Đỉnh Luyện Thần Ma

Chương 855: Ra Ngoài Khuyên Can




Thành Chủ Phủ này mới xây dựng không bao lâu, lại sẽ phải làm lại một lần nữa rồi, tốn kém không nói, nhưng mà thiệt hại về mặt tinh thần như những người phụ nữ chân yếu tay mềm như nàng đây thật là không sao kể xiết a.
"Như vậy a! Hay là ta để cho hai người ra bên ngoài khuyên bọn họ, nói không chắc hai con nha đầu kia sẽ nể mặt của hai người, rời đi Thành Chủ Phủ của chúng ta! " Bành Húc Văn gật đầu, nêu ra một cách giải quyết khá là hợp tình hợp lý nói.
"Lão gia! Ngài đừng có nói đùa như vậy..!" Nghe nói phải ra ngoài đối mặt với lại hai con nha đầu kia, Quách Yến Mai cùng Thái Hoa lắc đầu xua tay liên tục, gương mặt cũng là xanh mét lại nói.
Nhớ lại cách đây hai năm trước, khi mà các nàng gặp hai con nha đầu kia lần đầu, kia cũng là tại Thành Chủ Phủ nơi này, đúng là cái ngày mà Bành Húc Văn tổ chức một ngàn năm đại thọ, khi đó hai con nha đầu kia chỉ có ba tuổi mà thôi, nhìn thấy hai cô bé hết sức đáng yêu, hai nàng cũng là rất quý mến, ôm hai người bọn họ muốn ôm hoài không bỏ.
Lúc sau là con nha đầu Vũ Đồng kia có chuyện rời đi một chút, còn lại Vũ Phi cô bé này, con bé hỏi nàng khá là nhiều chuyện, nhưng mà cuối cùng vẫn là quan trọng nhất một câu là cô bé cùng Vũ Đồng ai là tỷ tỷ ai là muội muội, vì khi đó là không có Vũ Đồng tại, cũng như là Vũ Phi rất là chờ mong, cho nên bọn họ là nói Vũ Phi chính là tỷ tỷ, câu nói này làm cho Vũ Phi rất là vui vẻ, chạy đi khoe với lại Vũ Đồng nha đầu kia.
Đây cũng là lúc mà bi kịch tiến đến với lại hai người nàng, Vũ Đồng nha đầu kia tiến lại, 2m3RZ không biết là đối với hai người bọn họ làm cái gì, chỉ là không lâu sau, hai người bọn họ như là người mất hồn một dạng, chạy ra Diệu Quang Điện đại sảnh, trước mặc khách quý đến từ khắp nơi bắt đầu như một người điên nhảy múa, hơn nữa còn không phải là nhảy múa bình thường, mà còn là nhảy múa thoát y.
Như không phải có vị lão gia này chạy ra kịp lúc, e là thân thể thánh thiện của hai nàng là bày ra trước bàn dân thiên hạ rồi, dù là thế hai nàng cũng là trở thành trò cười cho mọi người, hai năm nay không dám ra bên ngoài Thành Chủ Phủ này nữa bước để gặp ai, mỗi khi nhớ đến chuyện này, hai nàng là rất muốn tự sát một cái cho xong, thật sự là qua mức xấu hổ đi mà.
Kể từ đó, nàng là không bao giờ muốn gặp lại hai con nha đầu khủng bố kia nữa, cho dù là chết cũng không.
"Phụ thân! Vũ Đồng cùng Vũ Phi..!” Bành Húc Tân nhìn ra bên ngoài kia chấn động khá là lớn, hơi có một chút nhíu mày lên tiếng.
“Ân! Húc Tân! Ngươi cũng là muốn ra ngoài khuyên hai người kia rời khỏi đây sao?" Không chờ Bành Húc Tân nói hết câu, Bành Húc Văn là tự tiếu phi tếu nhìn hắn hỏi.
"Hắc hắc hắc.. Phụ thân, ngài cũng đừng có vui đùa với hài nhi như vậy chứ! " Bành Húc Tân là cười khan liên tục, lắc đầu lia lịa nói.
Bành Húc Tân trước đây là vô cùng ái mộ Diệp Phu Nhân vị kia, ba năm đầu là liên tục chạy đến nơi đó làm quen, quà tặng cũng là đưa đi không ít, nhưng mà cũng giống như hai vị mẫu thân của hắn, hắn cũng là gặp vấn đề y hệt như vậy, kia là câu hỏi ai là tỷ tỷ, ai là muội muội, hắn là thông minh hơn hai vị mẫu thân này của mình, đứng tại vị trí trung lập, tức là không công nhận bất kỳ một người nào là tỷ tỷ cả, chỉ là phương pháp của hắn lại phản tác dụng, hắn là đắc tội cả hai.
Nhất là khi vị Diệp Phu Nhân kia nhận từ bên ngoài về một đám Siêu Phàm hậu kỳ làm hộ vệ cho Diệp Vũ Phi cùng Diệp Vũ Đồng hai người, có quyền lực trong tay, hai con nha đầu kia là hành hạ hắn lên bờ xuống ruộng, cái treo tường thị chúng ba ngày kia, trước đây cũng là có hắn một tịch, hơn nữa còn là lập đi lập lại nhiều lần, cứ mỗi lần hắn đến Diệp Phủ, là y như rằng mình bị treo đầu tường thị chúng đằng kia.
Chỉ có điều hai con nha đầu kia cũng có chút lương tâm, đem gương mặt của hắn ngụy trang đi, làm cho người khác không nhận ra được hắn, nhưng mà kể từ đó, hắn là không dám bước vào Diệp Phủ một lần nào nữa.
