Đỉnh Luyện Thần Ma

Chương 698: Binh Bất Yếm Trá




Đám Đạo Thể Ma Tôn bên trên, nhìn thấy uy lực kinh khủng một kích phát ra từ tay của Nghiệt Minh sau, không cần thiết phải đi dùng thần thức quan sát xem cái tên Diệp Tử Phàm kia chết sống thế nào, liền là từ trên thương khung chạy xuống, bái lạy Nghiệt Minh như là thần linh, những lời vỗ mông ngựa cũng là theo sau ào ạt tiến đến, có người còn khoa trương hơn, ngay cả Tinh Huyết cũng dâng lên, xin Nghiệt Minh nhận bọn họ làm nô.
Chỉ là bên trong ánh mắt của bọn họ, ẩn ẩn có một vệt không cam lòng thần sắc.
Bọn hắn là không còn cách nào mới phải giao ra Tinh Huyết của mình, lần này bọn họ chứng kiến không chỉ là hai đại Ngụy Thánh cường giả giao chiến, mà còn biết được một ít bí mật mình không nên biết, ví dụ như là lực lượng phòng ngự thân thể kinh khủng của vị Diệp Tử Phàm kia một dạng, nếu như bọn họ không làm như thế, bọn họ liền có thể khẳng định, sau khi lấy được truyền thừa từ trên người của vị Diệp Tử Phàm kia sau, nhất định vị này Ngụy Thánh sẽ đem bọn họ diệt sát luôn một thể cho tiện, như thế có thể bảo thủ được tất cả những bí mật này.
"Ân! Đứng lên đi! Tuyết Mạn Lâm tên kia ở đâu rồi! " Nghiệt Minh dùng thần thức kiểm tra lần nửa cái tên Diệp Tử Phàm kia không còn có một tia khí tức sinh cơ sau, liền an tâm thu hồi tất cả Tinh Huyết của đám Đạo Thể Ma Tôn này, nhìn qua không thấy Tuyết Mạn Lâm đâu, hắn có chút nhíu mày hỏi.
Những người này ý nghĩ là không có sai, hắn có ý định sau khi thu hồi tất cả bí mật trên người Diệp Tử Phàm kia sau, liền là đem tất cả những người có mặt tại nơi đây diệt sát hết, như vậy mới có thể bảo đảm được bí mật của mình không có bị lộ ra bên ngoài.
Nghiệt Minh hắn còn chưa có ra tay, những tên này lại khá là biết điều, tự mình đến quy hàng, như bọn chúng đã trung tâm quá như thế, hắn cũng không cần phải đuổi tận giết tuyệt làm gì, nhận những người này làm chân chạy cũng không có sao.
"Hồi Bệ Hạ! Lâm Chí Tôn đã dùng Phá Giới Phù rời khỏi nơi đây từ sớm rồi a!" Thôi Nhĩ Á cung kính lên tiếng hồi đáp.
Hắn còn nhớ rất là rõ, khi mà vị Bệ Hạ này xuất ra một chiêu tuyệt sát đoạt mệnh vị kia Diệp Tử Phàm, cũng là lúc mà Tuyết Mạn Lâm dùng Phá Giới Ngọc Phù rời đi.
Hắn khi đó cũng muốn chạy theo Tuyết Mạn Lâm, nhưng mà suy nghĩ một chút hắn liền bỏ cuộc. Tuyết Mạn Lâm là Thánh Thể Ma Tôn Chí Cường Giả tốc độ cùng thủ đoạn đều vượt xa hắn rất nhiều, y chạy trốn còn có một tia hi vọng thoát thân, nhưng mà với một tên Đạo Thể Ma Tôn như hắn là không có khả năng thoát được Ngụy Thánh cường giả truy sát, vì vậy cho nên hắn cũng chỉ còn lại con đường quy hàng Nghiệt Minh cầu một con đường sống mà thôi.
"Hừ! Chờ ta đạt được những gì cần có sau, nhất định sẽ làm cho Tuyết Mạn Lâm chết không toàn thây! " Nghiệt Minh cũng không còn muốn giấu giếm ý định muốn diệt trừ Tuyết Mạn Lâm trước mặt đám người này nửa.
Tất cả đều là người của hắn, hắn không cần phải mang mặt nạ giả dối lên làm gì.


Sở dĩ hắn nói nắm chắc như thế, là vì hắn có điều dựa vào, bất kỳ một ai có mặt tại Thiên Hồn Sơn này, điều đã bị hắn hạ một cái đạo Ấn Ký, đây là để đề phòng những cái trường hợp như thế này xảy ra. Dựa vào cái đạo ấn ký này, cho dù người đó có chạy đến chân trời hay góc bể, cũng không thể nào thoát được lòng bàn tay của hắn.
Tuyết Mạn Lâm tên này đã biết được quá nhiều chuyện không nên biết, nhưng mà tên kia lại không có biết điều quy thuận hắn, cho dù chết cũng là xác đáng. Tên kia chắc chắn là nghĩ đến tại Thánh Cung Tuyết Mạn gia tộc bọn chúng còn có người che chở, cho nên Nghiệt Minh hắn không thể làm gì, chỉ có điều cái tên kia còn không có biết, chỗ dựa của bọn họ đã biến mất từ lâu rồi, lần này là không còn có ai có thể cứu được mạng của hắn.
Đúng lúc này..
"Người không được chết toàn thây, ta nghĩ chính là ngươi trước!"
"Ầm ầm!!! Ầm ầm!!! Ầm ầm!!! "
Nghiệt Minh đang còn nghĩ sau khi thu xong truyền thừa từ thi thể của Diệp Tử Phàm sau, liền là sẽ đi tìm Tuyết Mạn Lâm đem diệt sát nốt, chỉ là hắn không có nghĩ đến, đúng cái lúc này, một âm thanh quen thuộc hắn nghĩ đã chết rồi kia vang lên, tiếp theo là một cái già thiên cự chưởng, mang theo kinh khủng không kém hắn vừa rồi bao nhiêu xuất hiện trên đầu, đem hắn cũng vài chục tên Đạo Thể Ma Tôn cùng chôn vùi bên trong.
"Thế Giới Chi Lực! Không ta không thể khoanh tay chờ chết! "
"Ám Huyết Thủ Chi Thuật! Sát cho ta!"
"Huyết Quy Thần Giáp! Cho ta ngăn cản!"
"Rầm rầm!!! Ầm ầm!!! Ầm ầm!!! "


