Đỉnh Phong Chí Tôn

Chương 10: Điền cuồng thăng cấp




Rốt cuộc sau hai ngày hai đêm hôn mê do nhận lực phản chấn trực tiếp từ việc vận dụng Tam Dương Chưởng đối kháng với hấp lực của tấm bia đá Lâm Phong cũng chịu tỉnh lại.

-Đau....

Lúc này đầu óc Lâm Phong có hơi mơ hồ, nhất thời chưa kịp nhớ lại những gì xảy ra, hắn chỉ biết vừa tỉnh dậy đã cảm giác được một cơn đau nhức kịch liệt từ cánh tay phải truyền tới, đồng thời toàn thân suy yếu không chịu nổi đến mức ngồi dậy cũng rất khó khăn.

Đã vậy không cần ngồi dậy nữa, nằm đó vận chuyển công pháp khôi phục lại là được, Lâm Phong đã nhớ ra tại sao bản thân ngất đi, tấm bia đá kia... có cổ quái, sau khi hút hết chân khí vậy mà lại hút cả thọ nguyên của bản thân, cũng may hắn quyết đoán đánh ra một phát Tam Dương Chưởng nếu không thảm rồi.

Hiện tại cánh tay phải vừa bị bỏng nặng vừa bị gãy xương nhưng còn đỡ hơn là hao hết sinh cơ rồi chết a, lại nói ở nơi này không thiếu nhất là linh dược, chỉ cần còn sống dù bị trọng thương cỡ nào cũng có thể chữa được nên Lâm Phong mới không chút do dự tự làm tổn thương bản thân tìm đường sống.

Liếc nhìn qua cánh tay phải tàn tạ Lâm Phong lẩm bẩm:

-Rốt cuộc... ta đang phải đối mặt với cái gì đây? Dựa vào lí luận khoa học khó có thể giải thích được hiện tượng này, đá không thể hấp thu sinh cơ người sống được, chẳng lẽ.... lại là ma quỷ sao.

Thật, thân làm một nhà khoa học thường sẽ không tin vào chuyện ma quỷ siêu nhiên nhưng kiếp trước nhờ có mắt trái Lâm Phong từng chứng kiến ma quỷ rồi, có lần hắn còn thấy cả quỷ ám người khác hút đi sinh cơ, muốn không tin cũng không được.

Lâm Phong tiếp tục đưa ra suy đoán:

-Nếu thật đây là do ma quỷ giở trò thì tấm bia đá kia chắc hẳn là một loại thủ đoạn trấn áp ma quỷ vì nó hấp thu được năng lượng chí dương, mà những thứ chí dương lại khắc chế được những vật âm tà như ma quỷ. Có điều.... không biết sau khi thắp sáng đủ mười viên ngọc có thật sẽ mở được lối ra hay không đây.

-Mặc kệ, ngay cả Tử Thiên người có nhiều kiến thức hơn ta nhiều đã nói đây là cách duy nhất thì có lẽ nó đúng là cách duy nhất, ta chỉ có thể cầu may thôi.

Có ý nghĩ này Lâm Phong quyết định liều mạng cung cấp năng lượng chí dương cho tấm bia đá thắp sáng mười viên ngọc, bất quá không phải bây giờ mà phải đợi tu vi cao lên mới thử lại.

Bởi vì theo tính toán sơ bộ của Lâm Phong muốn thắp sáng cả mười viên ngọc bằng chân khí chí dương bình thường phải cần một lượng chân khí gấp một vạn lần bây giờ, đồng nghĩa nếu Lâm Phong tăng lên được võ giả cấp 5 con số đó sẽ giảm xuống chỉ cần 2000 lần lượng chân khí của hắn, nếu là võ giả cấp 9 thì chỉ cần 100 lần.

Đây là do chân khí của Lâm Phong hùng hậu hơn người bình thường rất nhiều mới tính theo kiểu đó được, nếu đổi thành người khác sợ rằng cho dù là đại võ sư cũng cần tới 20 lần chân khí trong cơ thể mới chịu nổi, thảo nào mà Tử Thiên dù là đại võ sư cũng bó tay với tấm bia đá này.

