Đỉnh Phong Thiên Hạ

Chương 1112: Đến vạn hạp quật




– Muội muội, sao muội có thể đi vào Vạn Hạp Quật cơ chứ.  

Hoàng Đan vừa nghe thấy muội muội của mình đi vào bên trong Vạn Hạp Quật thì lập tức bị doạ cho hoa dung thất sắc.  

– Hân Nhi, con đúng là không biết nghe lời, Vạn Hạp Quật này há lại là nơi con có thể vào cơ chứ, lần này có thể trở về được thì coi như con mạng lớn.  

Hoàng Chí Lương lúc này cũng bị giật mình không nhỏ.  

– Vạn Hạp Quật.  

Lục Lâm Thiên mơ hồ đã đoán được gì đó, lập tức hỏi:  

– Hoàng tiểu thư, Vạn Hạp Quật này là nơi thế nào?  

– Đại nhân không biết thành Vạn Hạp sao?  

Lúc này ngươi lên tiếng là Hoàng Đan, nghe thấy Lục Lâm Thiên không biết Vạn Hạp Quật khiến cho cô cảm thấy có chút kinh ngạc, khẽ mở miệng nói:  

– Vạn Hạp Quật này là một mảnh hạp cốc bên ngoài Thành Vạn Hạp, phiến hạp cốc này kéo dài cũng hơn cả ngàn vạn mẫu, trong đó có không ít nham động giăng kín khắp nơi, giống hệt như một cái mê cung, bên trong có không ít yêu thú sinh sống, đều là một ít yêu thú có cấp bậc không được cao lắm, cũng có không ít Linh dược sinh trưởng, nhưng Vạn Hạp Quật này là nơi chẳng có mấy ai dám đi vào, một khi lạc đường thì nghe nói cường giả Vũ Suất cũng có thể bị nhốt ở bên trong đó không cách nào đi ra được.  

– Còn có chỗ như vậy sao?  

Ánh mắt của Lục Lâm Thiên loé lên, nghe những lời Hoàng Đan nói khiến cho trong lòng của hắn đã có chút định luận, sợ là Thị Huyết Linh Phong này rất có khả năng đang sống ở bên trong Vạn Hạp Quật, chỉ là không biết đám Thị Huyết Linh Phong đó có tu vi tới cỡ nào mà thôi, Thị Huyết Linh Phong trên người Hoàng Hân chỉ là loại nhất giai, lại còn mới vừa nở không bao lâu, lúc trước hẳn là do dính lên người của Hoàng Hân, cho nên phải là chuyện mới xảy ra mấy tháng này, tuyệt đối không thể nào quá xa được.  

– Dương Qúa tiên sinh, Vạn Hạp Quật này chính là ở bên ngoài của Thành Vạn Hạp, bất quá khoảng cách không ngắn chút nào đâu, trước kia ta cũng từng đi qua, bên trong Vạn Hạp Quật mặc dù có chút dược liệu và yêu thú, nhưng mớ nham động bên trong cũng không dễ gì vào đâu, lỡ mà có gặp phải yêu thú đánh cho vỡ hang thì người có tu vi Vũ Suất cũng khó mà ra được, cho nên người bình thường chẳng ai đi vào đó cả.  

Hoàng Chí Lương nói.  

– Hoàng tiểu thư, có thể phiền ngươi tả lại xem lúc đó ngươi vào Vạn Hạp Quật ở chỗ nào không, chỉ cần đưa ta tới gần đó là được rồi.  

Ánh mắt của Lục Lâm Thiên lại chuyển về phía Hoàng Hân.  

– Đại nhân, ngươi muốn tới Vạn Hạp Quật sao?  

Hoàng Đan có vẻ rất kinh ngạc.  

Không sai ta muốn đi xem thử, biến hoá trên người của Hoàng Hân tiểu thư có lẽ có liên quan tới Vạn Hạp Quật, ta muốn tới xem.  

Lục Lâm Thiên nói.  

– Đại nhân, gần đây ta lấy được tin tức từ Thành Cự Giang là trong Vạn Hạp Quật này dường như có cái gì đó rất quỷ dị, mấy tháng gần đây đã có thêm rất nhiều người chết ở bên trong Vạn Hạp Quật rồi, thậm chí cũng có cả cường giả tu vi Vũ Suất bỏ mạng trong đó, rất nhiều người đều hoài nghi bên trong Vạn Hạp Quật đã xuất hiện yêu thú nào đó rất lợi hại, bốn vị trưởng lão của Vạn Tượng Thương Hành tới đây lần này, thứ nhất là vì chữa thương cho xá muội, thứ hai chính là muốn tới Vạn Hạp Quật để xem xét, tám ngày trước bốn vị trưởng lão đã lên đường tới Vạn Hạp Quật rồi.  

Hoàng Đan vội vã nói.  

