Đỉnh Phong Thiên Hạ

Chương 1200: Huyền cấp cao giai




Cùng lúc đó, tiếng quát trầm thấp vang lên trong miệng Lục Lâm Thiên. Cánh tay khẽ vỗ một cái, một cỗ khí tức lạnh lẽo vô hình đột nhiên bao phủ trước người thanh niên áo lam kia. Cỗ khí tức lạnh lẽo này vô hình vô sắc mang theo một cỗ lực lượng khủng bố, lập tức bao phủ trong không trung nơi thanh niên áo lam đứng.  

Hàn Băng Đổng Kết Sát chính là vũ kỹ Huyền Cấp cao giai, đây là lần đầu tiên Lục Lâm Thiên thi triển, cũng là bộ vũ kỹ mạnh nhất hiện tại Lục Thiếu Du nắm giữ. Vũ kỹ này tu luyện tới cảnh giới cao nhất có thể vô thanh vô thức đánh chết đối thủ. Giờ phút này, sau khi Lục Thiếu Du thi triển ra, cỗ uy thế này kéo theo năng lượng thuộc tính thủy trong thiên địa hội tụ, năng lượng trong thiên địa lúc này trở nên bạo động, trong lúc vô hình tạo thành một cỗ uy áp khiến cho người khác có áp lực.  

– Vũ kỹ Huyền Cấp cao gia.  

Trên Phong Vũ Ngân Điêu, ánh mắt nữ tử xinh đẹp kia lập tức biến đổi, ánh mắt nhìn lên không trung rồi thì thào nói. Trong ánh mắt nàng vô cùng kinh ngạc. Vũ Suất thất trọng tu luyện thành công vũ kỹ Huyền Cấp cao giai, đây không phải chuyện mà người bình thường có thể làm được. Vũ kỹ Huyền Cấp cao giai, yêu cầu đối với sự lĩnh ngộ năng lượng thuộc tính và khống chế vô cùng cao. Cho nên cho dù là đột phá tới Vũ Vương cũng không nhất định có thể tu luyện thành công vũ kỹ Huyền Cấp cao giai.  

Lúc này trên không trung, thanh niên áo lam cảm nhận cỗ khí tức lạnh lẽo đang lan tỏa xung quanh, sắc mặt hắn không khỏi có chút động dung. Dưới cỗ hàn khí lạnh lẽo kia lúc này chỉ có hắn mới chính thức cảm nhận được bên trong nó có một cỗ khí tức hủy diệt, dưới loại khí tức này, cho dù là hắn trong nội tâm cũng có chút kinh ngạc. Bên trong cỗ khí tức lạnh lẽo, cỗ kình khí như có như không kia không ngờ đã bắt đầu đóng băng Phong Linh Giáp trên người hắn.  

Tới lúc này, người thanh niên áo lam kia rốt cuộc cũng hiểu rõ. Lục Lâm Thiên trước mắt hắn quả thực không phải là người bình thường. Vốn hắn cũng không quá coi trọng người này, thế nhưng bây giờ lại không giống như trước nữa. Đối phương chỉ có tu vi Vũ Suất thất trọng, có thể làm được tới bước này đã hoàn toàn vượt qua dự liệu của hắn. Coi như là hắn thời điểm còn là Vũ Suất thất trọng cũng không có cách nào thi triển ra vũ kỹ Huyền Cấp cao giai. Bằng vào thực lực bây giờ của hắn, đương nhiên hắn đã biết rõ, có đôi khi, việc lĩnh ngộ quan trọng hơn cấp độ. Tu vi càng về sau, việc lĩnh ngộ được hay không thì mới là mấu chốt đột phá.  

– Không Gian Xích Diễm.  

Cảm nhận cỗ khí tức lạnh lẽo kinh khủng chung quanh, Phong Linh Giáp trên người hắn đã lập tức có một lớp băng mỏng. Cỗ hàn khí lạnh thấu xương kia bắn ra tứ tung khiến cho cả không gian lúc này giống như bị đóng băng. Trên mặt thanh niên tuấn lãng kia lúc này nhanh chóng trở nên ngưng trọng. Cánh tay vung lên, miệng quát khẽ một tiếng. Lập tức trong không gian có một cỗ năng lượng thuộc tính hỏa nhanh chóng hội tụ rồi quanh quẩn quanh người hắn. Sau khi cỗ năng lượng thuộc tính hỏa này hội tụ, bắt đầu tỏa ra uy áp đáng sợ, cũng nhanh chóng trở nên nồng đậm. Sau đó một mảnh hỏa diễm khủng bố ngập trời nhanh chóng tràn ngập ra chung quanh không gian chừng trăm thước quanh thanh niên áo lam kia.  

Sưu Sưu.  

Hỏa diễm cuồn cuộn, khí tức lạnh lẽo kia lập tức tan ra. Sắc mặt Lục Lâm Thiên đại biến. Công kích của hắn không ngờ rơi vào trong không gian tràn ngập hỏa diễm này lại lập tức mất đi sự không chế.  

Sưu Sưu.  

