Đỉnh Phong Chí Tôn

Chương 439: Một quyền kinh thiên




Lâm Phong muốn dùng Ma Thần Quyền phá phòng ngự của Cuồng Tướng?

Khi nghe đề nghị này, Cuồng Tướng không suy nghĩ nhiều đã đáp ứng, nhưng những người khác lại không hiểu lắm, trên lí thuyết Lâm Phong không tu Minh lực thì dù có học được cũng chỉ là hiểu biết trên lí thuyết chứ không thi triển ra được a.

Chẳng lẽ tên này cải tiến được Ma Thần Quyền rồi?

Đáp án là... đúng vậy.

Có Tô Linh Nhi bên cạnh, Lâm Phong muốn biết về Ma Thần Quyền không khó.

Bất quá, ngay từ đầu Lâm Phong không có hỏi về Ma Thần Quyền, bởi vì hắn đã chứng kiến người khác thi triển Ma Thần Quyền, uy lực so với “chẻ củi” hoặc Trảm Linh yếu hơn một điểm, hơn nữa Ma Thần Quyền phải dùng Minh lực dung hợp hồn lực đi điều động mới được.

Nhưng mười ngày trước, nghe Nộ Tướng nói thân hồn hợp nhất tăng phúc rất nhiều cho Ma Thần Quyền thì Lâm Phong liền cải biến ý nghĩ, Ma Thần Quyền vốn là một chiêu thức của Ma Thần Nhất Tộc, liên quan gì tới Minh lực đâu?

Sau đó trao đổi với Tô Linh Nhi một phen trong đầu Lâm Phong nổi lên một vài suy đoán.

Đó là, Ma Thần Quyền được Minh Tộc tu luyện ngày nay có lẽ không phải Ma Thần Quyền bản gốc, nó chỉ là một bản phục chế từ Ma Thần Quyền để phù hợp với việc đi theo con đường tu luyện Minh lực mà không phải thân hồn hợp nhất như Ma Thần Nhất Tộc.

Chính vì lẽ đó, Minh Chấn mới dễ dàng đánh bại Minh Thượng Phiêu, một bên dùng chính bản, một bên dùng phục chế bản, yếu mạnh không cần nói cũng biết.

Đương nhiên, trong một vài trường hợp có thể đây chỉ đơn giản là trùng hợp.

Cho nên, Lâm Phong bắt tay vào nghiên cứu Ma Thần Quyền kiểm nghiệm suy đoán.

Rốt cuộc, sau rất nhiều lần thí nghiệm, Lâm Phong đã phát hiện ra được tinh túy trong Ma Thần Quyền - lực.

Nói đơn giản, Ma Thần Quyền là một loại tối thô sơ nhất chiêu thức, điều kiện học không cần nhiều, chỉ cần có nhục thân thúc đẩy liền đấm ra được Ma Thần Quyền, nhưng độ mạnh yếu còn tùy thuộc vào ngươi có thể truyền vào nắm đấm bao nhiêu lực lượng, đặc biệt là nhục thân chi lực.

Vậy nó có liên quan gì đến thân hồn dung hợp tăng phúc đâu?

Đương nhiên là có, một trong những lợi ích của thân hồn dung hợp là giúp cho một người hiểu rõ cơ thể mình hơn, mà hiểu càng nhiều vận dụng càng được nhiều, cứ như thế tự nhiên sẽ truyền được càng nhiều lực lượng vào Ma Thần Quyền rồi.

Nói sâu xa hơn một chút, loại lực lượng gia trì cho Ma Thần Quyền chính là Lực Chi Bản Nguyên.

Trong luyện đan có phản phác quy chân cảnh giới, thì Ma Thần Quyền cũng là một đạo lí tương tự, ngẫm lại xem vũ khí đầu tiên của con người là gì?

Là nhục thân, lực đầu tiên con người sở hữu xuất phát từ nhục thân.

Đã như thế, cần gì lấy xa bỏ gần?

Một đóa hỏa diễm luyện một lò đan, một quyền phá vạn pháp không phải trò đùa.

Ngoài ra, theo cách lí giải này thì Ma Thần Quyền mạnh nhất là khi tự lấy nhục thân đấm ra một quyền chứ không phải là ngưng tụ ra pháp thân cái gì đấm ra, bởi nếu thông qua pháp thân thì Lực Chi Bản Nguyên đã bị lây dính “pháp” dẫn tới biến chất rồi.

Cuối cùng, Ma Thần Quyền phối hợp với Chấn Động Áo Nghĩa sẽ một lần nữa đẩy lực phá hoại lên tới tận cùng.

Cho nên, học xong Ma Thần Quyền “chính bản”, Lâm Phong rất muốn thử xem một quyền của hắn mạnh tới mức nào.

