Đỉnh Phong Thiên Hạ

Chương 1198: Không thể tưởng tượng nổi (1)




Đạo quyền ấn nóng bỏng này dưới ánh mắt của bao nhiêu người mang theo hỏa diễm bắn về phía chân trời, cuối cùng giống như lưu tinh ầm ầm đánh vào trên quyền ấn màu xanh da trời kia.  

Hai đạo lực lượng bất đồng nhanh chóng va chạm trên không trung. Trong nháy mắt, cả không trung như ngừng lại, lập tức không gian thoáng run rẩy, một cỗ quang mang chói mắt từ nơi hai đạo lực lượng va chạm bắn ra.  

Ngay sau đó, một thanh âm giống như sấm sét vang vọng trong bầu trời. Thanh âm bạo liệt khuếch tán ra bốn phía.  

Phanh.  

Trên không trung, quyền ấn cùng chưởng ấn va chạm lập tức có một cỗ năng lượng cực kỳ khủng bố khuếch tán về bốn phía. Trong nháy mắt bao phủ không gian chung quanh.  

Kình khì ngập trời xen lẫn hỏa diễm bắn ra bốn phía. Phía dưới không trung lúc này giống như là sơn băng địa liệt, mấy đỉnh núi phía dưới lúc này trực tiếp bị san bằng thành bình địa. Mặt đất rạn nứt, đá vụn bay tứ tung. Dưới cỗ kình khí khủng bố này, ánh mắt của mấy Vũ Vương cùng Linh Vương trên lưng Phong Vũ Ngân Điêu lập tức khẽ đổi.  

Một cỗ năng lượng cuồng bạo rung động giống như thực chất điên cuồng khuếch tán. Trong không gian to lớn lúc này dưới năng lượng đáng sợ kia lập tức vặn vẹo, hai đạo công kích này quả thực vô cùng đáng sợ.  

Khục khục.  

Giữa không trung, Lục Lâm Thiên đứng mũi chịu sào, dưới cỗ lực lượng mạnh mẽ trút xuống, cũng may có Thanh Linh Khải Giáp ngăn cản, thế nhưng khí huyết của hắn cũng cuồn cuộn. Đối phương còn chưa dùng toàn lực mà một kích vừa rồi của hắn cũng đã là toàn lực.  

– Quả nhiên có chút bổn sự.  

Ánh mắt thanh niên áo lam khẽ đổi, một kích vừa rồi hắn lại có sự hiểu biết mới về thực lực của Lục Lâm Thiên. Thân ảnh hắn lóe lên, đột nhiên lần này lại công kích. Chân khí thuộc tính phong trên người tràn ra, một cỗ kình phong nhanh chóng được sinh ra, một đạo quyền ấn nhanh chóng mang theo vòng xoáy cuồng bạo đánh về phía Lục Thiếu Du.  

– Hừ.  

Ánh mắt Lục Lâm Thiên nhìn về đạo quyền ấn này, thân ảnh không lùi mà tiến tới. Ngay khi đạo quyền ấn gần sát tới người, quanh thân có một cỗ quang mang nhanh chóng bao phủ phía trước.  

– Đại Địa Cương Thuẫn.  

Trong quang mang, một đạo năng lượng thuộc tính thổ trong tay Lục Lâm Thiên nhanh chóng được ngưng tụ tạo thành một đạo cương thuẫn thổ hệ ngăn cản trước người.  

Sưu.  

Trong nháy mắt này, thanh niên áo lam vô cùng kinh ngạc. Đạo quyền ấn của hắn lúc này hoàn toàn bị khống chế trong cỗ quang mang kia, hắn không thể nào điều động được.  

Phanh.  

Kình khí từ trên quyền ấn đánh đạo cương thuẫn thổ hệ đầu tiên thành mảnh vỡ, thế nhưng quyền ấn lập tức biến mất không thấy gì nữa. Lúc này, quang mang màu vàng cũng biến mất. Trước mặt thanh niên tuấn lãng kia chỉ có Lục Thiếu Du đang nở nụ cười quỷ dị. Trong hai tay Lục Thiếu Du lúc này đồng thời xuất hiện hai đạo khí tức năng lượng thuộc tính hoàn toàn bất đồng. Một cỗ khí tức lạnh lẽo, một cỗ khí tức hủy diệt.  

– Hàn Băng Ấn. Ảm Nhiên Tiêu Linh Chưởng.  

Một tiếng quát trầm thấp từ trong miệng Lục Lâm Thiên vang lên. Trong tay phải Lục Thiếu Du lập tức có một đạo thủ ấn khổng lồ chừng trăm thước đột nhiên hiện lên. Mà khi đạo thủ ấn này xuất hiện, cả không gian lúc này nhiệt độ bỗng nhiên hạ thấp nhanh chóng. Một cỗ khí tức lạnh lẽo khuếch tán. Gợn sóng trong không gian cũng bị đông lại. Hàn khí bắn ra bốn phía, giống như gợn sóng. Lập tức mang theo một cỗ uy áp lạnh lẽo cùng với năng lượng chấn động đánh về phía thanh niên kia.  

