Đỉnh Phong Chí Tôn

Chương 287: Sinh mệnh thiên hỏa anh




Cho đến lúc này ngoài hai lần xuất hiện tinh không linh thú đầu tiên ra không xuất hiện thêm nguy hiểm nào nên ba người Đường Cẩn, Tào Hiên, Lý Nguyên khá rảnh rỗi không có gì làm liền dời sự chú ý từ canh chừng mắt trận sang quan sát Phượng đột phá.

Không, nói đúng hơn ba người Đường Cẩn đã có ý định quan sát Phượng đột phá nhằm tích lũy kinh nghiệm cho lần bản thân đột phá ngay từ đầu chứ không phải rảnh rỗi mới chú ý tới Phượng.

Bởi vì tâm cảnh của tu sĩ khác với người thường, một lần tu sĩ Kết Đan ngồi xuống bế quan có khi lên tới mấy năm thì mấy tháng ngồi không chẳng là gì.

Nói thật bất kì tu sĩ nào đã quyết định làm cái gì đó đều nhắm tới phương diện lợi ích đầu tiên còn làm cho vui hay giải sầu chỉ xếp hàng thứ hai thậm chí thứ ba thứ tư gì đó, nếu không làm sao bế quan tu luyện nhàm chán được, mà đối với tu sĩ tăng lên tu vi chính là một loại niềm vui a.

Lại nói biết được Phượng đúc thành Địa Anh như thế nào cũng là một lợi thế, hiện tại hai bên có mối quan hệ hợp tác lẫn nhau nhưng sau này có thể hai bên sẽ trở thành đối thủ cạnh tranh của nhau, đến lúc đó họ có thông tin về Phượng còn Phượng không có thông tin về họ, so ra rất có lợi.

Biết người biết ta, trăm trận trăm thắng, không phải chỉ có một mình Lâm Phong biết câu này.

Tóm lại quan sát Phượng đột phá chỉ có lợi không có hại, đừng đích thân ra tay quấy nhiễu người ta là được, còn chuyện hơn một tháng không có nguy hiểm nào quấy nhiễu Phượng đột phá theo ba người Đường Cẩn, Tào Hiên, Lý Nguyên không phải chuyện lạ.

Không nói tại khu vực mắt trận có bố trí của các lão tổ chấn nhiếp tinh không linh thú hay không thì họ được biết Thần Nguyên Mộ Địa rất lớn, một khu vực trong thời gian ngắn không xuất hiện tinh không linh thú là chuyện rất bình thường.

Nói thật ba người cảm thấy trong ba ngày đầu tiên gặp phải hai lần tinh không linh thú là rất không may rồi, mặc kệ trong hai lần đó tinh không linh thú không quá mạnh, số lượng chỉ một hai con không dám đánh tới nhưng không may vẫn là không may, cùng lắm chỉ coi như là trong cái rủi có cái may.

Bất quá ba người không biết nhờ có Tang Thụ bày huyễn cảnh trên phạm vi lớn sớm hù dọa tinh không linh thú rời đi bọn họ mới không gặp phải nguy hiểm gì, nếu không trong khoảng thời gian này đã gặp thêm năm lượt tinh không linh thú đánh tới, trong đó có một lần có cả tinh không linh thú Nguyên Anh trung kì.

Cái này… là quá xui xẻo chứ không phải không may nữa a, vì thực tế đúng như mấy người Đường Cẩn nghĩ, Thần Nguyên Mộ Địa rất lớn, dù tinh không linh thú có không ít nhưng vẫn có rất nhiều địa phương không có tinh không linh thú qua lại, vậy mà ở chỗ này chưa tới ba tháng lại gặp tới bảy lượt tinh không linh thú chạy lại.

Đó là còn chưa kể đến một số tinh không linh thú có địa bàn ngay ở đây không có hứng thú đánh tới, hoặc là nói chúng nó thấy đội ngũ tu sĩ tụ tập quá đông đã tự động lẩn trốn hoặc rút lui tìm kiếm địa bàn khác, linh thú trên Kết Đan đã có linh trí nhất định rồi.

