Diệp Tử Phàm là có biết mình là đã sắp bị cuốn vào khu vực trung tâm rồi hay là không, một khi đến nơi đó, cho dù có thông hiểu được Chân Thần Huyền Bí đi chăng nữa thì cũng chỉ có con đường chết, người đã chết rồi, lĩnh ngộ có nhiều hơn nữa cũng là không có làm được cái gì, đạo lý như thế, vị chủ nhân này như thế nào lại không có hiểu được kia chứ.
Chỉ là hắn biết mình bây giờ có la đến rách cả cuốn họng cũng là không có làm nên chuyện gì, ba canh giờ trước sau khi bị cuốn vào Tinh Không Hỗn Động, vị chủ nhân kia đã cắt đứt mọi liên hệ với lại Luyện Thần Đỉnh, bao gồm cả Đại Hắc hắn, cho dù y có tan xương nát thịt, Luyện Thần Đỉnh cũng là không thể hổ trợ cho y.
Đại Hắc bây giờ là thức thủ vô sách toàn tập, như cái cái tình hình này tiếp diễn, hắn rất có khả năng là phải đi tìm một vị tân chủ nhân mới rồi.
Đại Hắc nói không sai, hắn là đang lâm vào cái cảm giác mà tất cả Tu Luyện Giả đều mong muốn, đó chính là ngộ đạo.
Sau khi bị cuốn vào Tinh Không Hỗn Động này, Diệp Tử Phàm lúc đầu cũng là vô cùng hoảng loạn cùng lo lắng, hắn là muốn nhanh chóng trốn vào Luyện Thần Đỉnh mới có cảm giác an toàn hơn, chỉ là đúng cái lúc này, từ tận sâu trong linh hồn của hắn lại không muốn hắn làm như vậy, nếu như hắn vào Luyện Thần Đỉnh không gian trú ẩn, như vậy con đường Tu Luyện của hắn rất có thể dừng lại tại đây, hoặc giả có đi tiếp thì mãi mãi hắn cũng không thể nào chạm đến được cái Cảnh Giới Đỉnh Phong của Tu Luyện Giới như hắn đã từng mong muốn.
Sau một giây đấu tranh, cuối cùng hắn cũng là chọn nghe theo linh hồn của mình mách bảo, không có đi vào Luyện Thần Đỉnh, ngược lại còn đem mọi công năng bảo hộ của nó cho phong cấm lại, chính vì như vậy cho nên Đại Hắc có làm như thế nào hắn cũng là không có hay biết.
Tiếp theo sau, Diệp Tử Phàm tập trung Tinh Ý Thần chăm chú quan sát cái Đại Hình Tinh Không Hỗn Động này, dần dần, hắn là chìm đắm vào đó lúc nào cũng không có hay, quan sát cái Tinh Không Hỗn Động vận chuyển cùng di chuyển, Diệp Tử Phàm trong lòng như đã ngộ ra được điều gì đó, Thôn Phệ Áo Nghĩa của hắn trước đây đã đạt đến cảnh giới viên mãn hậu kỳ, thế nhưng làm như thế nào cũng không tiến bây giờ lại rục rịch tiến bước, hắn dường như đã cảm nhận được, Thôn Phệ Áo Nghĩa của mình đã đạt đến một trình độ mới, trình độ cao hơn Áo Nghĩa Chi Lực rất nhiều, đó chính là Pháp Tắc Chi Lực.
Chỉ là thủy chung, một bước cuối cùng hắn vẫn chưa thể nào bước qua được, Diệp Tử Phàm biết được, như duy trì cái hiện trạng này, rất nhanh, sẽ rất nhanh hắn liền sẽ phá tan được Áo Nghĩa chi cách, lĩnh ngộ ra được chân chính Pháp Tắc.
Đúng lúc này...
"Ầm ầm!!! Ầm ầm!!! Ầm ầm!!! "
“Thì ra là như vậy, cuối cùng ta cũng đã hiểu Pháp Tắc Chi Lực là như thế nào!" Một cái kinh thiên chấn động làm cho Diệp Tử Phàm bừng tỉnh, hắn mở hai mắt ra, khóe miệng có một chút mỉm cười nói.
Một tiếng chấn động kia làm hắn ngộ ra được rất nhiều điều, những cái gò bó trước đây mà hắn không hiểu được liền như là ánh trăng xua tan mây mù một dạng, tất cả đều thấu triệt, đương nhiên kể cả Áo Nghĩa nhiều năm không tiến cũng đã thuế biến thành Pháp Tắc Chi Lực, hiện tại xung quanh hắn đây, rậm rịt những cái đạo phù văn, là Pháp Tắc Phù Văn, chỉ có Thánh Vương cường giả trở lên mới có thể sở hữu được.
Những cái kia Hỗn Động Chi Lực xung quanh hắn vừa rồi còn muốn đem hắn mài diệt trở thành chất dinh dưỡng cũng là dừng hẳn cả lại, sau đó là dịu ngoan sáp nhập vào bên trong những cái kia Phù Văn Pháp Tắc, chẳng mấy chốc, lấy hắn làm trung tâm, đã tạo ra một cái cường đại Hỗn Động nửa, đem tất cả không gian thời gian cho cắn nuốt, lẽ đương nhiên, cũng có cái Đại Hình Tinh Không Hỗn Động bên kia.