Thử trên người bình thường, Lâm Phong có lẽ không dám dốc toàn lực, nhưng thử trên Minh Tướng liền thoải mái, hắn có dốc toàn lực cùng lắm chỉ khiến Cuồng Tướng bị thương chứ không chết nổi.

Đứng trên Đấu Võ Đài, Lâm Phong nghiêm túc nói:

- Ta chuẩn bị đánh đây.

Cuồng Tướng khẽ gật đầu, bất quá hắn vẫn không bày ra phòng ngự gì, đây không phải hắn khinh thường Lâm Phong, chỉ đơn giản là tự tin tuyệt đối vào bản thân.

Nói đùa, xét về mặt tu vi, hắn mạnh hơn Lâm Phong không biết bao nhiêu lần, xét về sức mạnh nhục thân, hắn cũng không kém Lâm Phong chút nào, trong tình huống áp đảo như vậy còn phải bày ra tầng tầng phòng ngự hắn liền không phải Cuồng Tướng rồi.

Lâm Phong không để ý tiến vào súc thế.

Mười ngày trước, Minh Chấn và Minh Thượng Phiêu chỉ đứng súc thế thôi đã toát ra khí thế kinh khủng khiếp, hôm nay Lâm Phong súc thế lại không thấy có chút ba động nào, nhưng nhìn vào nắm đấm của Lâm Phong sẽ có một cảm giác rùng mình khó tả.

Tựa hồ, một quyền này, không gì không phá.

Ở bên ngoài quan chiến, Thực Tướng lẩm bẩm:

- Tiểu tử này, lại mạnh lên.

Nộ Tướng thầm so sánh:

- Tên này... khống chế lực lượng quá hoàn mỹ, đổi lại là ta cũng không làm được.

Kỵ Tướng dò hỏi:

- Hắn sẽ làm cho lão Cuồng bị thương được sao?

Thực Tướng, Nộ Tướng không nói, kì thực bọn họ chỉ là kinh ngạc chứ không nghĩ Lâm Phong sẽ thắng cược, chung quy lại Cuồng Tướng không bị suy yếu giống Thực Tướng, chênh lệch giữa Lâm Phong và Cuồng Tướng quá lớn, không phải chỉ dựa vào một chiêu thức là có thể san bằng.

Đừng nói chiêu thức, thần thông cũng không được.

Tô Linh Nhi nhún vai thần thần bí bí nói:

- Chờ xem đi, Ma Thần Quyền của hắn... rất kinh khủng.

Ba vị Minh Tướng ngưng trọng hẳn lên, bọn họ không cho rằng Tô Linh Nhi sùng bái Lâm Phong quá mức mới tâng bốc Lâm Phong lên chín tầng mây, cùng là Minh Tướng với nhau bao nhiêu năm, bọn họ hiểu Tô Linh Nhi làm người thế nào.

Bàn về súc thế, không phải cứ kéo dài càng lâu sẽ càng mạnh, ở đây Lâm Phong hoàn mỹ dung hợp linh hồn với nhục thân, khả năng khống chế sức mạnh không phải người khác có thể sánh nổi, chỉ mất tầm mười giây hắn đã súc thế hoàn tất, lực lượng tối đa.

- Ma Thần Quyền.

Lâm Phong đạp một bước, sức mạnh bùng nổ, thân thể hắn lấy một tốc độ siêu việt mắt thường quan sát bắn tới Cuồng Tướng, một quyền tung ra, đầu quyền chấn nát không gian kéo thành một đoạn dài màu đen từ chỗ Lâm Phong đứng đến sát Cuồng Tướng, nhìn thấy mà rợn cả người.

- Oanh... oanh... oanh...

Cuồng Tướng trước đó không bày ra phòng ngự, tốc độ của Lâm Phong lại quá nhanh, hắn chỉ cảm giác được một cỗ nguy cơ trí mạng nổi lên vội vàng vận chuyển Cuồng Khí lưu chuyển hộ thân, kết quả là bị Lâm Phong trực tiếp dán một quyền lên bụng.

Một quyền này, kinh thiên động địa, đại địa dưới chân Cuồng Tướng lan tràn vô số vết rách, khí lãng từng đợt từng đợt điên cuồng phóng ra, ngay cả trận pháp bảo hộ cũng không chịu nổi rung lên từng đợt nổ “bang bang” thành mảnh nhỏ, cuối cùng là cả Thao Luyện Trường chấn động không thôi.

Thậm chí, dù ở rất xa, cũng có rất nhiều người cảm giác được một cái gì đó bá đạo tuyệt luân đang lan tràn không khỏi nhìn về Đấu Võ Đài.

Thực Tướng nhịn không được run lên một cái, hắn nhớ lại hai lần đấu pháp với Lâm Phong, nếu lúc đó ăn phải một quyền này... nghĩ cũng không dám nghĩ nữa.

