Định Mệnh Trái Ngang Anh Yêu Em!

Chương 22: Chương 22





" Mới vừa rồi có người ngoài ở đây nên anh không nói với em.

Đại sảnh tầng trệt rất lạnh,vậy mà em không thèm mặt áo khoác đã đi xuống.

Em muốn anh phải nghỉ phép một tháng ở nhà trông chừng em hả?" Mạc Thiên Nhật Dạ nắm chặt bàn tay lạnh như băng của cô giọng điệu không vui.

" Khụ vừa rồi em đã xem thử tài liệu trợ lí đưa tới, hình như quả thật rất quan trọng, anh có muốn xử lí chuyện công ty trước không, em! "
" Em quan trọng nhất"
Lý Thiên Nguyệt còn chưa kịp cảm động đã bị anh xách lên lầu.

Chồng quản trong truyền thuyết là đây à.

Đêm đến,Mạc Thiên Nhật Dạ bước vào phòng ngủ, không nhìn thấy bóng dáng Lý Thiên Nguyệt đâu.

Anh nhìn về phía cửa phòng tắm đóng chặt.

Tuy bên trong không có tiếng động gì nhưng quả thật có tiếng nước chảy trong bồn tắm.

Mạc Thiên Nhật Dạ giơ cổ tey lên, nhìn đồng hồ
Mười mấy phút đã trôi qua mà Lý Thiên Nguyệt vẫn chưa ra ngoài.


Lý Thiên Nguyệt đúng là đang ở phòng tắm.

Nước hơi nóng phả vào mặt khiến cho gương mặt cô tiết mồi hôi.

Đang nằm suy nghĩ mình nên làm gì để thực hiện được kế hoạch thành công nhanh rất.

Gương mặt cô bây giờ không còn dáng vẻ dịu dàng nét nữ nhi nữa mà thay vào đó là khuôn mặt lạnh lùng đang đăm chiêu suy nghĩ.

Suốt ngày cô phải luôn có khuôn mặt giả tạo khiến cô rất mẹt mỏi.

Chỉ mới gặp một bà cô họ hàng thôi mà đã gây khó dễ cho mình rồi mai mốt còn phải gặp nhiều người nữa thì phải làm sao.

Cô phải làm sao để mau chóng thoát khỏi đây? Nơi mà cô chả có ai để tinh tưởng hết.

Bí mật anh ta giấu ở đâu?
Làm sao mình có thể lấy nó được chứ?
Mọi câu hỏi đều đè nặng lên đầu cô mà chưa có câu trả lời nào cho nó.

Cửa phòng tắm đột nhiên mở ra, Lý Thiên Nguyệt ngẩn người nằm trong bồn tắm chợt giương mắt lên, vẻ mặt kinh ngạc nhìn người đàn ông đang bước từng bước dài đi thẳng vào phòng tắm.


Trong màn hơi nước trắng xóa thân hình người đàn ông cao lớn có phần hơi chói mắt
Cô nheo một mắt, mới vừa tỉnh táo được đôi chút, lúc này mới phát hiện mình đã ngâm nước quá lâu, đầu óc u mê có phần chậm chạp.

Lý Thiên Nguyệt hùng hồn la lên " Anh làm gì vậy? Em đang tắm" dù trước mặt anh cô có thể hiện như thế nào nhưng trong tiềm thức thì vẫn chưa lấy chồng nên chuyện một người đàn ông vào đây là một chuyện cô không thể chấp nhận dù là người chồng trên danh nghĩa!
Tóc cô ướt nhẹp xóa trên đầu vai và sau lưng giống như dải rông biển màu đen.

Bọt nước trên mặt ánh lên ánh đèn trong phòng tắm.

Mạc Thiên Nhật Dạ chỉ liếc cô một cái rồi kéo khăn tắm vớt cô ra khỏi bồn tắm.

Lý Thiên Nguyệt chưa kịp cự tuyệt thì cả người đã bọc lấy rồi.

Mạc Thiên Nhật Dạ không nói tiếng nào ôm cô ra ngoài.

" Mạc Thiên Nhật Dạ em đang tắm anh đột nhiên vào làm gì! "
" Anh đã cho em gần hai mươi phút.

Nước nóng như vậy em lại ngâm người lâu chẳng lẽ muốn ngất trong đó một lần nữa?"
Lý Thiên Nguyệt nghe ra rõ giọng điệu anh không vui, không biết tại sao đang yên đang lành mà anh lại đột ngột nổi cáo.

Lý Thiên Nguyệt nhíu mày " Vậy anh ở ngoài gọi em một tiếng là được rồi mà"
Mạc Thiên Nhật Dạ thả người Lý Thiên Nguyệt lên giường, tiện tay rút khăn tắm trên người cô ra.

Người Lý Thiên Nguyệt chợt lạnh cô không mảnh vải che thân, theo bản năng vội vã xoay người lăn một vòng trên giường lây chăn bao bọc mình lại.

" Tối hôm qua không phải anh đã giúp em tắm rồi sao?".