Định Mệnh Dẫn Lối

Chương 22-: Đi biển (p4)




Sau một đêm ngon giấc, mọi người ai cũng đã thức dậy chuẩn bị đi tắm biển, riêng Tomoyo và Meiling vẫn còn ngại ngùng chuyện hôm qua, Sakura thức dậy đã thấy có gì lạ lạ ở hai người bạn, hỏi thì không ai trả lời nên thôi. Còn bên các chàng, có hai người vì chuyện hôm qua mà bây giờ mặt tươi không cần tưới, còn một người vẫn còn mệt mỏi vì suy nghĩ làm cách nào để tránh những "con đỉa" bám dai kia.
- Đi ăn sáng trước nha - Sakura mở lời
- Phải đi chứ, đi rồi có sức mà bơi, hôm nay phải chơi cho đã đó nha - Kenji cười nói
- Tớ không có ý kiến - Syaoran nói
- Vậy thì mọi người ai cũng đồng ý hết rồi nha, vậy thì đi ăn thôi - Eriol nói rồi bước đi, không quên nắm tay Tomoyo


Mọi người bắt đầu đi kiếm quán ăn, ở đây quán nào nhìn cũng ngon làm Meiling quên mất luôn vụ tối qua. Ăn xong rồi mọi người bắt đầu đi về khách sạn thay đồ tắm rồi ra bãi biển gần đó. Khi 3 nàng nhà ta bước ra làm các chàng nhà ta xém chút nữa là xịt máu mũi. Tuy mặc trên người chỉ là bộ đồ bơi đơn giản, không họa tiết trang trí và cũng không phải là bikini nhưng vẫn toát lên nét đẹp của ba nàng. Sakura thì mặc đồ bơi màu hồng, áo nối liền với quần, Tomoyo thì mặc đồ bơi màu xanh của biển, áo cũng nối liền với quần nhưng mà tay dài, còn Meiling khá nữ tính trong bộ đồ bơi màu vàng, áo thì dài tới bụng bó sát, quần sọt. Ba nàng xuất hiện với hình ảnh như vậy làm ba chàng chỉ muốn ngồi ngắm chứ không muốn đi bơi, ra đến bờ biển rồi các chàng còn bị một đám nữ sinh bu lấy
- A anh đẹp trai quá à - nữ sinh 1
- Đi bơi với em nhé anh - nữ sinh 2
- Anh đi với em nhé - nữ sinh 3
(Và bla bla bla còn rất nhiều nhưng Mai không rảnh để viết)
Bên các nàng thì thấy cảnh đó thì mặc kệ, don't care, lo vui đùa với nhau, đang chơi bóng chuyền một lúc sau Meiling lỡ đánh bóng quá đà
- Úi, xin lỗi nhé để tớ đi lượm - Meiling nói rồi chạy đi
- Này cô em, đi chơi với anh nhé - một tên háo sắc đi tới, nắm lấy bàn tay Meiling
- Tôi không có rảnh để đi với anh, mau bỏ tay tôi ra - Meiling cố giằng tay ra khỏi tên kia
- Này làm gì mà vội vậy, đi với anh một chút cũng có sau đâu chứ - tên kia nói nắm chặt tay hơn
- Tôi nói là mau bỏ tay tôi ra
Kenji bị đám con gái bu thấy cảnh đó thì tức đến bốc khói, không suy nghĩ nhiều lập tức đẩy đám con gái kia hết ra chạy với vận tốc ánh sáng đến chỗ Meiling
- Này, mau bỏ tay bạn gái tôi ra - Kenji cầm lấy tay bị nắm của Meiling, nói một cách lạnh lùng làm tên kia có chút bất ngờ và lo sợ
- Nếu không thì sao, định làm anh hùng cứu mĩ nhân chắc
- Tôi nói mau bỏ tay ra trước khi tôi không nhịn được mà vung cho một đấm
- Hahaha không đó thì sao - tên kia hất cằm nói
- Nếu vậy thì đừng trách - Kenji nhếch môi cười sau đó vung chân lên đá mạnh vào bụng của tên kia
- Hự - hắn rên lên một tiếng, đau đớn ôm bụng ngã xuống dòng nước biển
- Đã nhắc nhở mà còn không nghe, đúng là cứng đầu, đi thôi Meiling - Kenji buông ra một câu sau đó kéo tay Meiling đi
- Cậu có sao không Meiling - Sakura với Tomoyo sau khi chứng kiến vụ việc vừa rồi thì lo lắng chạy tới
- Tớ không sao đâu, may mà Kenji tới kịp - Meiling mỉm cười trấn an
- Woa, làm anh hùng cứu mĩ nhân tốt đấy - Syaoran đi tới nói, theo sau là Eriol
- Hắn ta đúng là cứng đầu thiệt, Tomoyo, có chơi thì chơi gần bờ thôi, đừng có đi xa đó - Eriol nhắc nhở
- Biết rồi mà - Tomoyo phồng má nói