Điều này không nói đại võ sư chỉ mạnh gấp 5 lần Lâm Phong khi hắn đạt tới võ giả cấp 9 mà là lượng chân khí tích lũy trong đan điền đại võ sư chỉ gấp 5 lần, nhưng bản chất chân khí của đại võ sư siêu việt hơn võ giả rất nhiều, một người đại võ sư có thể đấu lại cả trăm người võ giả một cách dễ dàng.

Bất quá tấm bia đá chỉ cần số lượng và đặc tính chí dương chí cường chứ không yêu cầu chất lượng của chân khí. Tức là dù chân khí có đủ đồng thời rất mạnh mẽ nhưng không phải là chí dương chân khí cũng đừng mong mở ra được tấm bia đá này. Có lẽ đây là lí do chính khiến Tử Thiên bó tay.

Cứ tính như vậy một ngày nào đó Lâm Phong sẽ thắp sáng được mười viên ngọc nhưng Lâm Phong không có đủ thời gian tu luyện lâu dài, ai biết hắn phải tu luyện bao nhiêu năm mới đạt tới đẳng cấp cao hơn, trong khi đó lương thực cùng nước uống Lâm Phong không còn lại bao nhiêu, dù có ăn linh dược thay cơm thay nước cao lắm chỉ kéo dài được năm năm là cùng.

Năm năm... khó mà tu luyện tới Đại Võ Sư được, mà có đạt tới cảnh giới Đại Võ Sư thì Lâm Phong cũng chỉ có một mình chẳng đủ sức cung cấp năng lượng chí dương cho tấm bia đá a.

Nói vậy Lâm Phong chịu bó tay sao?

Không phải, ở đây Lâm Phong đã nghĩ ra phương pháp cung cấp năng lượng chí dương cho tấm bia đá dễ dàng hơn, đó là tích lũy số lượng lớn năng lượng chí dương trong mắt phải rồi mới truyền vào tấm bia đá, dù sao năng lượng chí dương từ mắt phải truyền ra cao cấp hơn từ đan điền nhiều, nhờ đó sẽ giảm bớt được rất nhiều chân khí.

Theo tính toán với cách làm này Lâm Phong chỉ cần tu luyện tới võ giả cấp 5 và viên mãn cửu dương quyết để đề thăng đặc tính chí dương chí cường hắn sẽ có khả năng mở ra tấm bia đá này nhờ vào sự trợ giúp của linh dược nơi đây, mấy trăm gốc linh dược a.

Từng bước kế hoạch đã được Lâm Phong vạch ra rõ ràng, Lâm Phong quyết định đợi cánh tay phải khôi phục lại mới tu luyện, dưới sự trợ giúp của chân khí và linh dược nửa tháng sau cánh tay của Lâm Phong đã lành lặn trở lại.

Hôm nay Lâm Phong bắt đầu quá trình tu luyện đẩy tu vi lên võ giả cấp năm, ở đây Lâm Phong chỉ cần tu vi để thoát khỏi đây chứ chưa luyện Lục Dương Quyền hay Cửu Dương Chỉ ngay nên quá trình tu luyện khá nhàn nhã, chỉ cần ngồi một chỗ cắn linh dược, vận chuyển công pháp là tu vi lên ầm ầm.

Nói thật Lâm Phong không quan tâm lắm chiến đấu mà luyện võ với Lâm Phong chỉ là một phương tiện tới Cực Hưng Thành, sau khi đến Cực Hưng Thành là Lâm Phong không nhất thiết phải tu luyện nữa.

Nếu không phải cần tiền Lâm Phong còn không thèm đặt ra mục tiêu tu luyện lên võ giả cấp một, thế mạnh của Lâm Phong là khoa học kỹ thuật, cho hắn tài liệu hắn sẽ chế tạo ra được những thứ khắc chế được người luyện võ, Đại Võ Sư thì như thế nào, một quả boom liền diệt a.