Nhìn thấy cự đại chưởng ấn kia xuất hiện, sau một lúc khủng hoảng, Nghiệt Minh cũng là làm ra phản ứng, hắn một bên là xuất ra Ám Huyết Thủ Chi Thuật Thần Thông của mình, một bên là đem tất cả bảo vật có thể phòng thân đưa ra, hắn hy vọng có thể qua được quan ải này cái đã rồi tính tiếp.
Thế Giới Chi Lực, lực lượng mà cái già thiên cự chưởng kia bên trong, hắn cảm nhận được rất rõ kinh khủng của nó, không cần nghi ngờ gì nữa, cái tên Nhân Tộc kia không phải là Ngụy Thánh trung kỳ bình thường, mà là cũng có một môn Thần Thông Ngụy Thánh, tuy là Thần Thông của Diệp Tử Phàm không thể so sánh với hắn, nhưng mà cũng không thấp hơn Ngũ Giai.
"Ầm ầm!!! Ầm ầm!!! Ầm ầm!!! "
"Phốc... Rầm rầm! "
...
"Khụ....! Diệp Tử Phàm! Thần Thông của ngươi tuy lợi hại....Nhưng mà.... Nhưng mà nếu như không dùng cách đánh lén này....Ngươi là không có khả năng.... Thắng được ta!" Nghiệt Minh khóe miệng tràn đầy máu tươi, nhìn Diệp Tử Phàm tên kia đang tiến về phía mình như tử thần vẫy gọi, hắn rất là khó khăn đứt quãng hồi lâu mới có thể nói hết được những gì mà mình muốn nói.
Diệp Tử Phàm tên này vừa rồi xuất thủ, hắn là đã có thể cảm nhận được rõ ràng lực lượng bên trong, hai tòa Thế Giới Chi Lực, đây là toàn bộ thực lực của tên kia rồi, theo lý mà nói, với lực lượng kia, hoàn toàn là không phải đối thủ của hắn, khi mà hắn sử dụng Ám Huyết Thủ Chi Thuật, chỉ là rất đáng tiếc, tên Diệp Tử Phàm này lại quá mức âm hiểm, ban đầu là chịu một kích của hắn sau đó giả chết, làm cho hắn buông lỏng đề phòng, sau đó nhân lúc hắn hoàn toàn buông lỏng nghĩ đến chuyện đối phó với tên phản trắc Tuyết Mạn Lâm kia thì đúng lúc ra tay.
Hắn khi đó muốn làm ra phản ứng thì cũng là không còn kịp thời, Ám Huyết Thủ Chi Thuật vừa ngưng đã bị đánh tan, Huyết Quy Thần Giáp chỉ là một kiện vô hạn tiếp cận Cấm Khí phòng ngự bảo giáp nhưng không phải là Cấm Khí, quan trọng nhất một điểm là tên Diệp Tử Phàm này chưởng ảnh hạ lạc đi quá nhanh, tất cả mọi phản ứng của hắn khi ấy chỉ là phí công.
"Binh bất yếm trá! Những cái này ngươi là chưa nghe qua hay sao?" Diệp Tử Phàm đi đến bên cạnh của Nghiệt Minh, có chút mỉm cười hỏi.
Hắn cùng Nghiệt Minh là đang diễn ra một trận sinh tử chiến, cũng không phải là giao lưu tình cảm hữu nghị, nếu như là sinh tử chiến, là phải dùng hết tất cả những thủ đoạn mình có thể có, để mà diệt sát đối phương, đánh lén cũng là một trong số đó.


"Với lại ta có thể thành thật nói cho ngươi biết, cho dù ta không có sử dụng đánh lén biện pháp này, ngươi cũng không bao giờ là đối thủ của ta!" Diệp Tử Phàm nhìn sâu vào đôi mắt của Nghiệt Minh, dùng giọng chân thật đáng tin nói.

Một nam sinh chỉ muốn sống một cuộc sống an nhàn như bao người. Tuy nhiên, các cô gái được cậu cứu thì lại không hề muốn như vậy.

Em gái ngoan ngoãn dễ thương lẻn vào phòng cậu mỗi đêm. Cô tiểu thư mà cậu chăm sóc lại muốn chuốc say cậu. Rồi còn cả vị nữ chủ tịch cũng muốn bao nuôi cậu cả đời...

Đáng sợ hơn, có những cô gái nhờ có quyền lực to lớn mà muốn nhốt cậu mãi mãi. Đây là có chuyện gì? Để hiểu rõ hơn, vui lòng đọc: