Đỉnh Phong Thiên Hạ

Chương 1154: Linh lực lại đột phá (2)




Tại một chỗ sâu trong sơn mạch ngoài thành Cự Giang. Thời gian như nước chảy trôi qua. Trong lúc luyện hóa Lục Lâm Thiên không có khái niệm thời gian. Trong nháy mắt bảy ngày lại trôi qua.  

Trong bảy ngày này, Vạn Tượng môn trong thành Cự Giang cơ hồ mỗi ngày đều sống trong sợ hãi. Mà ngay cả đệ tử Tuyệt Linh Tông cũng khẩn trương không thôi. Thế nhưng từng ngày trôi qua, Dương Quá mà mọi người lo lắng kia cũng không có xuất hiện tiếp.  

Tuy rằng Dương Quá không xuất hiện, thế nhưng cảm giác nặng nề này khiến cho mọi người hít thở không thông.  

Trong thành Cự Giang trong mấy ngày nay có không ít người hiểu chuyện, nửa đêm bắt đầu đi dạo, dường như mà muốn chờ hai người Dương Quá, Mạc Sầu xuất hiện. Thế nhưng mấy ngày này cũng không thấy thân ảnh hai người kia, khiến cho mấy người hay đi dạo này vô cùng phiền muốn. Không ít thế lực trong bóng tối cũng đang âm thầm chờ mong Dương Quá có thể xuất hiện một lần nữa đối phó với Vạn Tượng môn cùng với Tuyệt Linh Tông để cho bọn hắn chiếm tiện nghi.  

Thế nhưng Dương Quá lại không xuất hiện khiến cho không ít thế lực thất vọng không thôi.  

Mà lúc này, tại chỗ sâu trong sơn mạch ngoài thành Cự Giang. Trên Linh Ngọc sàng có một cỗ năng lượng hội tụ. Khí tức từ trong cơ thể Lục Lâm Thiên tràn ra. Lúc này cường độ khí tức cũng từ từ tăng cường. Một cỗ linh lực ngập trời giống như gợn sóng từ trong cơ thể hắn khuếch tán ra. Mà giữa thiên địa, lúc này cũng có một cỗ năng lượng vô hình nhanh chóng hội tụ.  

Giờ phút này, quang mang quanh người Lục Lâm Thiên đại thịnh, khí tức kéo lên. Không gian trong đầu lập tức được mở rộng thêm không ít. Một cỗ lực lượng khổ lồ nhanh chóng tuôn ra. Hồn đan lúc này nhanh chóng xoay tròn. Kim đao màu vàng trên hồn đan lúc này cũng đẩy nhanh tốc độ hấp thu linh lực.  

Cảnh tượng như vậy kéo dài từ buổi sáng mới tới chạng vạng tối mới dừng lại.  

Sưu Sưu.  

Trong sơn động, sau khi tất cả trở lại như cũ thì Lục Lâm Thiên mới thở ra một ngụm trọc khí. Mà lúc này khí tức quanh người Lục Lâm Thiên đã là Linh Suất thất trọng.  

Hai mắt mở ra, ánh mắt càng trở nên thâm thúy. Khóe miệng Lục Lâm Thiên không khỏi mỉm cười. Một Linh Suất bát trọng vừa đủ để hắn từ Linh Suất lục trọng đột phá tới Linh Suất thất trọng.  

– Lão đại, Linh Suất thất trọng rồi sao?  

Thân thể nho nhỏ của Tiểu Long nhảy tới trước người Lục Lâm Thiên. Cảm nhận khí tức trên người lão đại lúc này Tiểu Long cũng vô cùng cao hứng.  

– Tiểu Long, khi nào thì đệ mới đột phá.  

Lục Lâm Thiên hỏi Tiểu Long. Tiểu Long đột phá lục giai sơ kỳ cũng đã khá lâu rồi. Dùng tốc độ tu luyện của Tiểu Long mà nói, sợ rằng cũng rất nhanh sẽ đột phá.  

– Lão đại, sau khi đột phá lục giai thì tốc độ tu luyện của đệ đã chậm đi một chút. Phẩm chất của mấy khỏa Yêu linh đan kia quá thấp, sau khi phục dụng Yêu linh đan hiệu quả cũng không lớn.  

Tiểu Long bất đắc dĩ nói.  

– Vậy thì cố gắng tu luyện.  

Lục Lâm Thiên nói, có lẽ do thể chất của Tiểu Long đặc thù, vô cùng cường hãn cho nên Yêu linh đan lục phẩm đối với Tiểu Long, hiệu quả cũng không quá lớn. Chuyện này Lục Lâm Thiên cũng không có biện pháp. Lục phẩm Yêu linh đan a. Đối với những yêu thú khác mà nói, chỗ tốt của nó vô cùng lớn.  

– Chủ nhân, ta đã đào tạo ra ba đầu ong thợ lục giai hậu kỳ từ lục giai trung kỳ. Trong vòng nửa năm ta có thể đào tạo ra ít nhất ba mươi đầu lục giai hậu kỳ. Tám đầu lục giai hậu kỳ đỉnh phong.  

Huyết Mị tiến lên cung kính nói.  

– Tốt.  