Trên thực tế ở Tu Nghệ Cầu người ta tu võ không phải để xưng bá thiên hạ, chẳng qua người ta không đủ khả năng nghiên cứu hoặc thích tự do tự tại hơn những nhà nghiên cứu nên họ mới muốn trở thành mạo hiểm giả phiêu bạt, vừa không bị gò bó vừa có cảm giác phiêu lưu. Không nói ở một tinh cầu có thể luyện võ như Tu Nghệ Cầu mà ở Địa cầu cũng có vô số người ưa thích phiêu lưu mạo hiểm, cảm giác đấy quả thật đã ghiền a.

Còn một lí do khác để người ta tu võ đó là một đại võ sư mà được trang bị vũ trang thì kinh khủng hơn cả một đại quân người thường rất nhiều, đại võ sư tính về sức mạnh, sức bền, độ chính xác cũng như tốc độ đã ở một đẳng cắp khác hoàn toàn so với quân đội bình thường. So sánh một đứa con nít và một người trưởng thành dùng cùng 1 thanh kiếm thì đương nhiên người trưởng thành có lợi thế hơn rồi.

Đương nhiên đó là trường hợp của người khác, còn Lâm Phong không tu võ mà chỉ cần tố chất thân thể khỏe mạnh một điểm vẫn có thể khắc chế Đại Võ Sư được vũ trang, bởi vì người tạo ra vũ khí mới là người hiểu vũ khí nhất chứ không phải người sử dụng.

Cứ như vậy thời gian thấm thoát thoi đưa, Lâm Phong tu luyện không kể năm tháng đã qua nửa năm.

Nửa năm Lâm Phong dùng hết một phần tám của vườn linh dược hắn đã đạt được yêu cầu đề ra - võ giả cấp 5 và Cửu Dương Quyết viên mãn cửu dương chân khí. Lâm Phong có cảm giác khi cửu dương quyết tới viên mãn mỗi lần hấp thu thêm chí dương chí cường chân khí thì đẳng cấp chân khí vẫn tăng lên 1 chút, Lâm Phong đang nghi ngờ không biết Cửu Dương Quyết là công pháp vô hạn thăng cấp hay do thể chất đặc thù của hắn tạo thành.

Hoàn thành chỉ tiêu Lâm Phong mới bắt đầu nghiên cứu Lục Dương Quyền và Cửu Dương Chỉ, theo như Tử Thiên nói không biết truyền tống ra là nơi nào, vạn nhất truyền tống ngay 1 bầy tinh thú mà hắn không có kỹ năng chiến đấu chẳng khác nào đâm đầu vào đá, bỏ ra bao nhiêu công sức thoát ra ngoài lại chết trong tay tinh thú là không đáng.

Có kinh nghiệm từ tam dương chưởng, lục dương quyền và cửu dương chỉ Lâm Phong tu luyện như nước chảy thành sông, chỉ sau 1 tháng đã luyện tới lô hỏa thuần thanh. (Đây cũng là bị ép phải học).

Đồng thời Lâm Phong còn rút ra một kết luận, 2 chiêu thức sau giống với Tam Dương Chưởng đều có thể kích hoạt được nhờ vào chân khí từ mắt phải truyền tới, uy lực kinh người nhưng nếu dùng phương pháp này thực hiện cửu dương chỉ thì cơ thể Lâm Phong phải chịu áp lực rất lớn, nếu không phải tình huống bảo mệnh tuyệt không thi triển.

Ngoài ra Lâm Phong còn có một loại kết luận khác về ba chiêu thức, đó là nếu xét về tầm ảnh hưởng sát thương diện rộng thì siêu cấp tam dương chưởng là mạnh nhất, siêu cấp lục dương quyền là một quyền chú trọng vào sức công phá, cửu dương chỉ thì mạnh về lực xuyên thấu.

