Đỉnh Luyện Thần Ma

Chương 863: Không Hề Thay Đổi




Mục đích là để cho hai con nha đầu này nhớ rõ phụ thân của mình là ai, bức tranh này nàng đưa ra cũng chỉ là phụ, chính yếu là cây Phượng Vĩ Trâm kia, nó là quà mà Diệp Tử Phàm tại Thiên Hoang Đại Lục đã tặng cho nàng.
Trước đây vì tu vi còn thấp cho nên nàng là không thể nào cảm nhận được uy lực của nó, từ khi nàng đột phá Thông Thần liền là biết được đến, bên trong nó là phong cấm một lực lượng hết sức là kinh khủng, nàng nghĩ đến cho dù là Thần Chủ Hồ Kinh cũng chưa chắc có thể chống lại được lực lượng kia, cho nên nàng mới để nó lại cho đôi nữ nhi này của mình phòng ngừa bất trắc có thể xảy ra, YMYm6 đối với nàng hiện tại mà nói, không có gì quan trọng hơn hai đứa nhỏ này bình an.
...
"Hai vị hãy hiện thân đi!"
Căn dặn thêm Diệp Vũ Phi hai người thêm một ít câu, Lâm An Nam liền là rời đi Diệp Phủ, đến một nơi khá là vắng bóng người, nàng là khẽ cất tiếng nói nhỏ.
"Bái kiến Diệp Phu Nhân!"
Không bao lâu, nơi này liền là xuất hiện hai bóng người, một hắc một bạch y phục, đều là có tu vi Phàm Thể Pháp Thần trung kỳ cảnh giới, vừa xuất hiện, bọn họ liền là hướng về Lâm An Nam thi lễ nói.
"Hàn tiên sinh! Dương tiên sinh! Thời gian qua vất vả cho hai vị rồi!” Lâm An Nam là khách khí đối với lại hai người này một tiếng nói.
Hai người này, người áo trắng trung niên tên là Hàn Thuyên Phàm Thể Pháp Thần trung kỳ đại thành cảnh giới, người áo đen tên là Dương Trung Phàm Thể Pháp Thần trung kỳ tiểu thành cảnh giới, là nàng thu phục được cách đây mấy năm.
Nói ra nàng cùng hai người này cũng có một chút thù oán, hai năm trước đây là hai người nhân lúc nàng vừa mới độ xong Thông Thần cảnh Lôi Kiếp liền là muốn đến hôi của, chỉ là rất nhanh chóng bị nàng chế phục, ban đầu nàng là muốn đưa hai người này diệt đi, chỉ là bọn họ ra sức cầu xin, nguyện ý làm nô lệ, cũng như nàng nghĩ đến hai nha đầu nhà mình cần có người bảo hộ, cho nên là để hai người này lại bên cạnh âm thầm bảo hộ cho hai đứa nhỏ nhà mình, còn đem sinh tử của bọn họ khống chế lại.
Nghĩ đến những cái này, nàng cũng là không hiểu như thế nào mình lại làm như vậy, nếu như là trước đây nàng là sẽ không nghĩ đến chuyện khống chế sinh tử của người khác, nhưng mà từ khi sinh ra hai đứa bé này, lòng của nàng cũng là có chút biến đổi lúc nào cũng là không hay thì phải.
"Phu Nhân quá lời, đây là trách nhiệm của chúng tôi!”
Dương Trung cùng Hàn Thuyên xua tay không dám nhận, hai người bọn họ biết vị Diệp Phu Nhân này nói hai người bọn họ vất vả là có chuyện gì, chẳng qua là vì bảo hộ cho Diệp Vũ Đồng cùng Diệp Vũ Phi hai nha đầu kia thời gian qua khi không có mặt vị này tại Diệu Quang Thành mà thôi.
Thật ra vị này Diệp Phu Nhân không cần phải làm như thế, đây là nhiệm vụ của bọn họ, kể từ khi bị Lâm An Nam thu phục đến nay, trong lòng bọn họ đã có chuẩn bị từ lâu, hơn nữa đi theo hai vị tiểu thư kia hai năm qua, bọn họ là bất chợt quý mến hai con nha đầu kia lúc nào cũng không hay, bây giờ vị này Diệp Phu Nhân muốn đuổi bọn họ đi, bộn họ cũng là không có muốn đi.
"Lời nói của hai con nha đầu kia lúc vừa rồi hai vị cũng là đã nghe rõ, ta muốn biết trong đó có bao nhiêu là sự thật, còn.....Bọn nó thời gian qua đã gây ra tai họa gì đến!"
Lâm An Nam là lên tiếng hỏi đến vấn đề này, đây là công việc thường lệ của nàng mỗi khi hồi Diệp Phủ, nàng là để hai người này lại đây, không chỉ là bảo hộ hai đứa nhỏ bảo bối của mình đơn giản như vậy, còn là để bọn họ giám sát nhất cử nhất động của hai con nha đầu kia.