Sắc mặt Lục Lâm Thiên vui mừng nói. Trong nội tâm hắn lúc này vô cùng thỏa mãn. Thời gian nửa năm cũng không dài. Tám đầu Thị Huyết Linh Phong lục giai hậu kỳ đỉnh phong. Ba mươi đầu Thị Huyết Linh Phong lục giai hậu kỳ. Thực lực này cũng rất mạnh. Ánh mắt khẽ đổi, Lục Thiếu Du lại hỏi lần nữa.  

– Huyết Mị, Thị Huyết Linh Phong cấp độ tam giai ngươi đào tạo tới đâu rồi?  

– Ta đã đẻ ngàn vạn quả trứng, muốn đào tạo được Thị Huyết Linh Phong lục giai và năm vạn Thị Huyết Linh Phong tam giai thì có lẽ phải chờ một năm sau mới có thể hoàn thành. Nếu như linh dược sung túc thì có thể nhanh hơn một chút.  

– Cần linh dược gì thì nói cho ta biết. Ta sẽ chuẩn bị đầy đủ linh dược cho ngươi.  

Thu hoạch gần đây của hắn cũng không ít. Cho nên đối với linh dược, hiện tại Lục Lâm Thiên vô cùng đầy đủ. Bảy ngày trước sau khi cướp sạch Vạn Tượng thương hội, thu hoạch cũng không nhỏ.  

– Linh dược lần trước chủ nhân đưa cho ta còn khá nhiều cho nên tạm thời cũng không vội.  

– Lão đại, không phải tối nay huynh lại đi thành Cự Giang đó chứ?  

Tiểu Long ngẩng đầu hỏi Lục Lâm Thiên.  

– Có lẽ Vạn Tượng môn cùng Tuyệt Linh Tông hiện tại đang rất sốt ruột a.  

Trong mắt Lục Lâm Thiên hiện lên hàn ý. Thù này không báo thì quả thực phải xinh lỗi chính mình. Huống chi, quan trọng nhất chính là Tuyệt Linh Tông cùng Vạn Tượng môn có thể liên tục cung cấp Linh Suất cùng Vũ Suất không ngừng cho hắn. Trước mắt nếu như hắn muốn đột phá vậy thì cũng chỉ có thể dựa vào Linh Suất cùng Vũ Suất của hai môn phái này thôi.  

– Đáng tiếc đệ không thể ra tay.  

Tiểu Long chu miệng, cực kỳ bất mãn.  

– Về sau sẽ có cơ hội.  

Lục Lâm Thiên mở miệng cười.  

Vào đêm, bầu trời bị màn đêm bao phủ, lúc này là đầu tháng, trên bầu trời chỉ có vầng trăng tàn.  

Trong thành Cự Giang, hiện tại đã là ngày thứ bảy không thấy thân ảnh Dương Quá xuất hiện, hứng thú của đám người xem náo nhiệt đối với chuyện này giảm đi không ít.  

Tuyệt Linh Tông trong thành Cự Giang này là thế lực rất lớn. Có thể xem ra như là thế lực lớn nhất trong thành Cự Giang. Những ngày này, trong Tuyệt Linh Tông lúc nào cũng khẩn trương, đề phòng Dương Quá kia tới đánh lén.  

Tại đình viện bên ngoài có mấy đệ tử mặc trang phục Tuyệt Linh Tông canh giác. Tổng cộng có bảy người, một Vũ Phách và sáu Vũ Sư.  

– Sư huynh, ngươi nói xem Dương Quá kia có tới Tuyệt Linh Tông ta gây phiền toái hay không?  

Một thanh niên chừng hai chục tuổi nhìn bầu trời đêm rồi nói.  

– Yên tâm đi, Dương Quá này muốn tìm phiền toái cũng sẽ đi tìm Vạn Tượng môn. Tuyệt Linh Tông ta không phải nơi hắn muốn tới là tới.  

– Hy vọng là thế. Dương Quá kia thực lực không kém, lại xuất thủ nhập thần. Cũng chỉ có tông chủ mới có thể chống lại. Nếu chúng ta gặp phải hắn thì không may rồi. Nghe nói hôm qua Phó tông chủ mới đỡ một chút. Thế nhưng không có năm năm tới ba năm thì không khỏi hẳn.  

Một thanh niên thấp giọng nói.  

Sưu Sưu.  

Khi thanh âm của người thanh niên này vừa dứt, một cỗ quang mang vô hình nhanh chóng bao phủ bảy người. Ánh mắt bảy người vừa mới biến đổi, lập tức trở nên ngây ngốc. Sau đó hai mắt trắng bệch ngã xuống mặt đất. Lúc này có hai đạo thân ảnh một trắng một xanh đáp xuống mặt đất.  

Hai đạo thân ảnh này không dừng lại chút nào, thân ảnh lập tức như quỷ mị tiến vào trong đình viện.  

Phanh Phanh.  

Chỉ một lát sau ở trong đình viện đột nhiên vang lên thanh âm mạnh mẽ. Hai đạo thân ảnh kia lúc này cũng đã biến mất.  

Lúc này giữa không trung có mấy đạo thân ảnh nhanh chóng chạy tới, thế nhưng lúc này đã không thấy tung tích của hai người kia.