Như vậy tùy tình huống mà Lâm Phong có thể sử dụng chiêu thức khác nhau, nhờ đó mà sự đa dạng trong phương thức chiến đấu cũng tăng lên.

Vấn đề cuối cùng là trong khi Lâm Phong tu luyện tuyệt đại đa số chí dương chí cường chân khí đều tụ vào mắt phải của hắn, chỉ không tới 1/5 dược tính trong đó giúp Lâm Phong tăng tiến tu vi, do đó mắt phải của Lâm Phong hiện giờ nhìn trông rất kinh dị, tròng mắt đỏ như máu, chỉ nhìn vào đã thấy trong đó ẩn chứa năng lượng cực kỳ cuồng bạo.

Và cái giá phải trả là mắt phải Lâm Phong đã không thể thấy được gì không khác bị mù là mấy. Nhưng Lâm Phong biết một khi hắn giải phóng hết năng lượng trong mắt phải nó sẽ lại bình thường.

Hôm nay, đã 7 tháng Lâm Phong ở trong mảnh không gian này và 10 tháng hắn tới tinh cầu này, từ một người không có chút khái niệm về tu luyện ở địa cầu giờ phút này đã là 1 cường giả, Lâm Phong không biết chính xác thực lực của mình nhưng có lẽ một khi đánh ra sát chiêu thì chỉ sợ Võ sư cấp 9 cũng phải run sợ, dù sao sự chênh lệch đăng cấp trong tu võ là không cao.

Sau khi chuẩn bị xong tất cả Lâm Phong đào hết lượng linh thảo còn lại trong vườn cho vào giới chỉ, Lâm Phong quyết định đi mở ra tấm bia đá, một lần này, bắt buộc phải thành công.

Một lần nữa đứng trước tấm bia đá vẻ mặt Lâm Phong vô cùng ngưng trọng, hơi do dự một chút hắn đặt tay lên tấm bia, Lâm Phong không dùng một chút chân khí nào từ đan điền mà hoàn toàn vận dụng chân khí chí dương chí cường từ mắt phải truyền vào tấm bia đá, bởi hắn biết nếu đan điền trống rỗng rất có thể hắn lại mất đi thọ nguyên.

Rất nhanh, từng luồng chân khí truyền vào tấm bia đá, viên ngọc thứ nhất sáng lên, viên ngọc thứ 2 sáng lên, viên ngọc thứ 3 sáng lên.

Lâm Phong cảm nhận được một trận run rẩy, một loại ý thức không cam lòng từ tấm bia đá truyền tới, đồng thời ở trong đó còn chứa một loại hận ý có thể ảnh hưởng tới tâm thần của hắn.

Quả nhiên là ma quỷ.

Bỏ qua chuyện ma quỷ hay không ma quỷ, nhận thấy chân khí từ mắt phải sắp tiêu hao hết mà viên ngọc thứ 4 mới chỉ nháy lên một chút, Lâm Phong không chút do dự lấy ra từng bó từng bó linh dược nắm trong tay, lúc này hắn không vận chuyển công pháp để tăng cao tu vi mà hoàn toàn trăm phần trăm dồn hết vào mắt phải,.

Thân thể Lâm Phong run rẩy mãnh liệt, tuy cơ thể hắn chỉ là một trạm trung gian truyền năng lượng từ linh dược vào tấm bia đá nhưng dòng năng lượng này quá mạnh mẽ đến mức gần như khiến Lâm Phong bạo thể. Cũng may Lâm Phong đã tu luyện tới võ giả tầng 5, nếu trước đây dùng cách này mà ra ngoài thì chưa xong hắn đã banh xác a.

Thời gian trôi qua, từng bó linh dược khô héo tiêu tán, từng viên ngọc sáng lên, bất quá tình huống của Lâm Phong lại không khá hơn chút nào, Lâm Phong cảm thấy tấm bia đá càng ngày càng tham ăn rồi, hấp lực chân khí từ tấm bia đá quá mạnh mẽ chỉ cần thêm một chút nữa Lâm Phong sẽ mất khống chế, mà bây giờ hắn mới thắp lên viên ngọc thứ 6 hoàn tất.

