Đỉnh Phong Thiên Hạ

Chương 1108: Năng lượng trong não hải (1)




Ánh mắt của Lục Lâm Thiên loé ra tinh quang, sửa được khôi lỗi này thì bên cạnh mình coi như sẽ có thêm một cường giả có tu vi Vũ Vương luôn theo sát bên người rồi, khôi lỗi thất cấp, mình mà muốn luyện chế thì đương nhiên là không thể, cũng không làm nổi, bất quá nếu như mình muốn sửa lại nó thì dẫu có không làm được cũng phải thử một lần xem sao.  

– Thử một lần xem sao.  

Lục Lâm Thiên có chút kích động, đối với khôi lỗi, cộng thêm Thiên Linh lục của sư phụ Thánh Thủ Linh Tôn, mình cũng coi như có chút hiểu biết, nếu như muốn sửa thì rất có khả năng.  

Nghĩ là làm, Lục Lâm Thiên lập tức móc Hoả Long Đỉnh ra, đặt khôi lỗi vào bên trong Hoả Long Đỉnh, điều đầu tiên mình cần làm lúc này chính là phải sửa cái vết nứt sau ót của khôi lỗi này trước, tiếp theo là khơi thông không gian não hải của khôi lỗi, rót Linh hồn lực của mình vào, vậy là đại công cáo thành.  

– Bắt đầu.  

Kết xuất thủ ấn, Linh hoả trong Hoả Long Đỉnh liền gào thét xuất hiện, nhiệt độ nóng cháy trực tiếp khiến cho không khí trong phòng biến thành màu đỏ, nhưng khôi lỗi này thì lại không hề có phản ứng gì, Lục Lâm Thiên thật sự không thể không sợ hãi thầm than về mức độ cường hãn của khôi lỗi này, khôi lỗi thất cấp, ngay cả một vị cường giả Vũ Vương nhị trọng cũng khó mà gây tổn hại cho nó được.  

Lúc này, điều đầu tiên mà Lục Lâm Thiên phải làm chính là phải tu bổ cái vết nứt trên ót của khôi lỗi này cho thật tốt, bịt kín não hải của khôi lỗi này, mà những thứ này thì Lục Lâm Thiên đều rành rẽ cả, phòng chừng phải tốn một khoảng thời gian không ngắn mới hoàn thành được.  

Khống chế Linh hoả bên trong Hoả Long Đỉnh, hoả diễm cuồn cuộn, lập tức tụ thành một vài ngọn lửa lớn, mấy ngọn lửa kia có nhiệt độ cao hẳn lên, không gian cũng bị đốt cháy lan ra từng đợt sóng.  

Linh hoả có nhiệt độ cao như vậy nhưng đối với khôi lỗi này thì lại chẳng có tác dụng là mấy, có thể nói là nhìn như chẳng có chút phản ứng gì, căn bản là không cách nào luyện hoá.  

Chuyện này cũng nằm trong dự liệu của Lục Lâm Thiên, nên hắn cũng chẳng lấy làm ngạc nhiên, nếu như mình có thể dễ dàng luyện hoá được thất cấp khôi lỗi như vậy thì mới là lạ.  

Lục Lâm Thiên khoanh chân ngồi xuống, hai mắt nhắm chặt, tâm thần tập trung khống chế Linh hoả ngưng tụ lại một chỗ, đốt cháy vết nứt trên cổ của khôi lỗi.  

Thời gian cứ thế chậm rãi trôi qua, nhiệt độ trong phòng cũng dâng lên tới mức khủng bố, cũng may là đình viện này có cấm chế của Bạch Linh ở bên ngoài, cho nên người bên ngoài cũng không thể nhìn ra cái gì, chỉ là ánh mắt của Bạch Linh lúc này có chút biến hoá, không rõ Lục Lâm Thiên lại đang làm gì mà gây ra động tĩnh thế này.  

Loại luyện chế này cũng giống như một loại luyện tập vậy, chẳng khó khăn bao nhiêu, cho nên đối với Lục Lâm Thiên mà nói thì nó chỉ tốn thời gian mà thôi, có lẽ đợi tới khi mình lên đến tu vi Linh Vương rồi thì muốn luyện chế thất cấp khôi lỗi này sẽ trở nên dễ dàng hơn nhiều, hiện tại thì đúng là hơi khó một chút, chỉ có thể kiên trì luyện hoá không ngừng, có lẽ sẽ có thể luyện hoá được vết nứt này, sau đó sửa được chỗ bị hỏng.  

Dưới sự kiên trì của Lục Lâm Thiên, rốt cuộc, trong sự luyện hoá không ngừng của Linh hoả nóng rẫy này, vết nứt nhỏ của khôi lỗi thất cấp sơ giai kia cũng dần dần có dấu hiệu tan ra, tuy rằng từ đây tới lúc hoàn toàn tan ra thì vẫn còn rất xa, chứ hiện tại thì nó chỉ đang bắt đầu đỏ lên từng chút mà thôi.  

