Định Mệnh Dẫn Lối

Chương 17-: Bất ngờ




Thời gian cứ như vậy lặng lẽ trôi qua thấm thoát đã tới kì nghỉ hè, hôm nay nhóm bạn Sakura rủ nhau làm bữa tiệc BBQ
- Sakura, Meiling đi thôi - Tomoyo nói rồi xách giỏ đi chợ lên, hôm nay Sakura, Tomoyo, Meiling đi mua đồ chuẩn bị cho bữa tiệc BBQ còn mấy chàng trai kia đương nhiên là dọn dẹp nhà cửa và chuẩn bị bàn ghế, dĩa, vỉa nướng,... Bữa tiệc sẽ được tổ chức ở sân vườn trong biệt thự khác của nhà Syaoran (nhà giàu ghê, còn có biệt thự khác nữa chứ)
- Chúng ta ra siêu thị đi - Meiling nói
- Cũng được, nhưng mà biết ở đâu chứ - Tomoyo nói
- Nãy tớ thấy chúng ta có đi qua trung tâm thương mại đó, ngay bên cây cầu ở dòng sông thôi - Sakura nói
- Vậy thì đi - Tomoyo nói rồi bước đi, Sakura với Meiling cũng đi theo
- Tiếc ghê, ba mẹ chúng ta không tham gia được - Meiling thở dài
- Đành vậy thôi, bữa khác chúng ta mời họ sau - Sakura nói
- Công nhận họ bận rộn thiệt - Tomoyo nói
- Công việc mà - Sakura nói
Ba cô gái vừa đi vừa trò chuyện rất vui vẻ và thỉnh thoảng còn thu hút ánh nhìn của người khác nữa vì khi họ cười trông cứ như thiên sứ vậy.


Còn ở chỗ các chàng trai của chúng ta thì đang quét dọn sân vườn
- Haizz, bộ hết việc cho chúng ta rồi hay sao mà chúng ta phải làm việc này - Kenji thở dài chống cằm lên cây chổi
- Đành chịu thôi tại vì biệt thự này người hầu chỉ dọn ở bên trong căn nhà thôi còn ở sân vườn thì khi nào lá rụng đầy mới dọn - Syaoran nói khi đang cùng Eriol khiêng cái bàn ra
- Vậy mà tớ quét từ nãy tới giờ chưa xong nữa - Kenji nhìn quanh khu vườn vẫn còn rải đầy lá cây
- Chắc tại lá hôm nay rụng đầy thôi - Eriol nói
- Này Syaoran sao cậu không kêu người hầu dọn luôn ngoài vườn - Kenji hỏi
- Vì hôm nay và hai ngày sao người hầu được nghỉ - Syaoran trả lời mà tỉnh bơ như không
- Công nhận lá rụng đúng chỗ thiệt mà người hầu cũng nghỉ đúng ngày ghê, sao lá không rụng lại một chỗ cho tôi nhờ - Kenji làu bàu cầm cây chổi quét tiếp
- Thôi mà, tự mình dọn dẹp, trang trí sẽ có ý nghĩa hơn chứ - Eriol nói rồi khiêng mấy cái ghế ra
- Xì, tớ thì ai dọn dẹp ai trang trí đều được hết - Kenji bĩu môi
- Ba người đó đã cất công đi mua đồ ăn cho rồi mà cậu còn muốn gì nữa - Syaoran nói
- Nhưng mà tớ có thấy cửa hàng nào đâu - Eriol nói
- Tớ thấy có trung tâm thương mại khi đi qua đấy thôi - Syaoran nói
- Tớ cũng thấy, nó cũng khá to chắc có nhiều loại thịt ngon lắm ha - Kenji cười nói
- Cậu suốt ngày chỉ biết có ăn - Eriol chọc
- Nhờ vậy mà tớ mới có sức mà đứng đây quét sân đó - Kenji huơ huơ cây chổi


Ba người con trai cứ vừa nói chuyện vừa làm việc với nhau thấm thoát mọi thứ đã xong hết bây giờ chỉ còn chờ các nàng về thôi.


Ba nàng hiện giờ đang trên đường về, mỗi người xách một giỏ đồ ăn đầy ắp, vừa đi vừa trò chuyện.
- A về rồi kìa - Kenji reo lên rồi chạy ra mở cổng cho ba nàng vào
- Cám ơn cậu - Meiling nói
- Không có gì mà các cậu mua gì thế - Kenji hỏi nhìn xuống giỏ đồ đầy ắp
- Có thế cũng hỏi, thì là đồ ăn, nước uống chứ gì nữa - Meiling cốc đầu Kenji một cái
- Đau, có nhất thiết phải đánh mạnh vậy không - Kenji ôm đầu nhăn nhó
- Thằng đó nó mong chờ các cậu về lâu lắm rồi đó - Eriol đi ra cùng Syaoran nói 
- Đồ ham ăn - Meiling nói rồi vào nhà
- Để tớ xách phụ cho - Syaoran đưa tay ra định lấy giỏ đồ của Sakura
- Không cần đâu cũng nhẹ mà - Sakura di chuyển giỏ đồ ra sau lưng tránh tầm với của Syaoran nói
- Vậy thì vô nhà đi - Syaoran và Sakura vô nhà, Tomoyo theo sau, Eriol vội đóng cửa rồi chạy theo Tomoyo luôn


