Đỉnh Luyện Thần Ma

Chương 415: Tiểu Nha Thành Chủ




"Không! Ta còn có một trăm vạn đại Thành Vệ Quân, nhất định là có thể chống lại tên Diệp Tử Phàm kia!" Lý Vô Cương nói lớn.

Thành Vệ Quân, hiện tại thứ mà hắn dựa vào chỉ có Thành Vệ Quân.

"Các ngươi còn làm gì? Lập tức thành lập chiến trận, cùng tên Tà Đạo kia quyết một trận tử chiến! " Thấy đám người Thành Vệ Quân sau khi Hộ Thành Đại Trận bị phá, một đám ngơ ngơ ngẩn ngẩn nhìn lên không trung, Lý Vô Cương không khỏi tức giận gầm rú.

Giờ là lúc nào rồi, còn không mau chỉnh đốn đội hình chống lại cường địch, đứng như trời trồng thế kia chờ tên Diệp Tử Phàm kia đến sát sao.

Chỉ là lần này, không ai lên tiếng cùng hắn đáp lại, kể cả Lý gia trung kiên Thành Vệ Quân, một đám người nhìn về phía hắn như nhìn một thằng ngốc.

Ở đây có thể bước lên Siêu Phàm Cảnh trở lên không có bao nhiêu người ngốc, kém kiến thức. Tên kia có thể không dùng Thượng Phẩm Đạo Khí, chỉ dùng một chiêu Nguyên Lực đã nhẹ nhàng phá đi Ngũ Giai Cao Cấp Phù Trận, thực lực kia chỉ có trong truyền thuyết Hóa Thần Chí Tôn cường giả mới có thể làm được đến.

Bảo chúng ta đi cùng Hóa Thần Chí Tôn cường giả chống lại, ngươi có phải là đầu bị cửa kẹp rồi hay không?

Cho dù tất cả chúng ta hợp lực đối phó với lại ngươi, chúng ta còn dám, nhưng mà bảo chúng ta đi đối phó với Hóa Thần Chí Tôn, nghĩ cũng đừng nghĩ.

"Các ngươi! Các ngươi! " Lý Vô Cương giận quá, hắn lại muốn ra tay, làm như cách củ, diệt đi một vài tên giết gà dọa khỉ, cho đám người này đi vào khuôn khổ.

Chỉ là khi hắn định ra tay, Lý Y Ngã đã cầm lấy cánh tay của hắn, thở dài lắc đầu nói.

"Vô Cương Trưởng Lão! Không cần thiết nữa, chúng ta đã thua rồi! "

Đám Tu Luyện Giả kia có thể hiểu được, hắn đương nhiên cũng có thể hiểu được, một chiêu phá đi Ngũ Giai Cao Cấp Phù Trận, chỉ có thể là Hóa Thần Chí Tôn cường giả, gia tộc bọn họ đi đối phó với lại Hóa Thần Chí Tôn cường giả, thất bại không oan.

"Nha! Là ngươi muốn ra tay đối phó với ta?" Chỉ dùng một động tác nhỏ, từ khoảng cách mấy trăm dặm trên không trung, Diệp Tử Phàm đã xuất hiện trước mặt của Lý Vô Cương, như cười như không nhìn hắn hỏi.

"Bệ...Bệ Hạ! Chỉ là...Chỉ là hiểu lầm... Tiểu nhân nào có lá gan đó! " Nhìn thấy Diệp Tử Phàm xuất hiện trước mặt, Lý Vô Cương thân hình run rẩy nói.

Hắn là thật muốn tát cho mình hai bạt tai, khi không lắm lời làm cái gì!

Thật ra khi Diệp Tử Phàm phá đi Ngũ Giai Bát Hoang Hộ Long Trận, hắn đã biết đối thủ của mình là ai rồi, chỉ là lúc đó hắn quá mức hoảng loạn, mà khi con người ta hoảng loạn thường thì hành động sẽ vượt ra ngoài lý trí, cho nên hắn còn không biết là mình đang làm chuyện gì nửa.

"Ầm! "

"Chỉ là đáng tiếc, ta lại không cho là như vậy! "

Diệp Tử Phàm một chỉ đánh ra, Lý Vô Cương thân hình liền nổ tung, ngay cả Nguyên Thần cũng đi theo mẫn diệt.

Dù là vô tình hay cố ý, đã có ý định ra hay đối phó với hắn, chỉ có một con đường chết.

"Bái kiến Bệ Hạ! Bệ Hạ thiên phúc vĩnh hưởng, thọ cùng trời đất! "

"Bệ Hạ thiên phúc vĩnh hưởng, thọ cùng trời đất! "

Đám Thành Vệ Quân bên dưới nhìn thấy Diệp Tử Phàm nhìn qua bọn họ, toàn bộ đều thấp thỏm lo âu, ngay cả Lý Y Ngã cũng đã quỳ xuống bái kiến.