Vậy là sau vụ việc vừa rồi, các nàng đi đâu cũng bị các chàng đi theo, hỏi tại sao thì nói là đi theo đề phòng, đuổi thế nào cũng không chịu đi làm những công tử khác nhìn thèm chảy nước miếng muốn lại gần bắt chuyện cũng chẳng có cơ hội, thứ nhất vì có người cứ đi kè kè sau lưng, thứ hai thằng nào gan tới gần thì ngay lập tức nhận được cái liếc mắt tử thần như muốn nói: Ngon thì bước lại gần đi, đừng trách ông độc ác. Còn các nàng thì cứ vô tư chơi đùa chẳng để ý cái gì.


Tắm biển từ sáng tới trưa, mọi người nghỉ ngơi đi ăn xong rồi lại bắt đầu tắm tiếp tới chiều mới chịu quay về khách sạn, về khách sạn ai nấy cũng tắm rửa xong là nằm một chỗ mệt rã rời, tới 7h30 mới chịu chui ra khỏi phòng đi ăn tối.
- A tắm biển xong, nghỉ ngơi rồi đi ăn sướng ghê - Meiling trên đường về nói
- Hôm nay chắc mọi người ngủ ngon lắm ha - Tomoyo mỉm cười
- Về lẹ đi tớ mệt lắm rồi - Sakura mắt lờ đờ nói
- Vậy lên lưng anh cõng đi - Syaoran nói, cúi người thấp xuống
- Thôi khỏi đi, sắp tới khách sạn rồi mà - Sakura lắc đầu
- Vậy thôi, nhưng mà có mệt thì phải nói đó
- Biết rồi biết rồi - Sakura gật đầu như cái máy


Mọi người cùng tiếp tục trò chuyện với nhau, khi đi qua một con hẻm thì có một bàn tay thò ra nắm tay Sakura kéo vào trong và bịt miệng lại làm cho Sakura không kịp phản ứng.
- Sakura, Sakura - Syaoran nhận ra sự mất tích của Sakura nên vội gọi
- Có chuyện gì vậy - Eriol quay đầu lại hỏi
- Sakura, Sakura đâu rồi - Syaoran hoảng hốt
- Sakura không phải nãy giờ đi cùng cậu sao - Kenji hỏi
- Đúng là hồi nãy cô ấy có đi cùng tớ nhưng mà bây giờ cô ấy ở đâu - Syaoran ngó xung quanh
- Hay là có khi nào cậu ấy đi mua đồ không - Meiling nói
- Không, nếu cô ấy đi mua đồ cô ấy phải nói chứ - Syaoran nói mà gần như hét lên
- Có khi nào Sakura bị bắt cóc không - Kenji nói
- Anh nói nhảm nói xui gì vậy, nếu cậu ấy bị bắt cóc thì chúng ta phải biết rồi chứ - Meiling nói
- Nhưng mà dù gì chúng ta cũng phải tìm Sakura thôi - Tomoyo nói
- AAAAAAAAA... - tiếng hét của Sakura từ một con hẻm
- SAKURA - Syaoran hốt hoảng chạy tới
Từ con hẻm xuất hiện một bóng dáng nhỏ nhắn đang chạy ra ngoài, càng lúc mọi người càng thấy rõ, đó là Sakura, khuôn mặt đã ướt đẫm nước mắt vội vàng chạy ra
- Syaoran - Sakura ôm chặt lấy Syaoran
- Sakura, có chuyện gì vậy - Syaoran lo lắng hỏi
- Em...không...biết...tự nhiên...có một...cánh tay...kéo em...vào hẻm... - Sakura khóc nấc lên
- Là ai em có thấy rõ không - Syaoran hỏi
- Không...người đó...kéo em...vào...chỗ tối...em không thấy mặt - Sakura lắc đầu, khóc òa lên
- Sakura, hắn có làm gì cậu không - Tomoyo lo lắng hỏi
- Không...cũng may...mình chạy kịp - Sakura lắc đầu
- Thôi được rồi về thôi Syaoran - Eriol nói khi thấy nhiều ánh mắt đổ dồn về phía mìn
- Ừ - Syaoran gật đầu sau đó bế Sakura lên nhanh chóng chạy về khách sạn
- "Mình biết ngay hắn ta đang bám theo Sakura mà, bực thật, tại sao lúc đó mình không coi chừng cô ấy kĩ hơn chứ" - Syaoran nghiến răng