- Liều mạng, cơ hội chỉ có một lần.

Đúng vậy, lần này mà không thành công Lâm Phong sẽ không còn linh dược nữa, hắn đang liều mạng đột phá lên võ giả tầng 6, nếu không đủ lại đột phá tiếp tầng 7, giờ phút này đâu còn cân nhắc đến lí trí hay không lí trí, hắn chỉ biết không đột phá thì hắn chết chắc.

Lâm Phong lấy ra 2 bó linh thảo một lúc, 1 bó thì nhai ngấu nghiến, 1 bó thì nắm ở tay để cung cấp cho tấm bia đá. Đồng thời không ít Tật Phong Hoa được hắn nhai nát, Tật Phong Hoa tác dụng giống với Tốc Huyết Hoa nhưng cao cấp hơn là linh dược cấp 2.

Dược lực tan ra, nếu có thể nội thị Lâm Phong sẽ thấy trong cơ thể mình đang hình thành hai lốc xoáy chân khí, 1 dòng lốc xoáy ở đan điền còn 1 dòng không ngừng lưu chuyển từ mắt phải tới tay phải, một khi không khống chế được hắn cũng chỉ có con đường chết.

Tu vi của Lâm phong không ngừng đột phá, võ giả cấp 6, cấp 7, cấp 8, cấp 9. Áp lực từ tấm bia đá hấp thu chân khí theo tu vi tăng tiến liền giảm đi, từ đó Lâm Phong dễ dàng hơn thắp sáng viên ngọc thứ 7 thứ 8 thứ 9. Ngay khi viên ngọc thứ 10 sắp sáng lên, trong não hải hắn có 1 giọng nói cấp bách:

- Tiểu tử, mau dừng tay, ta có thể giúp ngươi vĩnh hằng, có thể giúp ngươi đứng đầu thế giới, có thể cho ngươi tất cả thứ ngươi muốn, chỉ cần người ngừng tay.

Mặc cho lời dụ dỗ có vẻ ngon ngọt nhưng Lâm Phong không thèm để ý chút nào, lời nói của ma quỷ làm sao lại đáng tin, hắn sao có thể thỏa hiệp, chỉ sợ khi ma quỷ thoát ra sẽ làm thịt hắn đầu tiên a.

Lâm Phong gầm lên:

- Cút.

Ầm Ầm Ầm. Ngay khi viên ngọc cuối cùng phát sáng trong nhẫn của Lâm Phong chỉ còn lại chưa tới 10 cây linh dược thì một dòng xoáy xuất hiện trước mặt Lâm Phong, Lâm phong không do dự bước vào, ở lại cũng chết, bước vào biết đâu còn một đường sống.

Lâm Phong vừa bước vào dòng xoáy sau lưng hắn vang lên tiếng chửi rủa:

- Khốn kiếp, tên tiểu tử khốn kiếp nhà ngươi sống không yên lành, chết không có chỗ chôn, một ngày ta thoát ra ngươi sẽ là người chết đầu tiên, không,ta phải hành hạ ngươi ngàn năm vạn năm vĩnh viễn không được luân hồi. AAAAAAAAAA.

Lời tác giả: Ta cho Lâm Phong liên tục thăng cấp vì tu võ ở Tu Nghệ Cầu không phải quá mạnh mẽ, sự chênh lệch đẳng cấp trong tu võ căn bản không cao như đã nói ở trên, đồng thời đây là map "chuẩn bị" chứ chưa đi vào tu chân nên ta hy vọng các bạn sẽ bỏ qua cho việc kéo nhanh tình tiết, đồng thời ta hy vọng mọi người tiếp tục theo dõi ủng hộ.

Từ chường 47 trở đi ta bảo đảm quá trình tu tiên của Lâm Phong rất thú vị, không buff quá nhanh, không não tàn.