Đỉnh Luyện Thần Ma

Chương 1633: Đi Đến An Nam!




“Khoan đã! Ngươi nói chuyện này có liên quan đến Diệp Vũ Phi, người mà ngươi nói trong tin tức là có thể giúp đỡ các ngươi đột phá Pháp Tắc kia!” Ám Nhược Thư cắt đứt lời nói của Ám Huyền Minh, lên tiếng hỏi cái này vấn đề.

Diệp Vũ Phi cùng Diệp Vũ Đồng, hai người con gái này chính là tác nhân làm cho hắn cùng Quang Hàn Đạo hồi lại Trung Thánh Vực sớm hơn dự định. Hai người bọn họ nghe Ám Huyền Minh cùng Quang Thánh Vũ báo lại cho biết, Diệp Vũ Phi cùng Diệp Vũ Đồng hai đứa bé này quá mức thần kỳ, chỉ cần người nào tiếp xúc với lại chúng nó, liền có thể lâm vào Ngộ Đạo đột phá bình cảnh Pháp Tắc.

Như đúng như những gì hai tên này báo cáo, hai đứa bé kia đối với bọn họ mà nói, không có khác dì là hai khối Pháp Tắc Thánh Thạch sống.

Chính là hiểu được giá trị vô giá của Diệp Vũ Đồng cùng Diệp Vũ Phi hai người này, thế nên sau khi nghe được tin tức, hắn cũng như Quang Hàn Đạo không có một tia chần chừ đi về đây ngay, đồng thời cũng là căn dặn hai tên Thánh Chủ này bằng mọi giá phải giữ lại hai đứa bé kia lại trong Thánh Cung, không có cho phép bất kỳ người nào đưa chúng nó đi, dù có là phụ thân của bọn nó.

Như lỡ bị đưa đi rồi, cũng bằng mọi cách bắt về cho bằng được, dù có huy động tất cả át chủ bài hiện có của Ám Huyền Thánh Cung cũng là không tiết, như chiếu theo phương hướng này suy nghĩ, không phải là nói...

“Lão Tổ Tông! Ngài là đoán đúng rồi! Đám người chúng ta cùng Tử Quang Thánh Cung bên kia, vì là đến cái An Nam Thánh Cung kia để đưa Diệp Vũ Phi cùng Diệp Vũ Đồng trở lại, cho nên mới gặp phải đại kiếp như ngày hôm nay....!” Ám Huyền Minh gật đầu xác nhận suy đoán trong lòng của Ám Nhược Thư là hoàn toàn đúng, sau đó hắn là đem sự việc từ đầu đến cuối giảng thuật cho Ám Nhược Thư hiểu thêm một lần nữa.

Nói ra, Ám Huyền Thánh Cung cùng Tử Quang Thánh Cung bên kia lâm vào như hôm nay điêu tàn hoàn cảnh, hoàn toàn là nhờ lớn vào công sức của hai tôn Thánh Đế này mà ra, như bọn họ không phải năm lần bảy lượt nhấn mạnh bằng mọi giá phải đem cho bằng được Diệp Vũ Phi cùng Diệp Vũ Đồng hai người đi về, hắn cùng Quang Thánh Vũ bên kia cũng không đến nỗi huy động toàn bộ Thánh Hoàng Cổ Lão của bọn họ đi đến An Nam Thánh Cung, chuyến đi lần đó là một đi không thể trở lại.

Người đầu tiên phải chịu trách nhiệm chính là Ám Nhược Thư ông cùng Quang Hàn Đạo, không phải là Ám Huyền Minh hắn cùng Quang Thánh Vũ đâu.

Những lời này trong lòng hắn rất là muốn nói ra cho Ám Nhược Thư biết, đồng thời cũng là mắng cái lão già vô tích sự này một trận, nhưng nghĩ đến hậu quả nghiêm trọng, hắn chỉ đem những lời này chôn tại đáy lòng mà thôi.