"Pháp Tắc Chi Lực! Là Thôn Phệ Pháp Tắc Chi Lực! Thông Thần cảnh có thể lĩnh ngộ được Pháp Tắc Lực Lượng, ta là không phải đang nằm mơ chứ?" Đại Hắc tuy bị Diệp Tử Phàm phong cấm, nhưng chỉ là không thể nào liên lạc được với lại Diệp Tử Phàm mà thôi, đối với chuyện bên ngoài, bắn đương nhiên là quan sát được hết, với lại, sau khi Diệp Tử Phàm thành công lĩnh ngộ Pháp Tắc Chi Lực sau, hắn cũng đã giải đi phong cấm với lại Luyện Thần Đỉnh, quan sát bên ngoài đối với hắn càng không có vấn đề.
Nhìn thấy Diệp Tử Phàm xung quanh rậm rạp Pháp Tắc Phù Văn, với ánh mắt của Đại Hắc, đương nhiên là biết Diệp Tử Phàm đã lĩnh ngộ được Pháp Tắc Chi Lực rồi.
Thông Thần cảnh có thể Lĩnh Ngộ được Pháp Tắc Chi Lực, đừng nói là thấy, nghe Đại Hắc cũng là chưa nghe nói qua.
Những tôn Thần Giới Thiên Kiêu trên kia, theo như hắn biết sớm nhất lĩnh ngộ được Pháp Tắc Chi Lực cũng là tại Hóa Thần cảnh giới, như lão chủ nhân của hắn kia, có thể lĩnh ngộ được Pháp Tắc Chi Lực cũng là tại đột phá Hỗn Độn Bá Thần Quyết Đệ Lục Trọng, Thân Thể sánh ngang với Hạ Phẩm Thánh Khí, cho nên mới Lĩnh Ngộ được Pháp Tắc Chi Lực mà thôi.
Như vị tân chủ nhân này, Thông Thần cảnh Lĩnh Ngộ được Pháp Tắc Chi Lực, toàn thể Vũ Trụ này hắn cũng không thấy người nào a
Như vị chủ nhân này ngày sau không có vẫn lạc mà nói, đột phá cái cảnh giới trong truyền thuyết kia, không phải là không được.
"Ân! Không được! Chủ nhân, ngài lập tức dừng tay!" Nhìn thấy Diệp Tử Phàm có cái hành động khác lạ, Đại Hắc bỗng nhiên thất thanh la lớn.
"Đại Hắc! Là có chuyện gì!" Diệp Tử Phàm hơi nhíu mày, lên tiếng hỏi.
"Chủ nhân! Ngài là muốn dùng Thôn Phệ Pháp Tắc đem cái Tinh Không Hỗn Động kia cấp diệt hay sao?" Đại Hắc hỏi lại.
"Cái này ngươi còn không thấy hay sao? Ngươi hỏi như vậy làm gì?" Diệp Tử Phàm rất là khó hiểu hỏi.
Diệp Tử Phàm hiện tại đã Lĩnh Ngộ được Pháp Tắc Chi Lực, cảm thấy bản thân của mình là vô cùng cường đại, chỉ dơ tay nhất chân liền có thể làm cho Tinh Hà vẫn diệt, chỉ một cái Tinh Không Hỗn Động, đương nhiên là không có để tại trong mắt của hắn rồi.
Diệp Tử Phàm là không hiểu cái tên Đại Hắc này đang lo lắng cái gì.
"Chủ nhân của ta! Ngài hãy nhìn lại Động Thiên Không Gian, Bá Thể cùng Nguyên Thần của ngài đi rồi hẵn nói!" Đại Hắc cũng không có đưa ra giải thích gì với Diệp Tử Phàm mà bảo hắn dùng thần thức nhìn kỹ lại thân thể của mình.
"Như...Như thế nào lại như thế? " Diệp Tử Phàm chỉ dùng thần thức quét qua một chút, chỉ là rất nhanh, gương mặt của hắn liền là trở nên xanh mét, vô cùng khó coi.
Diệp Tử Phàm là nhìn thấy gì, Động Thiên Không Gian của mình là khô cằn héo tàn, Nguyên Lực bên trong mười không còn một, Bá Thể thì rạn nứt nhiều nơi, lúc nào cũng có thể bị sụp đổ khả năng, Nguyên Thần còn tệ hơn, nó trở nên vô cùng nhợt nhạt, tùy thời có thể tan biến.
"Chủ nhân, ngài mau lập tức thu hồi Pháp Tắc Chi Lực của mình đi!" Đại Hắc hơi có chút lắc đầu lên tiếng nói.
"Ầm ầm!!! "
"A..Đầu của ta, đầu của ta đau quá!" Thu hồi lại Pháp Tắc Phù Văn vào trong cơ thể sau, Diệp Tử Phàm ôm đầu đau đớn kêu lên!
Đau đớn này có lẽ đã xảy ra lâu lắm, chỉ là hắn vẫn mãi đang chìm đắm vào Pháp Tắc Chi Lực kia, cho nên không cảm giác được đau khổ gì, bây giờ chú ý đến, hắn mới lên cơn đau đầu như vậy.
Một nam sinh chỉ muốn sống một cuộc sống an nhàn như bao người. Tuy nhiên, các cô gái được cậu cứu thì lại không hề muốn như vậy.
Em gái ngoan ngoãn dễ thương lẻn vào phòng cậu mỗi đêm. Cô tiểu thư mà cậu chăm sóc lại muốn chuốc say cậu. Rồi còn cả vị nữ chủ tịch cũng muốn bao nuôi cậu cả đời...
Đáng sợ hơn, có những cô gái nhờ có quyền lực to lớn mà muốn nhốt cậu mãi mãi. Đây là có chuyện gì? Để hiểu rõ hơn, vui lòng đọc: