Ba ngày sau, bữa tiệc công ty Mạc Thị diễn ra ở bên Mỹ, do không phải là công ty người Mỹ nên những người đến đây đa số là người lai Mỹ hay bản địa.
Bữa tiệc hôm nay cũng giống như bữa tiệc chúc mừng ngày Tết Nguyên Đán thông thường.
Nhưng lại mời các nhà đầu tư làm việc lâu năm với công ty Mạc Thị đến đây.
Hôm nay Lý Thiên Nguyệt mặc một bộ váy bó sát người tôn lên đường cong hoàn mĩ.
Mặc được bộ váy này đến đây cô cũng phải năn nỉ đại boss rất lâu.
Cô chỉ dám mang giày đế bằng chứ không mang đế quá cao vì sợ nhiều người nghi ngờ cô không phải mang thai thật.
Trong bữa tiệc Mạc Thiên Nhật Dạ dẫn cô đi giới thiệu với nhiều người, một số người trong đó muốn kính rượu cô đã bị Mạc Thiên Nhật Dạ từ chối với lí do cô mang thai.
Lý Thiên Nguyệt thấy vậy không tiện lắm vì anh cũng phải đi tiếp khách nên cô nói sẽ lại bàn ngồi nghỉ chờ anh.
Ngồi trên bàn cô nhìn thấy Lưu Mộ Hàn cũng xuất hiện ở đây cùng với một cô gái!.
Lưu Mộ Hàn cũng thấy cô nên liền đi lại gần.
" Mạc Phu Nhân, Nhật Dạ đâu mà để cô ngồi một mình ở đây?"
Lý Thiên Nguyệt nhìn Lưu Mộ Hàn rồi liếc mắt đến cô gái bên cạnh.
Nhận thấy Lý Thiên Nguyệt đang nhìn mình cô gái liền lên tiếng" Chào Phu Nhân, tôi là Anri vệ sĩ mà ngài Lưu phái tới"
Lý Thiên Nguyệt gật đầu chào nhẹ với cô.
Một lúc sau có người gọi Lưu Mộ Hàn nên anh ta bỏ Anri ở lại bên cạnh cô.
Thấy cả người Anri không được thoải mái cô liền lên tiếng phá bỏ không khí lúng túng" Anri, rất vui được gặp mặt"
Anri nhìn Lý Thiên Nguyệt nói" Chào Phu Nhân tôi có thể giúp gì cho người?"
"! " Vệ sĩ không thể nói chuyện phiếm được à?
Lý Thiên Nguyệt cười cười hỏi" Anri cô đến đây là để hộ tống cái tên Lưu Mộ Hàn ấy hả?"
Được hỏi đến sếp của mình, Anri lựa lời tốt nhất nói" Không phải, ngài ấy nói trong bang tôi rất rảnh rỏi nên đưa tôi đến đây giới thiệu một người chủ mới"
Lý Thiên Nguyệt như cảm nhận ngườu chủ mà Anri nói đến là mình bởi khi cô ra ngoài làm sẽ gặp nhiều người nhiều tình huống cần một người luôn bên cạnh bảo vệ nhưng có điều cô là sát thủ mà!Nếu cần người khác bảo vệ thì đó chính là đang sỉ nhục cô!.
Lý Thiên Nguyệt chỉ mỉm cười đưa ly rượu cho Anri.
Anri nhận lấy,thấy Lý Thiên Nguyệt định cầm một ly rượu nữa thì nói" Phu nhân, tôi nghe sếp tôi nói người mang thai"
Ly rượu dâng đến môi cô bỗng ngừng lại, Lý Thiên Nguyệt nhếch nhẹ môi mỏng đặt ly rượu xuống một cách bất đắc dĩ.
Thật không nghĩ tin tức lan nhanh đến vậy.
Lý Thiên Nguyệt nhìn quanh bữa tiệc không biết sao lại trúng ngay người của Vương Cẩn Mai đang đi cùng với nhà họ Vương, Vương Cẩn Mai cũng rất tinh mắt nhanh chóng nhận ra cô, cô ta không bước lại mà chỉ gật đầu rồi dời mắt.
Không biết sao nhưng cô thật đánh giá cao cô ta, Vương Cẩn Mai là một cô gái thông minh nhưng cũng độc ác thâm độc thấy rõ càng tiếp xúc cô càng thấy con người cô ta không dễ đối phó như lúc trong quán cà phê.
Một lúc sau Tô Thiên Di cùng gia đình họ Tô cũng có mặc.