“Ngươi là nói bên kia Ám Huyền Thánh Cung có Thánh Đế Cường Giả tọa trấn?” Ám Nhược Thư nhắm mắt một hồi lâu, tiêu hóa mọi tin tức mà Ám Huyền Minh vừa kể lại, sau đó hắn nghĩ đến mấu chốt của vấn đề, liền là đối với lại Ám Huyền Minh hỏi.

Chuyện lần này như tính kỹ ra đúng là không có lỗi của cái này Ám Huyền Minh thật, là do hắn còn chưa biết được thực lực bên An Nam Thánh Cung kia nông sâu, liền là ra lệnh cho Ám Huyền Minh bằng mọi giá phải đem Diệp Vũ Phi trở lại.

Có điều nghĩ lại, như được chọn lại một lần nữa, hắn cũng sẽ làm như thế này. Pháp Tắc Thánh Thạch sống còn trân quý hơn là Pháp Tắc Thánh Thạch chết kia nữa, không ai có thể từ bỏ nó cho được.

Thường nghĩ theo chiều hướng một cái Bát Tinh Thế Lực mới thành lập chỉ có Thánh Hoàng Cường Giả tọa trấn mà thôi.
Diệp Tử Phàm tên kia đúng là cường đại thật, nhưng là để nói tên kia có thể cùng một lúc chống lại sáu mươi tôn Thánh Hoàng Cường Giả đã tiệm cận vô cùng Thánh Hoàng Chí Cường Giả thực lực, cái này là không có bất kỳ một người nào có thể tin tưởng được, chưa nói còn có một đám người Thánh Hoàng của Tử Quang Thánh Cung bên kia.

Dự tính đúng của hắn 2mEth lẫn Quang Hàn Đạo là với nhiêu đó thực lực, đã đủ để san bằng hết thảy mọi thứ tại nơi này Trung Thánh Vực rồi, thứ bọn hắn không thể tính đến chính là chữ ngờ.

Không có ai có thể ngờ đến, một cái Bát Tinh Thế Lực mới thành lập không bao lâu lại có Thánh Đế Cường Giả tọa trấn cả.

“Lão Tổ Tông! Chuyện này là thiên chân vạn xác a!” Ám Huyền Minh gật đầu cái rụp, vô cùng chân thật đáng tin lên tiếng trả lời.

Nói thật lòng ra, khi phát hiện An Nam Thánh Cung kia có Thánh Đế Cường Giả tọa trấn, hắn liền biết chuyện này rất là không xong, đám kia Thánh Hoàng Cường Giả của bọn họ thế nào cũng sẽ là bị lung lay.

Có điều tất cả đều gia nhập An Nam Thánh Cung, đây là điều mà Ám Huyền Minh hắn cùng Quang Thánh Vũ khi đó không có nghĩ đến.


Sau khi về suy nghĩ đến vì sao đám người kia lại phản bội lại Ám Huyền Thánh Cung, nơi mà bọn họ đã dành hết thời gian để bảo hộ không tiếc bất kỳ giá nào. Ám Huyền Minh cuối cùng cũng là suy nghĩ thông suốt, đây là vấn đề lợi ích trên con đường tu hành của đám người kia, như ai cũng biết, đại đa số đám Thánh Hoàng Cường Giả kia tuy thực lực cao cường thật, có điều thọ nguyên sắp hết, vào thời điểm này, Diệp Vũ Phi cùng Diệp Vũ Đồng như cái phao cứu sinh của bọn họ, cùng với lại thực lực của An Nam Thánh Cung cũng đủ mạnh, có thể chống lại được tôn này Thánh Đế Ám Nhược Thư, như thế điều kiện thuận lợi đủ mọi bề, dù có là ai trong hoàn cảnh đó cũng sẽ đi chọn An Nam Thánh Cung.

‘Như biết Lão Tổ Tông hồi Ám Huyền Thánh Cung sớm đến như thế này, không biết đám người các ngươi có hối hận hay là không? ‘ Ám Huyền Minh nghĩ đến kết cục của đám người kia một khi Ám Nhược Thư tìm đến An Nam Thánh Cung, trong lòng là không khỏi vui sướng khi nhìn thấy người gặp họa.