Nhờ có hai người này làm thám tử, cái gì là Vũ Phi Hệ hay Vũ Đồng Hệ nàng đều là biết hết, những gì hai con nha đầu kia làm là không có qua được mắt của nàng, nếu không nàng làm sao an tâm để chúng nó tại nơi này Diệu Quang Thành một mình rời đi.
"Diệp Phu Nhân, cái này..! " Dương Trung cùng Hàn Thuyên nhìn nhau, từ bên trong ánh mắt của đối phương là có chứa một tia bất đắc dĩ.
"Không cần cùng ta nói dối, ta là muốn biết sự thật! "Lâm An Nam gương mặt bên trong đấu bồng có chút biến đổi nói.
Nàng là muốn đem hai người này làm đôi mắt của mình dám sát hai con nha đầu kia, như đôi mắt của mình không thấy, hoặc là hơi bị mờ, nàng cần đến để làm gì.
"Vâng! Diệp Phu Nhân, chuyện là như vậy...!”
Dương Trung đứng ra nói, mặc dù là rất yêu thích hai con nha đầu kia, nhưng mà hắn lại không dám có một tia dấu giếm trước mắt vị này, phải biết đây chính là người nắm sinh tử của hai người bọn họ trong tay a.
Với lại bọn họ cũng là biết đến, cho dù hai vị kia tiểu thư có đem cả tòa Diệu Quang Thành này cho lật úp, vị này Diệp Phu Nhân chỉ là trừng phạt hai người kia một chút rồi cho qua mà thôi, chung quy, ba người bọn họ là mẫu tử chi tình, máu mủ tình thâm, làm sao có thể đem hai vị kia tiểu thư phạt nặng cho được.
"Haiz.. Ta liền biết ngay, hai con nha đầu kia làm gì thay đổi nhanh như vậy!"
Nghe xong hai người này nói, mặc dù là đã đoán biết trước thế nhưng Lâm An Nam cũng không khỏi có một chút thất vọng, cái gì là cứu giúp người khác, cái gì là hành thiện trừ ác, chẳng qua chỉ là lừa gạt nàng cả, nàng là hy vọng hai đứa bé kia làm một chút việc tốt đến nơi, là cần đến một cái quá trình, trong thời gian ngắn hy vọng này xem ra cũng có chút không thực tế.
Cũng là không biết tính cách của hai con nha đầu này từ đâu mà đến, như thế nào lại khó sửa đến như vậy.
"Hai vị tiên sinh! Ta là chuyện muốn rời đi nơi này, Vũ Đồng cùng Vũ Phi hai đứa bé kia, vẫn là phải nhờ vào hai vị chăm sóc một thời gian!” Lâm An Nam là đối với lại Dương Trung hai người nói.
Như hai người này nghĩ, cho dù biết hai đứa bé nhà nàng chuyện xấu làm tất, nhưng mà nàng cũng là không thể làm gì bọn nó được, bên ngoài tuy là nàng đem bọn nó trừng phạt rất là nghiêm khắc, nhưng mà nào ai biết, trong lòng của nàng là đứt từng đoạn ruột, rất là khó chịu đến.
Cũng là may mắn đến, hai con nha đầu này của mình chưa bao giờ đem phàm nhân vô tội cuốn vào bên trong vòng xoáy, xem như là một điềm an ủi với nàng, ít nhất hai nha đầu của nàng là không đến mức độ hết thuốc chữa.
"Diệp Phu Nhân! Ngài an tâm, chỉ cần chúng tôi còn một hơi thở, nhất định là không để cho nhị vị Tiểu Thư mất một cọng tóc!"
Dương Trung hai người cam đoan nói, đến đây, bọn họ cũng là biết được đến, phần báo cáo này của mình đến nơi đây là kết thúc, bọn họ là xin phép cáo lui, tiếp tục âm thầm làm công việc hộ vệ của mình.
"Là nên đi gặp Bành Húc Văn một chuyến!” Lâm An Nam nhìn về Thành Chủ Phủ bên kia, không khỏi lên tiếng nói nhỏ.
Nàng muốn để Dương Trung hai người kể lại Diệp Vũ Phi hai người kia việc làm, một phần là muốn xem hai đứa nhỏ của nàng làm những gì trong thời gian nàng đi vắng, phần nữa chính là tìm những người bị hại để mà bù lại một ít tổn thất.
Nếu như công trình bị hủy hoại, nàng liền sẽ âm thầm để lại tiền sữa sang lại, còn người chết mà nói, như đó là Tu Luyện Giả vô tội, nàng liền là chăm lo cho hậu nhân của người đó, cùng làm thật nhiều chuyện tốt để bù đắp vào, còn như tu luyện Giả có tội mà nói, như thế chỉ trách bọn họ không may, chết là xác đáng.
Rất là may đến giờ phút này, người vô tội bị liên lụy bởi hai đứa bé nhà nàng vẫn là rất ít, đây cũng là may mắn trong bất hạnh đây mà.

Yêu Thần Lục Bộ truyện hậu cung pha chút bi thương.