Ở lại để một trăm người thịt sao, chúng nó không có ngu đến mức đó.

(Ý tứ: những linh thú nào gặp qua đoàn người đã di chuyển đi, những linh thú nào từ xa đến không biết mới lảng vảng gần đây).

Tạm thời bỏ qua chuyện đó, rốt cuộc sau hơn một tháng chờ đợi ba người Đường Cẩn cũng chứng kiến được cảnh Phượng đột phá, ngay lúc Phượng đột phá thành công Đường Cẩn vuốt vuốt cằm nói:

-Không ngờ Liễu Phượng lại là Thất Văn Kim Đan, bất ngờ hơn nàng còn đắp được một loại Hỏa Anh đặc thù, hỏa lại giống thủy, không biết uy lực như thế nào.

Tào Hiên ở bên cạnh đưa ra ý kiến:

-Ta từng nghe qua thuyết pháp thủy khắc chế hỏa nhưng nếu sử dụng đúng cách thủy vẫn có thể đề cao uy lực của hỏa, đoán chừng Nguyên Anh của Liễu Phượng chính là dựa vào thuyết pháp này để đắp lên, uy lực có lẽ mạnh hơn Hỏa Anh thông thường một điểm.

Lý Nguyên lên tiếng:

-Nói vậy tư chất Liễu Phượng phải rất khá, một đối thủ đáng gờm a.

Nghe Lý Nguyên nói hai người còn lại nhẹ gật đầu đồng ý, nội việc Phượng sở hữu Thất Văn Kim Đan cộng thêm vừa tới chưa nhận được kì ngộ gì liền đột phá đã đủ đại biểu cho hai từ “đáng gờm” rồi, phải biết bọn họ cũng được coi là thiên tài còn chưa đến mức dễ dàng đạt được Địa Anh như Phượng vì họ chỉ có Lục Văn Kim Đan mà thôi.

Thất văn chỉ có những thiên tài như Tống Chiến hay Kiều Nguyệt Nguyệt nhận được nhiều bồi dưỡng mới có tư cách đạt được, có khi hai người đó cũng chỉ là lục văn chẳng qua dùng nhiều tài nguyên hơn mới đột phá Nguyên Anh sơ kì trước, còn bát văn căn bản vô cùng hiếm hoi chỉ có trên người đệ tử Ngũ Đại Đế Quốc a, tài nguyên, vĩnh viễn là một lợi thế trong tu luyện.

Đột nhiên Tào Hiên phát hiện mọi chuyện chưa chấm dứt ở đây kinh ngạc thốt lên:

-Nga, Mộ Dung Tuyết hình như cũng có xúc động muốn đột phá? Ta không nhìn lầm chứ, Địa Anh nào dễ đột phá như vậy.

Nghe vậy hai người Đường Cẩn, Lý Nguyên lập tức tăng thêm lực chú ý tới khu vực ba người Lâm Phong đang đứng, sau một hồi quan sát Đường Cẩn lên tiếng phân tích:

-Chuyện này quả thực hiếm thấy nhưng để ý kĩ sẽ phát hiện điểm mấu chốt, đó là Mộ Dung Tuyết tu luyện thủy thuộc tính trong khi Liễu Phượng vừa đột phá Hỏa Anh mang theo tính thủy, theo ta cái này so với Thủy Anh đơn thuần còn có tác dụng học tập cao hơn.

-Mà Mộ Dung Tuyết là người ở gần đó nhất đương nhiên đạt được cảm ngộ sâu sắc nhất thuận thế đột phá là chuyện dễ hiểu, đổi lại là ta cũng có thể làm được như thế, đáng tiếc ta ở quá xa không thu được nhiều kinh nghiệm bằng Mộ Dung Tuyết.

