Định Mệnh Đưa Anh Đến Với Em

Chương 99: Bảy tội lỗi của con người




Thái Vy quay đầu cười hề hề với Nam Cường. Trong tầm mắt lúc này khuôn mặt của anh còn có mấy vết sước đỏ nổi bật trên gương mặt anh tuấn. Đôi mắt của cô lộ lên tia khó chịu, cả hai cùng đi gần đến mấy vết này nhìn càng rõ hơn.

"Đi."

Nam Cường đi đến kéo Thái Vy xộc một lèo đi vào trong nhà. Mễ Tư huýt sáo nhếch miệng theo bọn họ ở đằng sau.

Mọi người đều ở phòng khách còn có Kỉ Chính, Kỉ Tống và Kỉ Tư Thiên. Thanh Dung thì đang băng bó lại phần tay của Vũ Hành Long.

Mấy người đi cùng anh còn thương nặng hơn anh. Mộc Tử lúc này vẫn ôm chiếc máy tính đầu được băng bó, lớp băng gặt trắng làm nổi bật mái tóc đen của anh.

"Con về rồi đây." Thái Vy hướng đến Diệp Mạc và Nam Mộ chào lễ phép. Khẽ quay đầu chào Thanh Dung và Kỉ Chính.

Kỉ Tư Thiên bĩu môi nhìn cô một cách hó chịu, giờ còn ít chứ hồi trước con bé này còn nhìn cô khinh khỉnh hơn nhiều. Đống băng gạt cũ nhuốm máu được vứt cùng một chỗ tạo thành một đống nhỏ.

"Con thấy sao rồi?" Diệp Mạc đưa tay sờ lên má của Thái Vy hỏi một cách thân mật.

"Dạ? Con lúc nào chả ổn." Ý của cô Mạc lẽ nào là lúc cô bùng nổ cảm xúc ấy chăng?

Diệp Mạc khẽ véo má của cô một cái, mỉm cười khẽ.

"Chuyện của ông Long?"

Thái Vy khẽ à một tiếng đáp: "Không sai, mẹ con chính là người nhà Long tên thật là Long Thiên Tương. Nhưng quả thật mà nói chuyện giữa mẹ và bố con phải nói là một quả bom nổ tung giữa hai nhà rồi."

Diệp Mạc cười khẽ, xuất thân của Tiêu Trân Ái bà và Thái Hoàng đã có nghi vấn từ lâu chỉ là vẫn chưa có kết quả để khẳng định, lần này thì chắc chắn đúng 100% rồi.

Thanh Dung lúc này đã làm xong việc ngẩng đầu khó hiểu trong câu chuyện của Thái Vy.

Mọi người cũng cùng một dấu chấm hỏi nhìn đến hai người, chỉ có Mễ Tư là thư thả uống trà.

Chuyện đối đầu giữa Nam Thị và Long Thị không phải ngày một ngày hai mà đã đến mấy chục năm nay rồi, hai bên đối đầu gay gắt đến mức một mất một còn.

"Con nói sao cơ Vy?"

Thái Vy khẽ nhìn khuôn mặt nặng nề của Thanh Dung đáp nhẹ nhàng: "Mẹ của con là con gái của Long Thị."

Giây phút cô nói xong tất cả mọi người ngồi ở đây đều ngã ngửa. Ông Kỉ Chính là người đầu tiên bật cười khanh khách.

"Không ngờ anh Hoàng lại có ngày này!"

Nam Cường nhìn Thái Vy bằng một đôi mắt nóng như lửa. Cô hoảng hốt cúi đầu lẽ nào anh lại tính toán đến chuyện nhỏ nhặt về việc hôm qua cô không nhắn tin trả lời anh sao? Mà sự thật thì không phải vậy...

...

Quay trở lại việc chính, Nam Cường xử lí rất ổn thỏa mấy ngày này bên Điểu chắc chắn thiệt hại không ít. Một đòn này cảnh cáo bọn chúng phải biết điều. Tiếp đến là sự việc điều tra cái chết của bà Thái. Kỉ Tống khi tìm đến nhà của bác sĩ trực thuộc thì ông ta đã chết được tròn hai tháng, nay là giỗ 60 ngày để lại người vợ trẻ tuổi cùng hai đứa con thơ và người mẹ bệnh tật.

Thái Vy lắc đầu đôi mắt xanh phảng phất không tin về thông tin này.

Mọi người bàn bạc kĩ lưỡng tính toán lại rất nhiều việc bao gồm cả mấy việc nhỏ nhất. Không có bao nhiêu thông tin cả, chỉ là vụn vặt ít tẹo trong một tờ giấy A0 khổng lồ.