Nhiều người ở đây cũng biết nhà họ Mạc cùng nhà họ Tô xém chút nữa nên duyên thông gia nhưng lại bị từ hôn ngay phút cuối.
Bỗng một ngày nhà họ Tô xuất hiện ngay trong bữa tiệc của nhà họ Mạc thì không ai không tò mò xem cuộc đấu mắt giữa cô Tô xinh đẹp với người vợ danh chính ngôn thuận là Lý Thiên Nguyệt đây.
Mạc Thiên Nhật Dạ từ đâu xuất hiện ngồi bên cạnh cô, anh nắm lấy tay cô hai lòng bàn tay cọ xát với nhau mạnh mẽ.
Muốn đi vào trong bữa tiệc thì có rất nhiều đường nhưng Tô Thiên Di lại đi ngay đường mà cô cùng với Mạc Thiên Nhật Dạ đang ngồi ở đó, cô không tin đây chỉ là việc vô tình.
Tô Thiên Di đi lại nhìn Mạc Thiên Nhật Dạ và Lý Thiên Nguyệt cười nói" Hai người đến đây lúc nào vậy?Thật không ngờ có thể gặp lại nhau ở đây.
Thiên Nguyệt cô mang thai sao lại không ở nhà dưỡng thai?Ở đây ồn ào không tốt cho thai nhi đâu" Tô Thiên Di làm ra bộ mặt quan tâm cô khiến cô chỉ muốn nôn.
Cô gái kế bên Tô Thiên Di nghe thấy hai từ mang thai thì nhíu mày nói lớn" Hả?Chị có đùa không?Mang thai?Tiểu thư Thiên Nguyệt cô thật sự mang thai à?Tôi cứ tưởng cô đồng ý lấy anh Nhật Dạ đã là tốt lắm rồi, không ngờ còn có thể mang thai"
Nghe thấy cô em họ mình nói vậy Tô Thiên Di chỉ cười nhẹ như không quay qua trừng mắt nói" Tuyết Ý, em nói gì vậy?Mau xin lỗi Thiên Nguyệt mau!"
Nói rồi cô ta còn quay qua, làm bộ mặt có lỗi nói" Thiên Nguyệt, cô đừng quan tâm đến Tuyết Ý, nó còn nhỏ nên không hiểu chuyện.
Nhưng cũng bởi vì nó thấy chị nó cô độc còn người chị nó đặt tâm tư vào thì đang tay trong tay với người khác nên thấy khó chịu thay tôi thôi chứ không có ý gì khác.
"
Á à.
Thì ra đây là Tô Tuyết Ý cô em họ ngu ngốc trong truyền thuyết của Tô Thiên Di.
Chảnh chọe, ngu ngốc, tháo thắng đều thể hiện trên khuôn mặt.
Lời nói của Tô Thiên Di chẳng khác nào nói Lý Thiên Nguyệt là người cướp đi chồng sắp cưới của cô ta vậy.
Lý Thiên Nguyệt đứng dậy, chiều cao của Lý Thiên Nguyệt có thể chấp cả Tô Thiên Di lẫn Tô Tuyết Ý nên nhìn cô như hơn hai ả ta một bậc.
Lý Thiên Nguyệt mỉm cười nói" Không có sao, dù gì cũng là trẻ con chưa hiểu chuyện tôi không chấp nhất.
" nói rồi cô đưa mắt đến Tô Tuyết Ý đang hóng hách đang trừng mắt cô" Tuyết Ý à, chị cũng không có gì nhiều để nói nhưng có điều đó cũng là quá khứ đơn phương của chị em không thể trách ai được.
Chị em vẫn còn trẻ còn có thể tiến về phía trước mà, đừng bi quan quá rồi chĩa mũi nhọn về phía người khác, hèn lắm em ạ"
Tô Tuyết Ý muốn tiến lên thì bị Tô Thiên Di cản lại, cô ta nhìn Lý Thiên Nguyệt nói" Cô nói rất đúng, quá khứ cũng chỉ là quá khứ không thể nào thay đổi được"
Mạc Thiên Nhật Dạ lúc này mới lên tiếng, anh quay qua nói với ông cụ Tô" Ông cụ Tô, như thế nào?Tôi nhớ ba tôi mời nhà ông đến là để chung vui không phải để phá đám.
Nếu như người của ông thích ôn lại chuyện xưa thì để tôi làm giúp ông"
Tô Thiên Di sợ lớn chuyện tới lúc đó người nhục nhã là cô nên lên tiếng ngăn can"Nhật Dạ không cần đâu"
Tô Tuyết Ý đứng bên cạnh nói" Chị,! "
Tô Thiên Di trừng mắt cô ta.