Cái đáng tiếc trong lời Đường Cẩn không phải giả, hắn cũng tu luyện Thủy thuộc tính.

Lý Nguyên đứng bên cạnh tiếp lời:

-Đường huynh nói thiếu một điểm rồi, nếu ta đoán không lầm thứ đóng góp công lao lớn nhất trong chuyện này là do hai người họ thường xuyên có cơ hội tu luyện cùng nhau nên đã thấu hiểu lẫn nhau, dù sao hai người đều là đạo lữ của Lâm Phong.

-Một người là thủy, một người là hỏa, hai người thủy hỏa tương dung Liễu Phượng mới có thể đắp lên Hỏa Anh mang tính thủy, ngược lại Mộ Dung Tuyết có lẽ sẽ đắp lên Thủy Anh có tính hỏa, hoặc ít nhất là Thủy Anh phối hợp được với Liễu Phượng.

Ý tứ rằng Đường Cẩn không cần tiếc, có đến gần cũng không như Mộ Dung Tuyết được, người ta là cùng nhau tu luyện lâu ngày mới đem lại hiệu quả một cộng một lớn hơn hai, đổi lại là hai người khác chứ không phải Phượng và Tuyết hiệu quả liền không giống nhau.

Qua một phen thảo luận cả ba người Đường Cẩn cảm thán:

-Hai người này, khó chơi a.

Đúng vậy, đứng từ bên ngoài nhìn vào căn bản không thấy được quá trình đột phá thật sự, những gì ba người Đường Cẩn nhìn thấy đều do một tay Lâm Phong bày ra, họ chỉ thấy Phượng ngồi chuẩn bị bốn mươi ngày sau đó dựa vào Thất Văn Kim Đan đột phá một loại Hỏa Anh mang theo thuộc tính thủy.

Số lượng long văn là một lí do Lâm Phong không muốn để quá nhiều người thấy cảnh Phượng đột phá, nhất là đột phá trước mặt các lão tổ rất khó để che dấu được nàng là Cửu Văn Kim Đan, một người xuất thân tu chân quốc cấp hai đạt được Cửu Văn Kim Đan chính là một chuyện động trời a.

Ngoài ra trên thế giới này không phải chỉ có một mình Lâm Phong có dị đồng, ai biết trong đám đệ tử có ai ẩn dấu dị đồng nhìn thấu số lượng long văn hay không, cẩn thận một chút không thừa.

Còn chuyện Lâm Phong chọn Hỏa Anh mang tính thủy vì Niết Bàn không phải thủy nhưng nó có một mặt nhu hòa như thủy thật không sai, sau này để Phượng luyện qua Ngụy Thủy Quyết liền có thể qua mặt được cả hết thảy mọi người, dù sao Phượng chỉ cần biểu lộ ra một chút “thủy” là được rồi.

Đồng thời Nguyên Anh kiểu đó cũng phần nào giải thích được lí do Tuyết thuận thế đột phá như lời hai người Đường Cẩn và Lý Nguyên phân tích, trong khi đó đan khí thật có thể phối hợp với hỏa khí, Tuyết còn có cả Sinh Mệnh Lãnh Diễm thật là hỏa diễm, nhìn chung tất cả đều rất hợp lí, người khác có nghi ngờ cũng khó kiểm chứng được thật giả.

Lúc này bên trong đệ thập trùng thiên, không giống như Phượng phải dùng bốn mươi ngày chuẩn bị cho quá trình “niết bàn” mới đột phá, Tuyết vừa bắt đầu đã trực tiếp bước vào giai đoạn đột phá, những gì cần chuẩn bị nàng đều có đủ cả rồi.

Ý cảnh dư xài, vấn đề linh lực càng không cần lo lắng, sau khi giải quyết được vấn đề thọ nguyên Tuyết đã không cần dùng Sinh Mệnh Lãnh Diễm làm ngụy sinh mệnh chi hỏa nữa mà có thể dùng Sinh Mệnh Lãnh Diễm làm dẫn như hỏa chủng đắp lên Nguyên Anh.