Thực lực! Đây chính là Hóa Thần Chí Tôn cường giả vốn có thực lực cùng uy hiếp, không một vị cấp thấp Tu Luyện Giả nào có thể khiêu khích.

"Một trăm vạn tên a!" Diệp Tử Phàm hơi nhíu mày.

"Tử Phàm ca ca! Nơi này thật là rộng lớn, huynh tặng nó cho muội thế nào?" Đang khi Diệp Tử Phàm muốn đem tất cả đám người này một lượt bắt hết, Diệp Tiểu Nha liền chạy lên trên Thành Chủ đại ỷ, vui vẻ cười nói với Diệp Tử Phàm.

"Nếu Tiểu Nha Nha muốn, đương nhiên là được rồi! " Diệp Tử Phàm bất đắc dĩ cười nói.

"Các ngươi lui xuống đi, từ nay về sau phải nghe theo lời của vị tiểu cô nương này, nếu như ai dám làm trái, hậu quả sẽ giống như cái tên Thông Thần vừa rồi! "

Diệp Tiểu Nha đã muốn, hắn cũng chỉ chiều theo ý nàng, hắn biết Tiểu Nha cũng không hề tham lam cái tòa Thành này, chẳng qua là muốn cứu đám người bên dưới mà thôi.

Tặng nàng Thành Chủ Vị, không thể nào để cho nàng làm quang côn tư lệnh, cũng phải có vài người cho nàng sai phái, đám người kia chính là thích hợp nhất.

"Tạ ân Bệ Hạ! Bái kiến Công Chúa! "

Đám người bên dưới như tìm được đường sống sau cái chết, hết dập đầu bái tạ, vừa rồi ánh mắt của vị Bệ Hạ kia quét qua, tất cả mọi người linh hồn đều đang run rẩy, thầm nghĩ lần này mạng ta xong rồi.

Không nghĩ đến bước đường cùng lại có chuyển sinh, vị tiểu cô nương kia lên tiếng, vị Bệ Hạ kia thái độ cũng đã biến hóa, vì vậy bọn họ tìm được sinh cơ, bọn họ thầm dặn lòng sau này phải trung thành với vị tiểu cô nương kia nhiều hơn mới được.

"Tử Phàm ca ca! Huynh là tốt nhất! " Chờ cho đám người kia lui ra, Diệp Tiểu Nha chạy đến bên cạnh Diệp Tử Phàm, hôn nhẹ một cái lên má của hắn, cười tít mắt nói.

Nàng biết tiểu tâm tư của mình là không qua được lão yêu quái Tử Phàm ca ca này, chỉ là nhìn nhiều người vô tội như vậy bị chết, nàng có phần không nhẫn tâm.

Lần trước đám người kia là đến xâm phạm Diệp Thành, muốn diệt đi tất cả bọn họ, đám người kia là tội đáng chết, nhưng mà đám người lần này lại khác, bọn họ không có làm việc gì có hại cho nàng cùng Tử Phàm ca ca, bọn họ là tội không đáng chết.

Tiếp theo sau đó, Diệp Tử Phàm là khẽ phất tay một cái, hai trăm tên Diệp Tộc Diệp Hán Lương đám người từ bên trong Luyện Thần Đỉnh xuất hiện.

"Đây là nơi nào?" Diệp Hán Lương nhìn xung quanh Thành Chủ Phủ rộng lớn nguy nga, không khỏi buộc miệng hỏi.

Không những là hắn, Diệp Tộc còn lại đám người là bị quang cảnh trước mặt cho trấn trụ, kim bích huy hoàng, đủ loại bảo vật cực kỳ xa xỉ, tất cả đều có Tứ Giai trở lên, nói không quá chỉ cần nơi đây một món, có thể trị giá mấy trăm cái tòa Thành Trấn như Diệp Thành bọn họ.

"Tộc Trưởng bá bá! Đây là Bát Hoang Thành, Thành Chủ Phủ, ta hiện tại là chủ nhân nơi đây!" Nhìn thấy mọi người kinh ngạc, Diệp Tiểu Nha vui vẻ lên tiếng giải thích.

"Bát..Bát Hoang Thành sao?" Một đám há hốc mồm.

Mặc dù đã biết trước vị tiền bối này sẽ đi đến Bát Hoang Thành, nhưng mà bọn họ cũng không nghĩ là hắn lại thu phục Bát Hoang Thành nhanh chóng như vậy.

Theo sau, bọn họ cũng chỉ có thể thở dài, Chí Tôn cường giả làm việc, không phải là Phàm Nhân như bọn họ có thể tưởng tượng được.