Mạc Thiên Nhật Dạ cùng Lý Thiên Nguyệt đi chỗ khác, đi khá xa cô nói thầm vào tai anh" Ông xã, anh ngầu quá"
Mạc Thiên Nhật Dạ cốc nhẹ vào trán cô nói" Em ngốc quá, sao phải đối chắp với những kẻ không có não"
Một lúc sau Mạc Thiên Nhật Dạ giao cô cho Anri trông chừng, từ từ cô thấy bản thân càng bị hạ thấp xuống.
Lúc thì Mạc Thiên Nhật Dạ không rời mắt lúc thì Anri trông chừng cô không rời nửa bước.
Một lúc sau cô muốn vào nhà vệ sinh thì Anri đứng dậy đi theo, cô định nói không cần nhưng nghĩ lại nếu để cô ấy ở lại đây chắc chắn Mạc Thiên Nhật Dạ thấy sẽ khiển trách cô ấy nên cô cũng không nói gì.
Anri đứng bên ngoài cách đó không xa thì bỗng nhiên vang lên một tiếng " Á!"
Anri nhanh chóng chạy lại mở nhà vệ sinh ra không tìm thấy Lý Thiên Nguyệt ở đâu, cô liền chạy đi tìm Mạc Thiên Nhật Dạ.
***
Cô tỉnh dậy thấy cả thân người mình đau nhấc, cảm nhận trên cổ mình có một con dao cô liền nhanh chóng mở mắt ra.
Hình ảnh Tô Tuyết Ý kề dao vào cổ cô càng hiện rõ hơn.
Cô nhớ lại lúc nãy cô đi vào nhà vệ sinh liền có ai đó đập mạnh vào cổ cô khi tỉnh dậy thì ở đây.
Lý Thiên Nguyệt đảo mắt nhìn xung quanh cả cơ thể rung lắc, cô định ngồi dậy thì bị Tô Tuyết Ý giữ lại" Thiên Nguyệt, mày hết cướp chồng của chị tao, giờ còn muốn giết tao à?" giọng nói của Tô Tuyết Ý vang lên.
Lý Thiên Nguyệt đưa mắt nhìn Tô Tuyết Ý ánh mắt điên cuồng khiến người khác khiếp sợ nhưng có điều là người khác chứ không phải cô.
Lý Thiên Nguyệt cầm cổ tay cô ta, con dao trong tay cô ta liền rớt xuống, Lý Thiên Nguyệt bóp mặt vào cổ tay lận ngược lại một tiếng" rắc" vang lên, Tô Tuyết Ý có thể cảm nhận được xương tay của mình gãy rụng.
Tô Tuyết Ý trợn mắt hét lớn vào mặt Lý Thiên Nguyệt" Mày mới làm gì tao!Tao phải giết mày mới được!Đúng như chị tao nói mày là cái thứ tiện nhân chỉ biết câu dẫn đàn ông của người khác, mày nên chết đi mới đúng!"
Lý Thiên Nguyệt vẫn giữ khuôn mặt bình tĩnh bóp vào mặt cô ta nói" Cô mau ngậm miệng lại cho tôi!Đừng để tôi bẻ luôn cái tay còn lại của cô"
Nói rồi Lý Thiên Nguyệt đứng dậy bước nhanh ra nhìn ra ngoài cửa sổ,cảnh ở ngoài làm cho cô phải ngạc nhiên.
Cô đang ở trên một chiếc xe!Mà chiếc xe đó đang chạy trên đường cao tốc!
Lý Thiên Nguyệt càng ngày càng hoang mang rất muốn đá cái cửa này mà bay xuống nhưng chiếc xe này chạy với vận tốc rất nhanh nếu cô bay xuống không liệt tay chân thì cũng nát não.
Tô Tuyết Ý ngồi bệp xuống đất nhào lại túm tóc cô nói" Thiên Nguyệt!Mày mau thả tao ra!Tao chỉ mới nói với mày mấy câu mà mày đã muốn giết chết tao rồi hả!?"
Lý Thiên Nguyệt đẩy ả ta ra, túm lại tóc cô ta, tức giận tát cho cô ta một bạt tay hét lớn" Tô Tuyết Ý!Cô đừng có mà phát bệnh điên!Cô có thấy ai muốn hại người mà đi theo người đó không!?Tôi và cô đều bị nhốt trên xe chúng ta phải nhanh chóng tìm cách thoát khỏi chiếc xe nhanh chóng nếu muốn toàn mạng trở về, cô hiểu chưa!?"