Bất quá ở bước đầu tiên đột phá Tuyết so với hai người Phượng và Lâm Thiên có điểm khác biệt rất lớn.

Cụ thể là Lâm Thiên thiêu đốt tinh huyết đẩy khí thế lên mức cuồng bạo ngay cả người bên ngoài đều thấy được Lâm Thiên trở nên cuồng bạo, Phượng thì đẩy Niết Bàn Chi Hỏa ra ngoài bao quanh thân thể như một loại ý cảnh phụ thân, có thể nói hai người này thuộc dạng bộc lộ khí thế rồi mới đột phá.

Còn Tuyết lại làm ngược lại, nàng thu liễm toàn bộ khí thế vào cơ thể, hoặc là nói… Tuyết đang thu liễm toàn bộ ý cảnh vào trong Kim Đan, nếu bây giờ nhìn được vào Kim Đan của Tuyết sẽ thấy trên Kim Đan có năm vòng tròn đang không ngừng nhấp nháy quang mang.

Không sai, hiện tại Tuyết mới chỉ là tam chuyển Đan Mạch nhưng trên Kim Đan không phải ba vòng hay bốn vòng, mà là năm vòng, đại biểu cho năm loại ý cảnh đại thành chuẩn bị cho việc Kết Anh.

Vòng thứ nhất, ý cảnh đầu tiên, xem đan như vật sống, “Khởi Nguyên Ý Cảnh”.

Vòng thứ hai, độc ý, nhìn trên một phương diện khác thì nó chính là “Thiện Ác Ý Cảnh”, người có thiện ác, đan cũng có tốt xấu, trong đó thiện hay ác, tốt hay xấu là tùy từng người nhận định mà thôi.

Vòng thứ ba, tử ý, “Tử Vong Ý Cảnh”, đã là vật sống, đương nhiên có sẽ có tử vong, hoặc nói, cuộc sống, chính là con đường đi tới tử vong.

Vòng thứ tư, sinh ý, “Sinh Mệnh Ý Cảnh”, sinh mệnh là khởi nguồn của tất cả sự sống, dù cho sinh mệnh đó được thành lập từ tử vong chi ý cũng không ngoại lệ, nếu tử vong giúp ngươi sống thì nó chính là khởi nguồn sinh mệnh của ngươi.

Nếu ở “Tử Vong Ý Cảnh” mang theo hàm nghĩa sinh cực hạn chính là tử thì ở ý cảnh thứ tư này tử cực hạn, cũng chính là sinh.

Vòng thứ năm, nhân sinh chi ý, “Nhân Sinh Ý Cảnh”, nhân sinh bao hàm quá khứ, hiện tại, và cả tương lai, một người định đoạt một nhân sinh, người đó… chính là bản thân ngươi, không phải ai khác.

Quyết định đắp Nguyên Anh như thế nào, cũng là một loại quyết định nhân sinh, nhân sinh của ngươi do ngươi nắm trong tay, đây là đại ý mà Tuyết muốn dùng để đắp lên Nguyên Anh khi tóm gọn lại năm đại ý cảnh.

Một lần thu liễm ý cảnh này mất năm canh giờ, sau đó Tuyết giơ tay đánh ra một đoàn hỏa diễm màu xanh ngưng tụ thành hình dáng “tiểu Mộ Dung Tuyết” lơ lửng trước mặt nàng.

Đương nhiên đây không phải Nguyên Anh của Tuyết mà chỉ là Sinh Mệnh Lãnh Diễm, trước giờ Sinh Mệnh Lãnh Diễm vẫn hóa hình thành Mộ Dung Tuyết như một loại ngụy sinh mệnh chi hỏa, còn hiện tại… Tuyết muốn dùng nó làm thành Nguyên Anh.