Hàn khí khủng bố tiến vào trong biển lửa này cũng lập tức biến mất không còn tung tích. Ngay cả hàn khí chung quanh cũng liền biến mất. Bất quá, lúc này ở phía dưới, một mảnh không gian to lớn như vậy trực tiếp bị phá hủy thành phế tích. Trên không trung mọi người cũng có thể nhìn thấy gợn sóng trong không gian đang vang lên những tiếng răng rắc. Từng khe hở giống như mạng nhện từ quanh người hai người Lục Thiếu Du nhanh chóng tràn ra.  

Giữa không trung, hai người lăng không mà đứng. Sắc mặt Lục Lâm Thiên lúc này đã tái nhợt. Thi triển Hàn Băng Đổng Kết Sát này, chân khí mà Lục Thiếu Du tiêu hao cực kỳ khổng lồ. Loại tiêu hao này gần bằng lúc hắn thi triển Chu Tước Huyền Vũ Quyết.  

Thanh niên áo lam kia lúc này sắc mặt tuy rằng tốt hơn Lục Lâm Thiên một chút. Bất quá trên mặt cũng đã tái nhợt. Dường như bởi vì vừa rồi ngăn cản một kích Hàn Băng Đổng Kết Sát của Lục Thiếu Du cũng khiến cho hắn tiêu hao không ít.  

– Người này thực lực rất mạnh. Sợ rằng lão đại không đối phó được.  

Ánh mắt Tiểu Long chuyển động, lúc này nó cũng không khó nhìn ra, tình cảnh hiện tại của lão đại nó không quá tốt.  

– Lục Lâm Thiên, ta xem thường ngươi rồi.  

Nhìn Lục Lâm Thiên, ánh mắt thanh niên áo lam kia bất động, một lát sau ánh mắt mới khẽ đổi, sau khi hít sâu một hơi lập tức mở miệng nói. Phong Linh Giáp quanh người nhanh chóng được thu lại.  

– Thật sao?  

Lục Lâm Thiên lạnh nhạt nói, trong nội tâm hắn lúc này cũng vô cùng khϊếp sợ. Sau khi hắn thi triển Hàn Băng Đổng Kết Sát cũng chỉ có thể làm cho đối phương tiêu hao lớn hơn một chút mà thôi. Căn bản cũng không thể tạo thành thương tổn thực chất với đối phương. Mà lúc này cơ hồ mình đã bất lực. Uy lực khi hắn thi triển Hàn Băng Đổng Kết Sát này so với Huyết Lục khi thi triển Liệt Không Cửu Kích cũng không yếu hơn một chút nào. Cho dù yếu hơn thì cũng yếu hơn một chút mà thôi. Bởi vì có lẽ vũ kỹ Liệt Không Cửu Kích so ra hơn Hàn Băng Đổng Kết Sát một chút.  

– Tốt, ngươi đi đi. Hiện tại thắng ngươi, thắng cũng không vẻ vang gì. Hy vọng có một ngày hai ta có thể chiến công bằng một trận.  

Thanh niên áo lam nói xong, thanh âm vừa dứt, thân ảnh nhanh chóng biến mất tại chỗ. Tiếp theo trong nháy mắt thân thể hắn đã xuất hiện ở trên lưng Phong Vũ Ngân Điêu.  

Dát.  

Phong Vũ Ngân Điêu rống lên một tiếng rồi biến mất tại chỗ, thân ảnh màu trắng nhanh chóng phi về phía trước.  

– Lục Lâm Thiên, ngươi đã xứng biết rõ tên của ta. Nhớ kỹ, tên ta gọi là Lam Thập Tam.  

Trên phía chân trời xa xa vang lên thanh âm của thanh niên áo lam kia.  

– Lam Thập Tam?  

Lục Lâm Thiên đưa mắt nhìn về phương xa. Người này quả thực không để cho người ta kịp suy nghĩ. Đến cũng nhanh, đi cũng nhanh. Người đi theo bên cạnh thực lực vô cùng mạnh mẽ, xem ra tuyệt đối có hậu trường cường hãn. Có lẽ không phải là người của Nhất tông Nhất giáo Nhất môn Nhất trang cùng Tam tông Tứ môn, không biết là người của Tứ các Tứ đảo hay là người của những gia tộc lánh đời kia. Lục Thiếu Du không ngừng suy đoán trong lòng.  

– Người này không biết là tới từ cỗ thực lực nào. Quả thực không đơn giản.  

Trong lúc Lục Lâm Thiên ngẩn người, Bạch Linh cùng Tiểu Long đã nhanh chóng tới bên người hắn.  

– Người này sợ rằng có lai lịch cực lớn. Lúc hắn giao thủ cùng ta cũng không dùng toàn lực. Có lẽ ta không phải là đối thủ của hắn.  

Lục Lâm Thiên nói.  

– Thế nhưng ta lại cảm giác được, nữ tử thần bí mang áo choàng kia có lẽ càng thêm khó dây vào.  

Bạch Linh khẽ nói.  

– Nàng ta sao?