Đỉnh Phong Thiên Hạ

Chương 1178: Không gian ám tập (2)




Hai người một người vận hắc bào, một người mặc nho phục màu xám, ngay cả đầu cũng bị một cái áo bào màu xám che kín, chỉ lộ ra một đôi mắt hệt như mắt mèo trong đêm tối, loé ra hàn quang u u, mục quang vô cùng sắc bén.  

– Hắc Ám thiên vương.  

Hai người vừa xuất hiện, Lục Lâm Thiên coi như nhận thức một người trong đó, người vận hắc bào chính là Hắc Ám Thiên Vương.  

– Lục Lâm Thiên, hôm nay xem ngươi chạy đi đường nào, khặc khặc.  

Hắc Ám Thiên Vương vừa nhìn thấy Lục Lâm Thiên thì đôi mắt đã loé ra lãnh ý, kẻ mà mình muốn đối phó nhưng cứ chạy thoát hết lần này tới lần khác, hôm nay hắn có mọc cánh cũng khó thoát.  

– Các người có tự tin quá hay không vậy.  

Lục Lâm Thiên quát lên một tiếng, âm thanh vang vọng trong không gian.  

– Tiểu tử, chẳng lẽ ngươi không cảm giác được hay sao, không gian ở nơi này đã bị ta phong toả rồi, người ngoài căn bản không thể nhìn thấy bất kỳ thứ gì ở trong đây, cho dù là có động tĩnh lớn hơn nữa thì bên ngoài cũng không thể nào biết được đâu.  

Thân ảnh vận áo bào xám nhìn Lục Lâm Thiên, trong mắt lộ ra một cỗ trêu chọc.  

– Đáng chết.  

Trong lòng Lục Lâm Thiên thầm mắng một tiếng, sắc mặt cũng trở nên nghiêm trọng hẳn lên, hắn cũng ẩn ẩn cảm giác được chung quanh không được bình thường, năng lượng không gian ba động chung quanh cực kỳ quỷ dị, nếu ở tình huống bình thường thì sợ là Bạch Linh sẽ phát giác có cường giả tới sớm hơn mình. Phong toả không gian, thủ đoạn bậc này không phải người bình thường có thể bố trí được, cho dù là mỗi một mình tên Hắc Ám Thiên Vương này thôi mình cũng không thể nào đối phó nổi, huống hồ gì còn có người vận áo bào xám này nữa, thực lực của người này sợ là còn mạnh hơn Hắc Ám Thiên Vương rất nhiều.  

– Khặc khặc, hôm nay tên tiểu tử nhà ngươi rất kiêu ngạo khoa trương ở Quỷ Đao Môn, hiện tại liền hết kiêu ngạo nổi rồi chứ gì, mau thành thật mà đi theo bọn ta đi, có lẽ sẽ đỡ phải chịu đau khổ một chút, ngoài ra, nghe nói trên người của ngươi còn có một chiếc chìa khoá của Huyền Thiên Bí Cảnh đúng không, mau giao ra đây luôn đi.  

Ánh mắt của Hắc Ám Thiên Vương loé lên vẻ âm lệ nhìn về phía Lục Lâm Thiên.  

Nghe những lời Hắc Ám Thiên Vương nói, ánh mắt của Lục Lâm Thiên lập tức trầm xuống, bên trong đại điện lúc sáng, những người biết mình có chìa khoá của Huyền Thiên Bí Cảnh cũng chỉ có Nhất Tông Nhất Môn Nhất Giáo Nhất Trang, còn có Ma Tâm Cốc, Thiên Nhấ Môn, Bách Linh Tông và Song Đao Môn mà thôi, đám người Linh Vũ Giới này biết được nhanh như vậy, đủ để chứng minh bên trong Ma Tâm Cốc, Thiên Nhất Môn, Bách Linh Tông và Song Đao Môn nhất định là có người của Linh Vũ Giới. Người của Nhất Tông Nhất Môn Nhất Giáo Nhất Trang hẳn là chưa tới mức có quan hệ gì tới Linh Vũ Giới, nhưng chuyện này cũng không dám khẳng định hoàn toàn.  

– Lão đại, thực lực của hai người này rất mạnh.  

Âm thanh của Tiểu Long vang lên trong tai của Lục Lâm Thiên.  

– Liều mạng thôi, có lẽ vẫn còn cơ hội.  

Lục Lâm Thiên nói với Tiểu Long, chân khí trong cơ thể lập tức bắt đầu khởi động, toàn thân trên dưới đều vào trạng thái tập trung đề phòng cao độ, tên Hắc Ám Thiên Vương đứng trước mặt thì khỏi cần nói, nhưng người mặc áo màu xám thì tuyệt đối là vô cùng cường hãn, từ trên người kẻ này, Lục Lâm Thiên cảm nhận được một loại cảm giác vô cùng nguy hiểm, muốn chống lại hắn thì e là mình còn chưa có bản lãnh ấy, cơ hội duy nhất chính là chống đỡ được một lúc, nói không chừng Bạch Linh phát hiện ra điều khác thường, sẽ ra tay phá vỡ không gian phong toả này thôi.  