Tiếp đó Tuyết bắt quyết phun ra một viên Kim Đan có năm vòng sáng về phía “tiểu Mộ Dung Tuyết”, “tiểu Mộ Dung Tuyết” theo Tuyết điều động há miệng ra nuốt xuống Kim Đan.

So với hỏa chủng thì Sinh Mệnh Lãnh Diễm có lợi thế hơn trong đột phá, dù sao Sinh Mệnh Lãnh Diễm từng trở thành ngụy sinh mệnh chi hỏa có sẵn hình dạng ban đầu của Nguyên Anh rồi, chỉ cần lấy Kim Đan dung nhập vào trong Sinh Mệnh Lãnh Diễm liền có thể để Sinh Mệnh Lãnh Diễm trở thành Nguyên Anh.

-Dung Đan Thành Anh.

Theo lời nói của Tuyết vừa dứt, lãnh hỏa bộc phát, kim đan dần được hòa tan.

Lại qua thêm một canh giờ Kim Đan đã hoàn toàn bị hòa tan chỉ còn lại năm vòng sáng bên trong “tiểu Mộ Dung Tuyết”, thân thể hỏa diễm của “tiểu Mộ Dung Tuyết” theo đó cũng trở nên ngưng thực thích hợp trở thành thân thể Nguyên Anh hơn, nhưng nó vẫn là Sinh Mệnh Lãnh Diễm.

-Ngũ Ý Hợp, Nguyên Anh Thành.

Năm vòng sáng bên trong “tiểu Mộ Dung Tuyết” vào giờ phút này dung hợp thành một tạo thành một viên “đan” trôi nổi tại đan điền của “tiểu Mộ Dung Tuyết”, cảm giác giống như… trong Nguyên Anh lại một lần nữa xuất hiện Kim Đan, cái này… quá mức kì hoa.

Đương nhiên chỉ là cảm giác chứ viên “đan” kia không phải Kim Đan, về mặt cơ bản nó giống với cửu phượng văn trên Niết Bàn Cửu Phượng Anh, đoán chừng sẽ mang theo một loại thiên phú pháp thuật nào đó, rất đáng mong chờ.

Tới đây Tuyết đã đột phá thành công rồi, nàng đặt tên cho Nguyên Anh của mình là Sinh Mệnh Thiên Hỏa Anh.

Ngươi không nghe lầm, là Sinh Mệnh Thiên Hỏa Anh chứ không dính dáng gì tới “đan mạch”, dựa vào ý cảnh đột phá Tuyết đã thoát li khỏi hệ thống tu luyện Tang Thụ đưa cho nàng, dù cho nàng vẫn tu Cửu Chuyển Đan Quyết nhưng từ lúc này Tang Thụ chân chính không có cách tác động lên nàng được nữa.

Có thể nói Cửu Chuyển Đan Quyết bây giờ đối với Tuyết chỉ là phụ, Tuyết sẽ tự đi theo con đường của mình giống như Lâm Phong đang làm, con đường nàng chọn hiện tại là bầu bạn cùng Sinh Mệnh Lãnh Diễm, cùng Sinh Mệnh Lãnh Diễm phối hợp với lợi thế Đan Mạch đi lên.

Đây không phải Tuyết sợ chết hay sợ hóa thân thành đan mà là Tuyết nghĩ cho Lâm Phong, nàng không muốn Lâm Phong phải lo nghĩ nhiều cho nàng ảnh hưởng tới con đường tu luyện của hắn, dù cho Tang Thụ đã cam đoan không làm thế nữa nhưng chỉ có tự mình nắm trong tay mới chắc ăn, không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất a.

Cũng đúng lúc này, bên trong Đan Mạch một lúc xuất hiện tới hai vòng Đan Mạch, từ Tam Chuyển Đan Mạch nhảy thẳng lên Ngũ Chuyển Đan Mạch, theo đó tốc độ tu luyện cùng thiên phú luyện đan của Tuyết cũng một đường tăng lên khá nhiều.