Hắn Ám Huyền Minh sau khi trở lại Ám Huyền Thánh Cung, nghĩ ra thông suốt mọi vấn đề vì cái gì đám Thánh Hoàng Cường Giả kia lại mau mắn gia nhập An Nam Thánh Cung hết sạch không có một tia do dự như thế, nói thật lòng là hắn đây cũng là rất muốn như đám người kia, từ bỏ tất cả, kể cả cái này Thánh Chủ vị trí cũng phải là gia nhập cho bằng được An Nam Thánh Cung.

Thế gian này không có gì quan trọng hơn việc mình có thể đột phá cảnh giới cả.
Nhưng là nghĩ lại, hắn còn khá nhiều vương vấn cũng như là bất đắc dĩ, một trong số đó là hắn tính đến chuyện tôn này Lão Tổ Tông hồi lại Ám Huyền Thánh Cung sớm hơn dự định, trong khi hắn còn chưa thể lĩnh ngộ được Pháp Tắc trung kỳ viên mãn để nhập Thánh Đế Chi Cảnh thì sẽ như thế nào? Kết cục không cần nói cũng là biết đến.

Hiện tại quả nhiên lo lắng của hắn là hoàn toàn chính xác, Ám Nhược Thư là đã trở lại nơi đây sớm hơn dự định, như hắn chọn con đường như đám người kia, hiện tại hắn liền có nguy hiểm rồi.

Đám người kia như biết được chuyện này, sợ là trong lòng cũng là sẽ vô cùng hối hận cho mà xem, phản lại Ám Huyền Thánh Cung kết cục, nghĩ đến không cần nói cũng biết, nhất là hiện tại bên kia Diệp Vũ Đồng cùng Diệp Vũ Phi hai người chưa có người nào đột phá Thánh Vương Chi Cảnh, đồng nghĩa với việc An Nam Thánh Cung sẽ chẳng có thêm một cái Thánh Đế Cường Giả nào từ đám Thánh Hoàng Cường Giả mới gia nhập kia, một khi Ám Nhược Thư đánh đến, chắc chắn đám phản phúc kia chỉ có một cái con đường chết.

“Đi thôi! Chúng ta đến An Nam Thánh Cung kia, xem Thánh Đế bên đó là thần thánh phương nào!” Ám Nhược Thư đã hiểu được tất cả mọi chuyện, hắn là không có muốn chờ thêm tại nơi đây lâu nữa, liền là muốn dùng Không Gian Chi Môn đi đến bên kia An Nam Thánh Cung.

Đúng như Ám Huyền Minh nói, hắn là sẽ không có tha cho đám người phản phúc kia, lần này để hắn bắt được, chắc chắn sẽ đem đám người kia trừu hồn luyện phách cho đáng kiếp. Thứ hai nữa mà hắn không muốn chờ tại đây lâu, chính là vì Diệp Vũ Phi cô bé kia.

Ám Huyền Minh miêu tả cô ta thần kỳ như thế, đám kia người bất chấp sinh tử do hắn uy hiếp, cũng phải ở cạnh cô bé kia cho bằng được, nghĩ đến tất cả những gì bọn họ nói có thể dựa vào Diệp Vũ Phi để đột phá Pháp Tắc cảnh giới là hoàn toàn sự thật rồi.

Phải nhanh ám đến nơi đó, không thể nào để xảy ra bất kỳ một cái nào ngoài ý muốn xảy ra cho được.

Lo ngại của hắn là cái kia Thánh Đế Cường Giả của An Nam Thánh Cung, cái này nghĩ đến không cần quá mức lo lắng, một cái Bát Tinh Thế Lực mới thành lập như An Nam Thánh Cung.

Truyện thuần phong cách cổ điển phiêu lưu khám phá, với những yếu tố tươi sáng hài hước nhưng không kém phần hấp dẫn trong phân tích và chiến đấu, đưa bạn trở về những ký ức Pokemon đẹp thời thơ ấu.