Trong lòng Lục Lâm Thiên không hiểu sao lại có chút kích động, như vậy thì xem ra Thị Huyết Linh Phong này đúng là rất có khả năng sống bên trong Vạn Hạp Quật, ngay cả cường giả tu vi Vũ Suất cũng bỏ mạng ở nơi đó, thì tu vi của đám Thị Huyết Linh Phong này nhất định cũng đã đến mức độ cực cao rồi, xem ra chuyến này mình nhất định phải đi cho bằng được, nếu như có thể thu phục được Mẫu Hoàng Phong kia thì xem như lời to rồi.  

– Ta đã quyết định sẽ tới đó xem một chuyến, không biết Hoàng tiểu thư có thể đi cùng hay không, đương nhiên, ta sẽ không bạc đãi Hoàng tiểu thư đâu.  

Lục Lâm Thiên cố nén kích động trong lòng mà nói.  

– Đại nhân đã cứu ta một mạng, ta đương nhiên là nguyện ý đi xem cùng đại nhân rồi.  

Hoàng Hân chớp mắt, mục quang đặt trên người Lục Lâm Thiên, dường như muốn tìm ra điều gì đó dưới đôi mắt kia, nhưng lại không dám nhìn thẳng vào đôi mắt bên dưới chiếc mặt nạ ấy được.  

– Muội muội, ta cũng sẽ đi cùng ngươi, ta rành chỗ ấy hơn một chút.  

Ánh mắt của Hoàng Đan thầm xoay một vòng, lập tức lên tiếng.  

Sau một lát, bên trong Hoàng gia, một con phi hành yêu thú tứ giai hậu kỳ khổng lồ vỗ cánh bay lên, bên trên lưng của nó có mười mấy đạo thân ảnh, ngoại trừ mười mấy vị cường giả của Hoàng gia ra thì người đi đầu chính là Lục Lâm Thiên, Bạch Linh, hai tỷ muội Hoàng Đan và Hoàng Hân.  

Hai tỷ muội Hoàng gia này hôm nay hình như là cố ý ăn diện hơn, thoạt nhìn càng thêm mê người, Hoàng Hân ít tuổi hơn, nhưng cũng có bộ dạng như cô gái nhà bên sắp lớn, trong sự đáng yêu mang theo vẻ vũ mị, đặc biệt là đôi mắt kia, khiến cho người ta nhìn qua liền cảm thấy nó tựa như hắc bảo thạch vậy.  

Còn cả người Hoàng Đan thì tản ra vẻ vũ mị, cung trang thấp ngực để lộ ra khe sâu trước ngực, đường cong ngạo nghễ, không phải người thường có thể sánh được, song phong cao vυ”t kia khiến cho vô số nữ nhân phải tự ti.  

Khoanh chân ngồi xuống, ánh mắt của hai cô gái Hoàng gia đều như có như không lướt qua chỗ Lục Lâm Thiên, cả hai đều cảm thấy vô cùng hứng thú với gương mặt bên dưới lớp mặt nạ này.  

Còn Lục Lâm Thiên thì đương nhiên cũng cảm giác được ánh mắt của cả hai người, nhưng chẳng cảm thấy gì cả, trên đường đi, Lục Lâm Thiên biết rõ Hoàng Đan cũng là danh nhân của Thành Cự Giang, cho nên cũng hỏi không ít chuyện liên quan tới Thành Cự Giang.  

Từ miệng Hoàng Đan, Lục Lâm Thiên cũng biết được không ít chuyện của Thành Cự Giang, bên trong Thành Cự Giang này mặc dù chỉ là một toà thành, nhưng có không ít thực lực cường hãn tồn tại bên trong. Còn có không ít cường giả ẩn mình, có thể nói, bên trong thành, có đôi khi một người tuỳ tiện ngồi đó cũng là một cường giả.  

Theo như lời của Hoàng Đan thì kẻ đứng sau lưng Vạn Tượng Thương Hành chính là Vạn Tượng Môn có chút tiếng tăm bên trong Thành Cự Giang, trong môn có Vũ Vương tam trọng, còn có một Linh Vương nữa, loại thực lực thế này, bên trong Thành Cự Giang chỉ có thể tạm coi là không tệ mà thôi, ở bên trong Thành Cự Giang, những thế lực có thực lực mạnh hơn Vạn Tượng Môn cũng có không ít.  

Chuyện này khiến cho Lục Lâm Thiên cảm thấy vô cùng khϊếp sợ, mặc dù diện tích của Thành Cự Giang này có lớn tới đâu đi nữa thì dẫu sao nó cũng chỉ là một ngôi thành mà thôi, cư nhiên lại có nhiều thế lực không tệ chen chúc ở bên trong, nói cách khác, nếu như Phi Linh Môn hiện tại không có Băng Mộc Tôn giả Sát Phá Quân thì với thực lực ấy mà tới Thành Cự Giang này cũng chỉ có thể coi là bình thường mà thôi.