Định Mệnh... Nước Mắt

Chương 13




“Dương! Dương có sao không?” - Vi cúi xuống đỡ lấy Dương lúc này, người cậu đầy vết xước, có máu túa ra từ khóe miệng, chiếc áo học sinh màu trắng đã không còn nguyên vẹn và không che nổi vết thương ở hông phải cậu, vết thương đang rỉ máu. Xung quanh hai người là những cơ thể với đôi mắt đỏ rực như máu, 1 số đã chết còn 1 số thì đang lao đến tới tấp , một vài tên giẫm qua xác đồng loại để bước về phía họ.

***30 phút trước***

“Vi, ở đây không có gì cả, chúng ta đi tìm Vân và An đi!” - Dương nôn nóng chực kéo tay Vi đi, cô cũng không phản kháng nhưng bị mất đà suýt ngã vào người Dương vì cậu đột nhiên khựng lại ngay phía cửa.

Một đám người với đôi mắt đỏ ngầu bước vào, dáng đi xiêu vẹo trông như lũ quái vật gớm ghiếc.

“ Tại sao thứ này lại ở đây?Vi! Đứng sau lưng tôi!” - Cậu rít lên vẻ khủng hoảng- đám người đó đang lao tới và mục tiêu là… Vi!

Cô hốt hoảng, chỉ biết đứng sau lưng Dương. Còn cậu thì ra thế thủ, quay lưng về phía cô.Cả lũ quái vật gớm ghiếc lao nhào về phía cậu, cậu rút trong người ra 1 con dao gập, đâm tới tấp vào ngực những tên tiến lại, máu của bọn chúng hôi thối như chết đã lâu lắm, bắn cả vào 1 bên vai áo và khuôn mặt điển trai của Dương.

***10 phút trước***

Thời gian chậm rãi trôi qua, lũ quái vật cứ tới tấp còn Dương thì đang dần kiệt sức, cậu vẫn cố gắng cầm con dao đầy máu tanh đâm vào ngực những tên tiến lại nhưng cậu đã để lộ sơ hở, 1 tên khác không biết nhặt được dao ở đâu đã lao đến đâm phập vào hông của Dương, những giọt máu đỏ tươi đã bắt đầu rỉ ra đều đều, sắc mặt cậu tái đi nhưng cậu không quan tâm, lập tức rút dao ra khỏi người tên kia rồi nhanh như chớp đâm vào lồng ngực tên này, hắn ngã khuỵu xuống dưới chân cậu, cậu cúi xuống nhặt con dao thấm đẫm máu của mình lên. Mặc cho vết thương đang chảy máu loang ra nhuốm một màu đỏ thẫm trên áo, Dương cầm cả 2 con dao đâm liên tiếp vào người những tên quái vật cứ tràn vào mãi.

*** Hiện tại ***

“ Dương đừng cố nữa, máu chảy nhiều quá!”- Giọng Vi khẽ run.“ Không… Không sao… Vi chạy đi , em tôi đang gặp nguy hiểm… ở đây… để tôi lo!” - Dương vừa nói vừa thở nhọc, gượng đứng dậy mặc cho mồ hôi lạnh đang túa ra và vết thương máu đã nhỏ giọt xuống nền nhà, lẫn vào máu đám quái vật. Cậu hít 1 hơi thật sâu, lao vào đám quái vật 1 cách điên dại, cố dùng hết sức đâm vào bọn chúng để mở đường cho Vi.

“ Đừng mà!” - Cô gào lên vì biết nếu làm vậy cậu sẽ mất mạng.

Nhưng đáp lại cô chỉ là tiếng “phập…phập” đắng chát và tiếng máu phụt ra xối xả. Vi thấy hối hận quá, tại sao lại khuyến khích và bày mưu để vào chốn Địa Ngục này chứ? Nơi đây chẳng có gì ngoài lũ quái vật gớm ghiếc và không gian đầy mùi máu tanh. Cô thấy dằn vặt vô cùng, chính cô đã gián tiếp giết chết Dương, ý nghĩ đó làm cho Vi để mặc giọt nước trong veo chảy ra khỏi khóe mắt, rơi thỏm xuống xác của tên quái vật dưới chân, vỡ tan… Cô nhìn Dương cay đắng, nỗi tuyệt vọng cực độ vang lên trong lòng … câm nín nhìn cậu đang liều mạng mà chẳng thể làm gì hơn, cô thấy ân hận quá… thấy mình tệ hại quá…..“Lũ thây ma khốn kiếp như chúng mày không đáng sống!” - Đột nhiên 1 giọng nói tức giận vang lên… Giọng này… quen quá. Vi lấy tay dụi mắt, nhìn về phía phát ra giọng nói… Cô không khỏi bất ngờ… Là…là Gia Huy! Một tia hy vọng bỗng thắp sáng lên … cô vui đến đơ người ra.

Huy lao đến, bàn tay nổi gân đấm mạnh vào ngực của tên quái vật, mạnh đến nỗi tên đó chết ngay tại chỗ vì tim bị bóp nát. Tiếp đến những tên kia cũng có cái chết tương tự, người con trai đi cùng Huy cũng đã rút ra 1 con dao và nhập cuộc, vẻ mặt lạnh băng.

Đột nhiên có 2 người đến trợ giúp, Dương cũng thấy ngạc nhiên nhưng việc quan trọng bây giờ là xử lý đám này nên cậu cũng không nói gì , tiếp tục cầm 2 con dao đâm tới tấp…

Chẳng bao lâu sau, đám quái vật đã tạm gọi là không xuất hiện nữa, máu của chúng đã vấy lên 3 khuôn mặt điển trai và làm áo của 3 người gần như chuyển sang màu đỏ, cả cánh tay phải của Huy toàn máu là máu vì cậu không dùng dao như 2 người kia mà trực tiếp dùng tay không . Huy quay lại phía Vi, cộc cằn nói: “Sao em không lo học mà vào đây làm gì hả?”“C… Chỉ là muốn tìm xem trong này có gì bí mật thôi mà, sao anh biết em ở đây??” - Vi thắc mắc.“Chính mắt anh thấy em và tên kia vào đây mà! Sao mà không biết được chứ?” - Huy gắt.“ Mau… mau… đi cứu em tôi… làm ơn!”- Dương đã kiệt sức, yếu ớt nói rồi ngã gục, đôi mắt màu hổ phách yếu ớt khép lại.“ Còn có người bị bắt à?” - Huy nhìn về phía Dương, lại gắt.“ Là bạn em…” - Vi lí nhí.“ Chết tiệt! Không biết tên khốn đó đã làm gì chưa nữa! Phong, cậu lại đỡ lấy tên đó mau lên, chúng ta tới chỗ hắn!” - Huy căng thẳng nói.

Vi đi cùng với Huy, còn Phong (tên con trai đi cùng Huy) thì mặt lạnh băng dìu Dương bước theo phía sau.

Hoàng Vũ Phong, 18t, chòm sao Thiên Yết+Tính cách: Có thể gọi là “tảng băng di động”, lạnh lùng, huyền bí, không muốn người khác quan tâm mình, ít nói+Thân thế: là đứa con riêng bị đuổi khỏi gia tộc. Có 1 nỗi buồn trong quá khứ nhưng thường giấu nỗi đau trong lòng không muốn chia sẻ cho ai (kể cả Huy)+Ngoại hình: Đẹp trai với mái tóc màu xanh dương, đôi mắt màu tím thẫm lạnh và sâu mang đậm vẻ lạnh lẽo