Bây giờ mọi người đang chuẩn bị cho bữa tiệc, Meiling với Tomoyo thì đang nướng đồ ăn, Sakura và Syaoran thì đang rửa thịt rửa rau, thái thịt trong bếp, Eriol và Kenji thì đang sắp xếp đĩa, li, nước uống.
- Xong chưa Meiling ơi - một lúc sau Kenji xoa cái bụng hỏi Meiling
- Đây xong một đĩa rồi - Meiling vừa nói vừa nướng thịt
- Mấy cậu ăn được rồi đó - Sakura nói
- Woa nhìn ngon ghê - Eriol nói
- Trời ơi cuối cùng cũng được ăn hạnh phúc ghê - Kenji cười nói
- Các cậu mau ăn đi - Tomoyo nói


Bây giờ mọi người đang cùng ăn với nhau rất vui vẻ, vừa ăn vừa nướng thịt và trong lúc đang ăn Syaoran nói nhỏ vào tai Sakura
- Tí nữa ăn xong cậu đợi tớ sau biệt thự nhé
- Chi vậy - Sakura thắc mắc
- Tớ có bất ngờ cho cậu
- Được thôi - Sakura cười tít mắt vì cô chờ cái bất ngờ này từ lâu lắm rồi


Trong lúc đang ăn không hiểu sao Syaoran thỉnh thoảng ngồi cứ thấp thỏm, thỉnh thoảng lại nhìn xung quanh xem đồ ăn đã hết chưa và còn hay xem đồng hồ nữa, nguyên nhân là vì... đang đợi bữa ăn kết thúc để có bất ngờ tặng Sakura đó mà (^^). Bữa ăn kết thúc như lời hẹn, khi mọi người đang dọn dẹp thì Sakura ra đằng sau biệt thự
- Syaoran à - Sakura gọi khi xung quanh tối om rồi đột nhiên ánh sáng từ đâu bật
- Tớ đây - Syaoran bước ra, ăn mặc khá bảnh bao
- Cậu gọi tớ có gì không
- Tớ muốn làm một việc quan trọng với cậu
- Việc gì
- Cậu...cậu biết không...tớ...à...ừm... - Syaoran ấp úng, công sức tập lời thoại mấy ngày qua tự nhiên không cánh mà bay hết trơn - Anh...anh yêu em...từ rất lâu rồi...em đồng ý làm bạn gái anh nhé
- Syaoran...cậu - Sakura trợn tròn mắt, cô không thể tin vào tai mình
Thấy Sakura đứng im không trả lời, Syaoran tưởng cô từ chối, ánh mắt ánh lên tia buồn bã nói
- Nếu cậu cần thời gian thì tớ sẽ chờ không sao đâu - Syaoran nói định cất bước đi nhưng chưa kịp đi thì có một bàn tay nhỏ nhắn nắm lấy tay cậu
- Này tớ chưa nói gì hết mà cậu đi rồi sao - Sakura nói vẻ tinh nghịch - Nghe cho kĩ nè, em cũng yêu anh và em chấp nhận làm bạn gái của anh - nói rồi ôm chầm lấy Syaoran làm cho Syaoran hết ngạc nhiên rồi tới sung sướng
- Em...em vừa nói gì
- Em chỉ nói một lần thôi, đã nói là nghe cho kĩ vào mà - Sakura nhíu mày
- Thật chứ Sakura - Syaoran ôm lại Sakura
- Thật - Sakura gật đầu chắc nịch
Câu trả lời vừa dứt là có thứ gì đẩy cô ra sau đó có thứ gì đó mềm mại áp lên môi cô, Sakura sau 5 giây mới hiểu được có chuyện gì, cô cũng vui vẻ đáp lại. Sau khi rời môi cô Syaoran cầm tay cô lên và đeo một chiếc nhẫn có hình trái tim, bên trong là dòng chữ S&S được khắc một cách tinh xảo.
- Cái nhẫn này là vật chứng cho tình yêu của hai chúng ta, Sakura sẽ mãi là của Syaoran này thôi - Syaoran mỉm cười nói
- Của anh đâu
- Đây - Syaoran nói rồi giơ lên ngón tay áp út ở bàn tay trái
Sakura không nói gì được nữa chỉ thấy bây giờ cảm thấy rất hạnh phúc ôm chầm lấy Syaoran
- Cám ơn anh Syaoran
- Tại sao?
- Vì anh đã đến bên em, em yêu anh
- Anh cũng yêu em