Cũng trong lúc đó, trong tay trái Lục Lâm Thiên có một đạo chưởng ấn chói mắt xuất hiện, gợn sóng trong không gian lập tức rung động. Chưởng ấn đánh về phía trước. Cuối cùng bành trướng, hóa thành một đạo lục mang đánh về phía thanh niên áo lam kia. Xung quanh chưởng ấn, kình phong bắn ra bốn phía, mỗi một đạo kình phong nhanh chóng tạo thành một đường vòng cung quỷ dị, kình phong khủng bố trọng điệp, không dứt, giống như thiên la địa võng lập tức bao phủ không gian. Dưới cỗ lực lượng này không gian vặn vẹo, một cỗ khí tức vô hình nhanh chóng lan tràn ra, mang theo không gian chấn động.  

Ngay trong lúc mọi người trợn mắt há hốc mồm. Quang mang trước người Lục Lâm Thiên biến mất. Hai đạo chưởng ấn này nhanh chóng đánh về phía trước. Cơ hồ là đánh ra cùng một lúc.  

Trên lưng Phong Vũ Ngân Điêu, mấy Vũ Vương cùng Linh Vương trợn mắt, trong mắt tuyệt đối không thể tưởng tượng nổi. Một màn trước không trung hiện tại hiện lên rõ mồm một trước mắt bọn hắn.  

– Không thể tưởng tượng nổi, Lục Lâm Thiên này không ngờ lại có thể đồng thời thúc dục ra hai đạo công kích thuộc tính khác nhau. Quả thực khó có thể tưởng tượng nổi.  

– Quả thực vô cùng kỳ quái. Lục Lâm Thiên này không ngờ còn lĩnh ngộ năng lượng thuộc tính trong không gian. Lĩnh ngộ tới mức như vậy quả thực ngay cả Vũ Vương nhất trọng bình thường cũng chỉ có vậy mà thôi. Mà Lục Lâm Thiên mới chỉ là Vũ Suất thất trọng.  

Ngay khi mấy người trên lưng Phong Vũ Ngân Điêu trợn mắt, không thể tưởng tượng nổi thì toàn thân nữ tử uyển chuyển kia run lên, dường như cũng cực kỳ kinh ngạc.  

Mà lúc này thanh niên áo xanh kia cũng cực kỳ kinh ngạc. Lục Lâm Thiên này không ngờ lại đồng thời ngưng tụ hai đạo công kích thuộc tính khác nhau. Mà tốc độ ngưng tụ công kích cũng vô cùng nhanh chóng.  

– Phong Linh Giáp.  

Một tiếng quát khẽ vang lên, trong nháy mắt này thân thể thanh niên áo xanh lùi lại. Đồng thời quanh người cũng có một cỗ quang mang chói mắt tuôn ra.  

Trong nháy mắt này hai đạo công kích của Lục Lâm Thiên nhanh chóng nổ vang trong không trung. Nơi công kích nổ tung, hàn khí lạnh lẽo cùng với quang mang lục sắc mang theo năng lượng giống như thực chất điên cuồng nhộn nhạo khiến cho không gian trở nên vặn vẹo. Ba đạo công kích của vũ kỹ Huyền cấp sơ giai va chạm quả thực vô cùng đáng sợ.  

Lúc mấy đạo lực lượng đáng sợ này va chạm, trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, thân ảnh hai người Lục Lâm Thiên nhanh chóng bị bao phủ bên trong. Trong kình khì cuồng bạo cùng với không gian vặn vẹo, đám người ở đây ngay cả Vũ Vương cùng Linh Vương cũng khó có thể nhìn rõ sự vật bên trong.  

Phanh Phanh Phanh.  

Không gian như nổ tung, từng thanh âm bạo liệt giống như tiếng sấm rền vang lên. Không gian giống như trực tiếp bị xé mở, hàn khí tràn ngập không gian, giống như trong không gian lúc này có một làn sương lạnh lẽo bao phủ.  

Cỗ khí tức cường hãn này cũng khiến cho không gian vặn vẹo tới cực hạn. Hỏa quang bắn ra bốn phía, một cỗ kình khí khủng bố từ vị trí nơi ba đạo công kích va chạm lập tức tràn ra.  

Lúc này phạm vi chung quanh nơi năng lượng xung động ảnh hưởng tới, một cỗ quang mang lục sắc đánh xuống, cả sơn mạch phía dưới lúc này trong phạm vi mấy ngàn thước chung quanh, dưới cỗ kình phong khủng bố khuếch tán, mặt đất rạn nứt, đá bị nghiền nát, phạm vi chung quanh lúc này không có một chút sin hcow nào.  

Trong không gian hỗn loạn, lúc kình khí trước mặt Lục Lâm Thiên biến mất thì một đạo thân ảnh màu trắng hiện lên. Người thanh niên áo lam kia không biết từ khi nào quanh thân đã có một chiếc khải giáp màu trắng bao phủ. Trên chiếc khải giáp màu trắng này có kình phong quanh quẩn.