Tô Tuyết Ý hoang mang chạy ra ngoài cửa xe xem thử đúng như Lý Thiên Nguyệt nói, cô ta hoang mang sợ hãi như muốn khóc ra nói" Tại sao vậy?Sao tao lại bị nhốt ở đây?"
Lý Thiên Nguyệt vẫn giữ khuôn mặt trầm tĩnh nói" Việc này cô phải hỏi cô chị gái tốt bụng của cô rồi"
Chắc chắn việc này là do Tô Thiên Di làm.
Chỉ có cô ta mới ngu ngốc làm ra việc này đã muốn hại cô thì thôi đi lại còn lôi theo cô em họ Tô Tuyết Ý theo đúng là người phụ nữ ác độc.
Lý Thiên Nguyệt bình tĩnh bao nhiêu thì Tô Tuyết Ý lại hốt hoảng bao nhiêu cô ta la lên" Mày im đi!Mày định ly gián chị em chúng tao chứ gì?"
Lý Thiên Nguyệt không để ý đến cô ta đứng dậy kiếm điện thoại.
Bên Mỹ vẫn còn căn cứ của bọn cô ở đó cô có thể gọi vài người đến đây giúp nhưng có điều điện thoại cô đâu mất rồi!
Mẹ nó!
Lý Thiên Nguyệt hít một hơi thật sâu giờ chỉ còn cách tự cô cứu mình thôi.
Dù gì cũng chỉ có một cái mạng là cô nếu chết rồi thì thôi cô không quan tâm đều đó.
Lý Thiên Nguyệt mở cái màng ở đó là một miếng kính ngăn chặn cô và ghế lái chính và phụ.
Cô xoa xoa bàn tay rồi lùi lại phía sau một chút,Tô Tuyết Ý ngồi một bên thấy hành động của cô thì thắc mắc" Mày đang định làm gì vậy?"
Lý Thiên Nguyệt chạy về phía trước đập mạnh vào miếng kính một cái.
Lớp kính vỡ vụn ra theo sau đó là máu trên tay cô cũng lan ra.
Lớp kính này cũng không mỏng nhưng so với kính chống đạn của cô thì còn yếu lắm nhưng có điều lâu rồi chưa vận động mạnh nên cô dùng sức chưa tốt lắm.
Lý Thiên Nguyệt đưa đầu ra phía trước, ghế lái không có người có nghĩa là xe này được điều khiển từ xa hoặc được cài đặt tự lái.
Lý Thiên Nguyệt đi qua lớp kính quay lại nhìn Tô Tuyết Ý" Tôi không rảnh để thuyết phục cô đi theo tôi, cô có thể ở đó chờ chết hoặc đi theo tôi thì tùy"
Tô Tuyết Ý do dự nhưng cuối cùng vẫn đi theo cô.
Lý Thiên Nguyệt thử mở cửa xe thì chết tiệc.
Nó đã bị khóa chặt lại.
Lí do cô định lên đây là để xem có thể mở cửa xe ra không vì ở phía trước còn có thể bảo tồn tính mạng đỡ hơn ở sau ít ra tốt nhất cô còn có thể làm người thực vật.
Lý Thiên Nguyệt nhìn tay mình đã đầy máu nếu giờ cô lại dùng tay này để làm vỡ kính thì cái tay này chỉ có thể què thôi.
Lý Thiên Nguyệt nhìn qua nhìn lại rồi lại đưa mắt tới Tô Tuyết Ý đang hoảng sợ ngồi ngút một chỗ nói" Này, nếu cô sợ ở đây thì ra đằng sau nhảy cửa sổ xuống đi" chứ nhìn khuôn mặt đáng ghét của cô ta cô sợ sẽ không kiềm lại mà đập cho cô ta một trận.
Tô Tuyết Ý trợn mắt nghĩ là Lý Thiên Nguyệt muốn cô ta chết sớm liền nói" Mày đừng có mơ!Mày định sẽ để tao chết rồi tìm cách dừng xe chứ gì!Mày đừng hòng!"
Cô nhếch môi quay qua chỗ khác nhảy xuống xe có thể làm người thực vật ít ra là không chết mà cô ta không chịu thì thôi.
Lý Thiên Nguyệt nhìn cái thứ cứ phát màu đỏ tích tích thì nhíu mày sự bình tĩnh của cô như sắp không còn trụ được, cô đi lại gần mở ra cái thứ phát sáng đó chính là thứ lắp đặt cho xe phát nổ!
Cơ hội sống của cô như không còn được bao nhiêu phần trăm, giữa cái chết và sống như lúc trước nhưng cô vẫn chưa sợ hãi như bây giờ.
