc này.  

– Tiểu Long, chúng ta cũng đi.  

Lục Tâm Đồng mỉm cười nhanh chóng lôi Tiểu Long rời khỏi phòng.  

Mọi người thức thời rời khỏi, Lục Tâm Đồng cũng nhanh chóng rời đi. Trong phòng hiện tại cũng chỉ còn Lục Lâm Thiên cùng với tam nữ.  

Nhìn tam nữ trước mặt, Lục Lâm Thiên không khỏi vui vẻ.  

– Tiểu tặc, ở trước mặt thϊếp không ngờ chàng còn dám trêu hoa ghẹo nguyệt, để xem thϊếp thu thập chàng thế nào.  

Lúc này Vân Hồng Lăng vẻ mặt còn mới thẹn thùng khi trước đột nhiên nổi bão lao thẳng về phía Lục Lâm Thiên.  

– Ta nào có.  

Lục Lâm Thiên ngẩn người, lập tức nhảy ra. Vân Hồng Lăng ra tay bình thường rất nặng a.  

– Thϊếp tận mắt chứng kiến, chàng cùng Tử Yên của Thiên Địa các, còn có Đạm Đài Tuyết Vi của Thiên Vân đảo mắt đi mày lại. Lần này thϊếp không bỏ qua cho chàng.  

Lữ Tiểu Linh cũng quát lớn một tiếng, nhanh chóng vây công Lục Lâm Thiên.  

– A…  

Một lát sau trong phòng vang lên tiếng kêu thảm thiết.  

– Khổ thân lão đại, chuyện này đệ cũng không có cách nào giúp huynh, tự gây nghiệt a.  

Ngoài căn phòng, Tiểu Long chớp chớp mắt. Sau khi nghe tiếng kêu thảm thiết vang lên từ trong phòng, nó không khỏi bất đắc dĩ mà lắc đầu.