– Một tên Vũ Suất nho nhỏ cư nhiên lại muốn động thủ, ta nói cho ngươi biết, không gian phong toả của ta có chút đặc biệt, ta biết rõ nơi này còn có một Vũ Vương và Linh Vương, cộng thêm một con Cửu Vĩ Yêu Hồ thất giai trung kỳ, chỉ là nếu muốn phát hiện ra không gian phong toả của ta thì sợ là không thể nào.  

Cảm giác được khí tức trên người của Lục Lâm Thiên. Ánh mắt của người vận áo bào xám loé lên, hờ hững mở miệng nói.  

– Tam Thiên Lưu Vân Thủ.  

Đúng vào lúc này, ánh mắt của Lục Lâm Thiên trầm xuống, dưới chân loé ra một đoàn khí toàn, trên không trung lập tức tụ tập lại tạo thành một đám mây trắng dày, thủ ấn xuất hiện, một đạo chưởng ấn ẩn ẩn hiện ra, trong nháy mắt tiếp theo liền hung hăng nện thật mạnh lên trên không trung.  

– Ầm!  

Trong nháy mắt này, thủ ấn trong tay Lục Lâm Thiên lập tức đánh ra, vang lên một tiếng trầm đυ.c, một chưởng này của Lục Lâm Thiên cũng lập tức bị một đạo bích chướng vô hình ngăn cản, một đạo chưởng ấn đủ để chống lại Vũ Suất cửu trọng, lúc này cư nhiên lại bị đạo bích chướng vô hình đó cản lại, chỉ đủ khiến cho bích chương tạo thành những dao động rất nhỏ tựa như sóng lan ra, giống như ném một hòn đá vào bên trong mặt hồ tĩnh lặng vậy.  

– Không gian phong toả này thật mạnh.  

Ánh mắt của Lục Lâm Thiên trầm xuống, trong lòng lập tức cảm thấy thất kinh, không gian phong toả cường hãn tới cỡ đó, bản thân mình khó mà xoay chuyển được.  

– Tiểu tử, ta đã sớm nói rồi, ngươi căn bản không thể nào chạy thoát được đâu, lần này không ai có thể cứu ngươi được rồi.  

Ánh mắt của Hắc Ám Thiên Vương trầm xuống, cười lạnh khinh khỉnh, lãnh ý trong mắt cũng ngày càng thịnh, tiếng nói vừa dứt thì thân hình của Hắc Ám Thiên Vương cũng vừa động, xẹt tới bên cạnh Lục Lâm Thiên nhanh như chớp, lòng bàn tay lập tức phun ra một đạo chân khí màu lam, năng lượng thuỷ thuộc tính hội tụ, trong nháy mắt liền có một đạo thất luyện chỉnh tề đè xuống.  

Tốc độ của Vũ Vương ngũ trọng như Hắc Ám Thiên Vương là cực kỳ nhanh, tựa như thuấn di xuyên phá không gian vậy, chỉ vừa mới động một cái đã xuất hiện cách Lục Lâm Thiên chỉ có một chút, chân khí màu lam trong tay tuôn ra mang theo kình khí sắc bén, ào ào lao tới chỗ Lục Lâm Thiên một cách hung hăng.  

– Hừ, muốn đối phó với lão đại của ta, không có dễ vậy đâu.  

Đúng vào lúc này, thân hình nho nhỏ của Tiểu Long lập tức hoá thành một đạo hoàng mang, khắp người loé lên hoàng mang, khí tức bàng bạc áp xuốn, trong miệng phun ra một ngụm hoả diễm màu vàng bắn về phía Hắc Ám Thiên Vương, hoả diễm màu vàng vô cùng nóng, cả không gian cũng lập tức trở nên hừng hực, không gian gợn sóng trong nháy mắt này liền trực tiếp biến thành một màu đỏ rực.  

– Xuy xuy!  

Chân khí thất luyện do thuộc tính thuỷ ngưng tụ thành trong tay của Hắc Ám Thiên Vương bắn ra, dưới đạo hoả diễm màu vàng của Tiểu Long, không ngờ lại trực tiếp hoá thành một luồng sương mù rồi dần tiêu tán.  

– Đây là yêu thú gì.  

Cảm giác được hoả diễm do Tiểu Long phun ra, sắc mặt của thân ảnh vận áo bào tím thoáng cái liền hơi đổi.  

– Hừ!  

Đưa mắt nhìn về phía hoả diễm màu vàng kim của Tiểu Long, gương mặt của Hắc Ám Thiên Vương liền trầm xuống, khoé môi nhếch lên cười lạnh, bàn tay to siết chặt lại, khuỷ tay hơi co, chân khí mang theo thuộc tính thuỷ màu lam ngưng tụ một cách nhanh chóng, sau đó hoá thành một đạo thuỷ mạc khổng lồ, xuất hiện ở trước mặt hoả diễm màu vàng của Tiểu Long.