Giờ phút này, bốn vị Minh Tướng đứng bên ngoài không biết nói gì cho phải chỉ nhìn chằm chằm vào Đấu Võ Đài, niềm tin bị lung lay, trong đầu hiện lên cùng một câu hỏi:

- Lão Cuồng không có việc gì chứ?

Khói bụi tản đi, để lộ ra Lâm Phong và Cuồng Tướng.

Nhìn rõ tư thế hai người này, bốn vị Minh Tướng không khỏi hít vào một hơi thật sâu, Lâm Phong... vậy mà một quyền đấm xuyên qua thân thể lão Cuồng rồi?

Cái này... có chút không thực tế a.

Phải biết Lâm Phong mới chỉ là Tụ Dương Cảnh viên mãn, còn Cuồng Tướng là Chuẩn Thần Cảnh đó a, đổi lại một cái Tạo Giới Cảnh khác cũng đừng mong một quyền phá được phòng ngự tự thân của Cuồng Tướng chứ nói gì tới đấm xuyên qua thân thể.

Lại nói, đấm trực tiếp như thế, Lâm Phong không nhận phản chấn sao?

Đương nhiên là có, phản chấn mạnh nữa là đằng khác, nhưng phần lớn phản chấn đã bị Lâm Phong lợi dụng chấn động áo nghĩa truyền xuống đại địa hết rồi, chỉ có một phần còn dư lại thì với trình độ nhục thân của Lâm Phong không cần nhắc tới cũng được.

Trái lại là Cuồng Tướng không hổ là Chuẩn Thần Cảnh, đừng nhìn hắn bị Lâm Phong đánh xuyên thân thể nhưng thương thế kì thực không nặng lắm, vào thời khắc mấu chốt hắn đã dùng Cuồng Khí bảo vệ những vị trí trọng yếu rồi, cùng lắm dưỡng thương vài ba tháng là khỏe ngay.

Lâm Phong rút tay ra thản nhiên nói:

- Trận này có tính ta thắng không?

Cuồng Tướng bị thua không những không tức giận còn cười phá lên:

- Tiểu tử, ngươi rất tốt, bản Tướng thua không oan. Bất quá, vào phút cuối, ngươi có thu tay đúng không?

Lâm Phong không giấu diếm gật đầu:

- Chúng ta không có sinh tử chi thù, không nhất thiết làm quá tuyệt.

Quả thật, Ma Thần Quyền có chút mạnh vượt ra khỏi dự kiến của Lâm Phong, cho nên đến cuối cùng Lâm Phong có thu lại Chấn Động Áo Nghĩa, nếu không thể nội Cuồng Tướng sẽ bị điên cuồng tàn phá, chết thì không chết được nhưng chắc chắn cũng phải trọng thương.

Nghe đến lời này, bốn vị Minh Tướng bên ngoài bao gồm cả Tô Linh Nhi đã hoàn toàn ngốc trệ, một quyền kinh khủng như thế lại vẫn là “lưu thủ”?

Thế giới này, quá điên cuồng a.

Ngay sau đó, ba người Nộ Tướng, Thực Tướng, Kỵ Tướng lấy ánh mắt nóng rực nhìn Lâm Phong, nếu bọn họ cũng học được Ma Thần Quyền này thì mấy tên Tiên Đế tại Thái Sơ Giới là cái cóc khô gì, ngoại trừ ba kẻ đứng đầu ra căn bản đều không chịu nổi một quyền a.

Bọn họ, đã hoàn toàn tin tưởng Lâm Phong có khả năng giúp bọn họ mạnh lên.

Bên kia, Cuồng Tướng lại cười lớn nói:

- Bản Tướng trước giờ rất ít phục ai, tiểu tử ngươi tính là một người. Từ nay về sau, ngươi chính là bản Tướng huynh đệ, ngươi muốn đánh ai chỉ cần nói một tiếng, bản Tướng nhất định sẽ là người đi đầu.

Cuồng, là tự tin, là không sợ, không có nghĩa là không phục.

Gặp người bản lĩnh hơn, Cuồng Tướng vẫn sẽ tâm phục khẩu phục.

Tuy Lâm Phong chưa được coi là hoàn toàn đánh bại Cuồng Tướng, nhưng đặt bản thân Cuồng Tướng vào địa vị như Lâm Phong thì Cuồng Tướng tự biết bản thân không làm được như thế, cho nên hắn hoàn toàn phục Lâm Phong.

Lâm Phong cười cười ngầm thừa nhận “huynh đệ”, hắn cũng không ngại kết giao một người sảng khoái như Cuồng Tướng, một trận đấu ngắn ngủi cứ như vậy kết thúc.