Nói đùa, bị hai con nha đầu làm cho thê thảm đến thế, hắn làm gì còn mặt mũi nào đối diện với lại Tiểu Bạch trong lòng của mình mà dám xuất hiện kia chứ.
"Haiz... Chỉ hy vọng lần này vị Diệp Phu Nhân kia, trở lại Diệu Quang Thành nhanh một chút, như vậy chúng ta đều có thể thoát ly khổ ải?" Bành Húc Văn cũng không có tâm trạng đâu mà vui đùa nửa, hắn là thở dài một tiếng, ánh mắt nhìn về phương xa, mong chờ nói.
Không riêng gì người dân của Diệu Quang Thành này mong chờ Diệp Phu Nhân kia quay lại, hắn cũng là một trong số đó, những ngày không có Diệp Phu Nhân tại nơi đây, Diệu Quang Thành này là không có lấy một ngày bình an, không ai chế tài được Diệp Vũ Đồng hai người, nơi đây mọi người sống một ngày dài bằng một năm, ngày tháng như thế, rất là khó qua a. Hắn đây cũng có một bầu sầu não không nơi nào có thể phát tiếc, rõ là khá khổ sở.
...
"Vũ Đồng muội muội a! Muội có thể giữ chữ tín một chút hay là không? "
Không quan tâm đến Bành Thành Chủ trong lòng cầu mong, cũng như là tình cảnh chiến sự bên dưới kia, Diệp Vũ Phi là quay sang Diệp Vũ Đồng, rất là không vui nói.
Nàng nhìn qua cũng là biết đến, Lý Thanh Dao tên kia là sẽ không có vô duyên vô cớ đứng ra gây chuyện, để rồi cuốn tất cả vào một trận chiến tranh mới, đây rõ ràng là ý của con a đầu đáng ghét Diệp Vũ Đồng này, mục đích làm như thế, là không có muốn đợi đến cuối ngày, sau khi kiểm tra Nhị Giai Linh Dược cùng Nhị Giai Yêu Đan cho ra kết quả nó phải gọi mình một tiếng tỷ tỷ mà thôi, nàng là biết tổng hết.
"Vũ Phi muội muội a! Muội hãy là nhớ lại năm ngoái xem, là ai đã cho người ra tay đem Kim Tệ cùng Trân Châu cho phá hủy?”. Diệp Vũ Đồng là không có thừa nhận, cũng không có phủ nhận việc Lý Thanh Dao hành động vừa rồi là do nàng sai phái, chuyện này tất cả mọi người trong lòng đều hiểu là được rồi, nói ra sẽ không hay, thay vì như thế, nàng là đem chuyện năm ngoái ra mỉm cười hỏi lại.
Tình cảnh năm ngoái, cũng không có khác năm nay là bao nhiêu, khác chi, chỉ là đổi Yêu Đan cùng Linh Dược thành Kim Tệ và Trân Châu mà thôi, nàng chính là chọn Kim Tệ, trong khi đó Vũ Phi nha đầu này lại chọn Trân Châu, kết quả đâu, khi cảm thấy phần thua thuộc về mình, còn chưa đến nữa ngày như hôm nay, con nha đầu này đã cho người phá hoại, làm cho kết quả không được đi ra, nàng lại bị một phen xôi hỏng bỏng không, như con nha đầu này không có làm như thế, phần thắng là thuộc về nàng rồi. Lần này chuyện, Diệp Vũ Đồng nàng cũng chỉ là lấy gậy ông đập lưng ông mà thôi, làm gì có chuyện không đúng tại đây.
"Vũ Đồng muội muội, chuyện đó chỉ là ngoài ý muốn, ngoài ý muốn mà thôi, là tên Long Khiếu An kia tự mình chủ trương, ta đã phạt hắn thật nặng rồi, không phải là muội không biết!" Diệp Vũ Phi xua bàn tay nhỏ bé của mình, tuyệt đối không có nhận nợ nói.
Diệp Vũ Phi đây nói là sự thật a, khi đó số lượng Kim Tệ là nhiều hơn Trân Châu một chút, chỉ là không có bao nhiêu, hưu chết vào tay của ai còn là chưa biết, đúng lúc nàng uống miếng nước bị sặc, Long Khiếu An tên kia tự cho là thông minh cho nên đi ra phá hoại mà thôi, nàng hoàn toàn là không có cái ý đó được không, qua chuyện hôm đó, nàng cũng phạt Long Khiếu An khá nặng rồi, phong bế Chân Nguyên đánh hai mươi đại bản, để chứng minh nàng vô tội, như thế nào đến bây giờ con a đầu này vẫn không có tin.. Thật là lấy dạ tiểu nhân đi đo lòng quân tử mà! Diệp Vũ Phi trong lòng không khỏi oán thầm nghĩ.
"Vũ Phi muội muội, muội là an tâm đi, sau khi trở về ta sẽ phạt Lý Thanh Dao tên kia bốn mươi đại bản, xem như là phạt hắn hôm nay phá rối! "
Diệp Vũ Đồng gật đầu nói cho có lệ, bên trong nàng là muôn lần không tin, Long Khiếu An tên kia xưa nay là theo con a đầu này như là hình với bóng.

"Tu Phàm, Tu Đạo, Ta Tu Chân! Tu Kiếp, Tu Người, Ta Tu Tâm!"Tác việt, mong mọi người ghé qua. Thất Nguyệt Tu Chân giới