" Anh Nhật Dạ!" Lý Thiên Như vừa mới tắm xong, chỉ mặc một cái áo ngủ hai dây mỏng tang màu hồng chạy ra nghênh đón" Anh đến nhà sao không báo trước một tiếng?"
Khi Mạc Thiên Nhật Dạ vừa vào nhà Lý Thiên Như đã đứng chắn trước mặt anh, ngăn cản tầm nhìn của anh nhìn vế phía nhiều người khác.
Mạc Thiên Nhật Dạ lạnh lùng nhìn cô ta một cái, không để ý tới, rồi chuyển tầm mắt về phía Lý Nhật Trường đang đi tới.
Anh khách sáo chào ông" Chào ba"
" Sao con lại tới đây giờ này?" Rõ ràng Lý Nhật Trường cũng không ngờ Mạc Thiên Nhật Dạ lại đến nhà họ Lý muộn như vậy " Con chưa về nhà à? Từ công ty đến thẳng đây luôn hả?"
Mạc Thiên Nhật Dạ đi thẳng vào nhà,ánh mắt thâm trầm tĩnh lặng’’ Công ty cách nơi này không quá xa,Thiên Nguyệt ở đây nên con tiện đường ghé thăm ‘’
‘’ Ôi, Thiên Nguyệt mới nhà họ Lý một đêm thôi mà Mạc tổng con đã không nỡ rồi à?’’ Giọng điệu của Triệu Mỹ Hân hơi quái gở.
Lý Thiên Nguyệt vừa mới xuống nhà đã nghe thấy giọng điệu không mấy thiện cảm của Triệu Mỹ Hân.
Quả thật người đàn bà này trước mặt cô là 1 bộ mặt nhưng sau lưng cô lại là một bộ mặt khác.
‘’ Nếu con đã tới rồi thì ngủ lại đây đi.
Chị Kim lên gọi Thiên Nguyệt xuống đây" Lý Nhật Trường lúc này tâm trạng không tệ.
Cả con gái và con rễ đều có mặt một lúc đúng là hình ảnh hiếm thấy.
" Không cần gọi ạ.
Lúc nãy con cũng có nói chuyện với Nhật Dạ rồi ạ" Lý Nhật Trường thản nhiên nói rồi bước xuống lầu.
Chẳng hề có một chút giấu dếm gì.
Thứ đầu tiên đập vào mắt cô là âu phục màu đen phù hợp với Mạc Thiên Nhật Dạ.
Sao người đàn ông này…lại có thể đẹp thật chứ.
Dù khoác lên mình một chiếc áo khoác thôi mà sao có thể đẹp đến vậy chứ.
Chưa kịp bắt ánh mắt của Mạc Thiên Nhật Dạ thì Lý Thiên Như đã lên tiếng" Anh Nhật Dạ anh có lạnh không? Bây giờ đã vào thu rồi chắc chắn sẽ rất lạnh mà mấy hôm trước em nghe là chị Thiên Nguyệt bị cảm nên anh ở nhà chăm sóc vậy anh có bị lây cảm không?"
Lý Thiên Nguyệt thấy ngứa mắt với con nhỏ Thiên Như này nên nhanh chóng đi lên trước tách Mạc Thiên Nhật Dạ với con ả em không biết thân biết phận này.
" Em không thấy chồng của chị vẫn bình thường à? Mà anh ấy còn dành thời gian đến thăm chị nữa nên em không cần lo lắng về điều đó.
Nếu chồng chị có bị gì thì chị tự có thể chăm sóc không cần em lo lắng đâu!" Lý Thiên Nguyệt nói ra một tràn không để ai xen vào câu nào.
Lời của cô như ý muốn nói: chồng chị có bị gì thì cũng đã có chị lo chưa tới lược em nói!
Lý Thiên Như cứng họng không nghĩ Lý Thiên Nguyệt sẽ nói ra như vậy ấp úng nói"Em…em"
" Không cần phải nói nhiều em cứ yên tâm đi chồng chị có chị lo rồi"
Thấy tình hình không ổn dì Kim nhanh chóng kiếm ra một chủ đề để không khí bớt căng thẳng.
" Bây giờ trời đang lạnh nhân dịp gia đình chúng ta đông đủ hay để tôi đi vào bếp làm một xíu thức ăn khuya nhá"
Lý Thiên Như thấy ý kiến này không tồi nên thúc đẩy dì Kim đi nấu" Đúng đó dì Kim dì mau đi nấu đi"
" Được được" nói rồi dì Kim nhanh chóng đi vào bếp.
Nhưng Lý Thiên Nguyệt nào lại cho mọi thứ im sẻ như Lý Thiên Như muốn chứ.
Đừng nghĩ cô không biết ý đồ của cô ả em này.
Cô đi ruốt trong bụng cô ta.
Lý Thiên Như khoác tay Mạc Thiên Nhật Dạ nói" Vậy mọi người ăn đi nhá con với Nhật Dạ đi lên phòng trước".