Lục Lâm Thiên lúc này lại tiếp tục luyện hoá, chỉ chớp mắt thôi mà đã qua hai ngày, suốt hai ngày này, Lục Lâm Thiên đều đang tập trung luyện hoá vết nứt nhỏ trên cổ của khôi lỗi thất cấp sơ giai này.  

Lần này thì Lục Lâm Thiên lại được thêm một phen kinh ngạc, không biết khôi lỗi thất cấp này được luyện chế bằng tài liệu gì nữa, không ngờ lại cường hãn tới mức này.  

Lục Lâm Thiên mở hai mắt ra, mắt nhìn vào nơi có vết nứt, qua hai ngày luyện hoá liên tục, vết nứt của khôi lỗi thất cấp này đã bắt đầu hoà tan thành một đoàn chất lỏng có màu ám kim, thứ dung dịch này bắt đầu di chuyển chậm rãi trong Linh hoả, phóng thích ra một loại quang trạch kỳ lạ, Lục Lâm Thiên thậm chí còn có thể cảm giác được bên trong thứ này có ẩn chứa một loại năng lượng nào đó nữa.  

– Tu bổ.  

Trong ánh mắt của Lục Lâm Thiên lộ ra chút tiếu ý, thanh bào vung lên, cổ Linh hoả trong tay lập tức tuôn ra dữ dội, sau đó bao phủ lấy cái vết nứt ở sau đầu của khôi lỗi, Linh hoả bao lấy dung dịch màu ám kim kia, chậm rãi tràn vào bên trong vết nứt, nhiệt độ cao tới mức khủng bố, từ từ thẩm thấu ra, mớ dung dịch màu vàng này cũng bắt đầu dung nhập vào trong đó một cách từ từ.  

Như thế lại khiến Lục Lâm Thiên càng không dám xem thường, Linh hoả trong tay lại tiếp tục gia tăng vài phần, nhiệt độ cao tới mức khủng bố không ngừng toát ra, chậm rãi đẩy cỗ dung dịch màu ám kim kia chảy vào bên trong vết nứt của khôi lỗi, dung dịch màu ám kim chảy vào dần dần bịt kín vết nứt của khôi lỗi lại, đột nhiên, cả khôi lỗi đột nhiên phát ra một tia quang mang màu vàng kim.  

– Vấn đề nằm ở chỗ này sao.  

Nhìn quang mang màu vàng đột nhiên xuất hiện này, trong lòng của Lục Lâm Thiên cũng kích động hẳn lên, xem ra suy đoán của mình là đúng rồi.  

Thu hồi Linh hoả, nhìn thấy vết nứt trên người của khôi lỗi thất cấp sơ giai này đã được sửa lại hoàn toàn, mặc dù chỉ một bước này thôi đã tốn mất hai ngày trời, nhưng cũng coi như là hoàn thành khá tốt rồi.  

Mà thời gian hai ngày này mới chỉ dùng để hoà tan một vết nứt nhỏ tới mức gần như không thể nhìn thấy mà thôi, trong lòng Lục Lâm Thiên không khỏi cảm thấy thất kinh, nếu như mình muốn hoà tan cả khôi lỗi thì chắc là không thể nào làm nổi rồi.  

– Tới bước thứ hai rồi.  

Lục Lâm Thiên nói nhỏ, lại tiếp tục kết xuất thủ ấn, biến hoá thành từng đạo thủ ấn phức tạo, thần sắc cũng ngưng trọng lên rất nhiều, bước thứ hai này chính là phải đả khai không gian não hải bên trong của khôi lỗi thất cấp sơ giai này, ngưng tụ tàn hồn, sau đó bố trí Linh hồn ấn kí của mình lên thì mới coi như là đại công cáo thành.  

– Xuy!  

Theo từng đạo thủ ấn phức tạp được kết xuất, trong mi tâm của Lục Lâm Thiên đột nhiên có một đạo quang mang màu trắng loé ra một cách dữ dội, rồi hoá thành thể khí nháy mắt liền chui vào bên trong mi tâm trên trán của khôi lỗi thất cấp này.  

Theo đạo Linh hồn lực này của Lục Lâm Thiên tiến vào thì đôi mắt vốn đang đóng chặt của khôi lỗi này đột nhiên lại mở ra, trong hốc mắt vẫn là vẻ ngốc trệ, bất quá lúc này trên người của khôi lỗi thất cấp cũng có một cỗ khí tức bàng bạc đang bị tác động, đột nhiên lại tuôn ra nhưng ngay sau đó lại biến mất không thấy gì.  

Nhìn thấy cảnh này, Lục Lâm Thiên cũng không cảm thấy kinh ngạc gì, thủ ấn tiếp tục biến hoá, mười ngón tay bắn ra liên hồi, lại có thêm một đạo Linh hồn lực ào ào tuôn vào bên trong mi tâm của khôi lỗi này.