Cô không tài nào tập trung nổi đầu lại ong ong nhớ đến vụ cháy hôm trước.

"Còn vụ cháy ạ?"

Nam Mộ đặt điếu thuốc xuống gạt tàn lắc đầu đáp: "Chú và Nam Phi có đến khảo sát nhưng cũng không có thông tin gì."

Mộc Tử ở bên này cau mày nhìn chiếc máy tính rồi đáp: "Về sự việc của bà Thái thì camera chích xuất bị chỉnh sửa cắt ghép clip khác thay thế vào, mọi thứ có liên quan đều bị như vậy, bọn chúng làm việc rất cẩn thận."

...

Mọi người đều trầm tư suy nghĩ trong phòng khách cho đến khi Nam Mộ xua tay giải tán.

Mấy người kia tập hợp gì đó ở phòng của Nam Cường có gọi cô sang nhưng Thái Vy lúc này đang đăm chiêu suy nghĩ chuyện khác. Cô trực tiếp đi về phòng của mình ngồi ở trên giường xoa đầu Vàng đang ngủ khò khò.

Những hình ảnh, dữ liệu lại tái hiện trong đầu của cô một lần nữa. Đống vàng được cất trong két sắt cô bắt đầu lấy ra xếp từng tí một. Ở mặt sau của thỏi vàng có đánh số thứ tự trùng lặp, Nam Cường đã từng xếp theo thứ tự trùng lặp từ bé đến lớn nhưng cũng chỉ ra một hình quái lạ. Những hoa văn không ăn nhập trên thỏi vàng nhìn thật đáng ghét. Một mớ tài liệu trong túi được xếp gọn lúc này bị đổ ra. Chiếc balo trong đó có mấy hoa văn kí tự đặc biệt đó khiến cô càng đau đầu hơn lại xuất hiện.

Tròn, vuông, tam giác, tròn, vuông? Ngôn ngữ này ai mà hiểu thì chết liền. Có hình tròn không tâm, có hình tròn có tâm, hình vuông, hình tam giác, hình ngũ giác, hình lục giác, hình thất giác.

Đôi mắt xanh hiện lên một tia sáng nhảy số, đi đến bàn tìm bút và giấy. Có chút khúc mắc trục trặc nhỏ. Thái Vy vẽ từng hình vào giấy đếm số lượng cạnh của nó. Như vậy tương ứng với tam giác là số 3. Hình vuông là số 4. Ngũ giác là số 5. Lục giác là số 6. Thất giác là số 7.

Vậy còn số 1,2 đâu? Hình tròn không có tâm và hình tròn có tâm có ý nghĩa gì đây? Đến đây cô lại gãi gãi cái đầu nhắm nghiền mắt. Cho dù có cố gắng ngẫm nghĩ nhưng rồi lại chả đâu vào đâu, không thể luận ra nổi.

Mấy cái này chỉ là phỏng đoán. Cô cầm tờ giấy tìm những thỏi được đánh số rồi xếp. Theo tờ giấy tàn hình tròn vuông tam giác thì có thể sẽ... Mong rằng cái này là đúng đi.

Bàn tay Thái Vy nhanh thoăn thoắt xếp vào từng cái một. Dãy số kì lạ được cô viết ra là: 333(.)44567(.)444(.)656676. Trong đó khoảng trống chính là hình tròn tâm và không tâm.

Từng thỏi được xếp vào đã ra một hình thù mới mẻ. Tương ứng với bảy con vật. Đầu tiên là Rồng, tiếp đến Rắn, tiếp đến là con Đười Ươi, nữa là Cáo, Sư Tử và cuối cùng là con Lợn?

Vì có mấy chỗ trống nên hình nhìn có chút khó, trong đống vàng còn lại cô tìm hình dạng giống thế đậy thử vào xem sẽ là số bao nhiêu. Kết quả thu được khá mới mẻ. Tròn tâm chính là số 2 còn tròng không tâm là số 1.

Thật ra cô đã nghĩ chính là tròn tâm là số 1 còn không tâm chính là số 0. Chứ không có số 2 nào ở đây cả

Số vàng còn lại chính là không biết nên ráp kiểu gì, bố cô cũng chỉ có để lại một đoạn ngắn của ngôn ngữ ngoài hành tinh này.

Những cái này sẽ tượng trưng cho cái gì? Một lóe lại hiện lên trong đầu, một bộ phim anime mà cô yêu thích mang tên: Nanatsu no taizai - Thất Hình Đại Tội.

Lẽ nào bảy khu đất đó tượng trưng cho từng tội đồ của con người? Rất nan giải, cô không thể hiểu nổi. Công suất hoạt động đến thế, lúc này cô tự nhiên lại rất mệt.