Sự dàn xếp này của Tô Thiên Di thật khiến cô khinh bỉ, cô ta biết Tô Tuyết Ý ghét cô trong bữa tiệc còn dè bĩu chế nhạo cô nên nếu cô và Tô Tuyết Ý chết cháy với nhau thì sẽ có hai giả thiết cô ghi thù cô ta nên hẹn cô ta đến đây để giết nhưng lại vô ý để mình vào đây hai là Tô Tuyết Ý trả thù thay cô ta mà đến đây đối chất với cô và định giết cô.
Cả hai giả thiết này đều có căn cứ vì trận đấu khẩu giữa cô và Tô Tuyết Ý những người trong bữa tiệc đều thấy rõ, Tô Thiên Di còn đóng vai người chị tốt khiển trách em gái trước mặt nhiều người.
Rất tốt!Màn kịch này rất tốt!
Chiếc xe vẫn lao nhanh về phía trước Lý Thiên Nguyệt dùng hết sức đập cho cửa kính xe nát ra khiến Tô Tuyết Ý ở phía sau phải sợ hãy.
Tô Tuyết Ý giọng nói run run hỏi" Thiên Nguyệt mày là ai vậy?"
Lý Thiên Nguyệt quay lại nhìn Tô Tuyết Ý, trong mắt có vài phần thương hại cô nói" Tuyết Ý à, sao tôi thấy cô tội quá vậy.
Làm tất cả mọi thứ bị chị mình cuối cùng lại bị cô ta chơi cho một vố.
Cô ta nhốt cô ở trên xe này là để gánh tội thay cô ta đấy!Cô ta chỉ muốn trừ khử tôi chứ không phải cô.
À mà dù gì chúng ta cũng sắp chết nên tôi sẽ cho cô một ân huệ biết thân phận thật của tôi.
Tôi là sát thủ Rose mà người trong giới hắc đạo thường hay nhắc tới" Nói rồi cô nở nụ cười chuẩn thương hiệu của mình, quay qua lú đầu ra ngoài cửa xe.
Tô Tuyết Ý ở đằng sau há mồm nhưng không nói gì, cô ta càng run hơn như muốn ngất xỉu nói" Sát! sát thủ, cô là sát thủ?!"
Lý Thiên Nguyệt mặc kệ cô ta vẫn nhìn ra ngoài cửa sổ một chiếc xe tải đang chạy gần đang chỗ xe cô sau đó là chiếc Bnetley màu đen khiến cô phải nhíu mày.
Chiếc xe này rất quen thuộc khiến tay cô bỗng run lên, đột nhiên cô lại ngã nhào về phía trước, cô quay lại nói với Tô Tuyết Ý" Cô mau ra đây đỡ tôi!"
Tô Tuyết Ý vẫn ngồi im ở đó miệng há lên nhưng vẫn không nói gì chắc cô ta đang sốc với thân phận của cô.
Chiếc xe tải ở phía sau càng chạy nhanh lại, nó như muốn đâm vào người cô khiến cô càng sợ hãi.
Bỗng nhiên chiếc Bentley tăng tốc độ lao thẳng đến phía cô, từ xa cô có thể cảm nhận được chiếc xe đó đang đồn hết sức mà lao thẳng đến.
Trong giây phút chiếc xe tải nghiền nát cô chiếc Bentley đen xông đến chen ngang giữa cô và chiếc xe tải với tốc độ kinh người!
RẦM!
Một tiếng nổ vang lên giữa trời.
Ngay lúc chiếc Bentley màu đen xông đến cô nhìn thoáng thấy biển số xe quen thuộc, dây thần kinh của cô căng cứng, dây thần kinh trung ương không tiếp nhận được một thông tin nào khác.
" Đừng!!!!"
Sự va chạm khiến cô không còn một hơi sức, cô lăn vào bên đường, đột nhiên bụng quặn đau như muốn lấy đi mạng sống cô, cô ôm bụng cố gắng ngẩng đầu lên nhìn chiếc xe Bentley cùng những chiếc xe khác đang nối đuôi nhau ngừng lại.
Tiếng phăng thép chối tay liên hồi cũng dừng lại.
Cuối cùng không gian cũng yên tĩnh trở lại.
Chiếc Bentley đen không còn một hình dạng cố định, nó đâm vào khoang đường, vỡ vụn cho đến biến dạng hoàn toàn, tiếng rỉ xăng từ từ chảy nhiều hơn, sau đó là màu máu cũng hòa vào đó!.
.
.