Đỉnh Luyện Thần Ma

Chương 1427: Tề Tựu Đông Đủ!




“Dừng tay!”

“Ầm Ầm!!! Ầm ầm!!! Ầm ầm!!! “

Đúng thật là số của Sư Thiên Cương còn chưa có tận, ngay khi quyền ảnh của Diệp Tử Phàm phá tan đi chưởng ảnh của Sư Thiên Cương, còn cách Sư Thiên Cường vài trăm mét, kỳ tích liền là xuất hiện.

Sư Thiên Hạm đúng là kỳ tích của cường, một quyền của Sư Thiên Hạm đánh ra, đó là vừa đủ để đem quyền ảnh của Diệp Tử Phàm chấn toái.

“Rầm rầm! Phốc! “

‘Thật là kinh khủng! ‘ Sư Thiên Cương là bị đánh bay hàng vạn dặm, sau khi phun ra không có ít huyết tương, hắn nhìn về phía Diệp Tử Phàm ánh mắt kiêng kỵ sâu đậm.

Lực lượng của Diệp Tử Phàm đã bị Sư Thiên Hạm đánh tan, nhưng là chỉ dư thừa một ít lực lượng lan ra, cũng là đã đem một tên Linh Thể Thánh Vương như hắn đánh cho thê thảm đến như vậy.

Đây là chỉ một ít lực lượng lan ra, Diệp Tử Phàm còn là tùy tiện xuất thủ, không hề dùng toàn bộ thực lực, nếu như không, Sư Thiên Cương hắn hiện tại đã là hồn phi phách tán rồi.

Hiện tại Sư Thiên Cương hắn càng ngày là càng tin tưởng vào lời của Sư Thiên Hạm nói, Diệp Tử Phàm này có thể là trong truyền thuyết Thần Thể Thánh Vương Cường Giả.

“Đa tạ Thánh Chủ ra tay cứu giúp! “ Không đến nỗi bị thương nặng lắm, Sư Thiên Cương là nhanh chóng đi đến bên cạnh Sư Thiên Hạm, lên tiếng cảm ơn nói.

Bây giờ hắn nào có giám rời khỏi Sư Thiên Hạm nửa bước, như Diệp Tử Phàm tên kia nhớ thương đến mình, cho mình thêm một kích nửa, dù có tôn này Thánh Chủ ra tay cứu giúp, hắn cũng là mất đi nửa cái mạng, nguy hiểm như thế sự tình, hắn đây là sẽ không có làm.

“Diệp Tử Phàm! Chúng ta lại một lần nữa gặp nhau!”

Sư Thiên Hạm hơi gật đầu một cái với lại Sư Thiên Cường, sau đó cũng là không có quan tâm đến tên này nữa, mà là chú ý lực lượng hoàn toàn là đặt tại Diệp Tử Phàm bên kia.

Không thể không nói, Diệp Tử Phàm này so với lại cách đây mười mấy năm hắn gặp phải tại bên dưới Hạ Giới Tinh Vực kia, là khác xa một trời một vực, cả về tướng mạo lẫn thực lực, nhưng dù là thế, thông qua một vào nét, hắn cũng là nhận ra được đến.

“Thánh Vương Cường Giả! Thiếu Cung Chủ nhà ta có phải chết vào trong tay của ngươi hay không!” Sư Vạn Cổ bên cạnh, nhìn Diệp Tử Phàm một cái, gằn giọng lên tiếng hỏi.

Diệp Tử Phàm này đúng là không có tử khí của Sư Thiên Tề để lại là thật, nhưng là hắn nhận ra được một tia khí tức quen thuộc trên người của Diệp Tử Phàm, kia là Thánh Lực của Thiên Sư Thánh Cung còn sót lại trên thân thể Diệp Tử Phàm, tên này còn không có xóa đi.

Qua chi tiết này, Sư Vạn Cổ hắn có thể khẳng định, dù Sư Thiên Tề không chết trong tay Diệp Tử Phàm, cũng là đã cùng Diệp Tử Phàm gặp mặt, cái chết của Sư Thiên Tề, rất lớn khả năng có liên quan đến Diệp Tử Phàm tên này.

‘Chi tiết này nhỏ này Sư Vạn Cổ cũng có thể nhận ra?’ Sư Thiên Cương kinh dị ánh mắt nhìn về phía Sư Vạn Cổ.

Gặp Diệp Tử Phàm, hắn chỉ lo Diệp Tử Phàm nhận ra hắn, tận lực dùng Liễm Tức Công Pháp che giấu, có quan sát Diệp Tử Phàm, cũng chỉ quan tâm trên người y có ấn ký trước khi chết Sư Thiên Tề để lại hay là không, ngoài ra những chuyện khác hắn không có để ý đến.

Giờ đây Sư Vạn Cổ lên tiếng, hắn mới thật sự nhận ra, Diệp Tử Phàm trên thân thật sự là có còn tàn dư một ít Thánh Lực của Hỏa Huyền Chung để lại thật, người này đã từng gặp Sư Thiên Tề, cả hai còn giao thủ nữa.

...

‘Ta có chút đề cao quá Diệp Tử Phàm này rồi, biết như vậy, ta là đã không có báo nqTH2 hành tung của Diệp Tử Phàm cho mấy tên Thánh Hoàng Cường Giả kia biết! ‘ Sư Thiên Hạm không quan tâm đến Sư Thiên Tề có chết trong tay của Diệp Tử Phàm hay không, thứ hắn quan tâm là một chuyện quan trọng khác, hắn quan sát kỹ Diệp Tử Phàm hồi lâu, càng nhìn trong lòng càng là cảm thấy hối hận.

Sư Thiên Hạm đến đây cũng là được một lúc thời gian rồi, dường như là ngay khi Sư Thiên Cương thông báo, hắn liền là đã đến đây, sở dĩ hắn không có xuất hiện, chẳng qua là muốn dùng Sư Thiên Cương thử nước, xem thực lực của Diệp Tử Phàm này đến đâu.

Một cái thử vừa rồi, làm cho hắn hối hận thật sâu.

Bảy trăm vạn tòa Thế Giới Chi Lực, cũng khá là cao, hắn cũng biết Diệp Tử Phàm này không có xuất ra thực lực, nhưng dù y có xuất toàn lực mà nói, theo hắn đoán đâu đó cũng chỉ một hai ngàn vạn tòa Thế Giới Chi Lực trên dưới.

Với cái loại kia thực lực, chỉ tương đương với lại Sư Vạn Cổ mà thôi, đối với Sư Thiên Hạm hắn mà nói, là cách xa ngàn vạn dặm.

Một mình hắn đây liền là có thể trấn áp Diệp Tử Phàm, cần gì đến những người khác nữa kia chứ.

Vì Sư Thiên Hạm hắn đây đánh giá Diệp Tử Phàm thực lực quá cao, dẫn đến chuyện hắn đem vị trí của Diệp Tử Phàm thông báo ra bên ngoài cho nhiều Thánh Hoàng Cường Giả biết, hiện tại đám kia Cường Giả có thể là đang dùng hết biện pháp nhanh chân đến nơi này, một khi đám đại thần kia đến, hắn phải làm cái gì đây.

...

“Sư Thiên Hạm! Thực lực của ngươi, là cường đại hơn ta nghĩ rất là nhiều!” Diệp Tử Phàm trước tiên gật đầu, xem như trả lời Sư Thiên Hạm, cũng là đưa Sư Thiên Hạm lên một tầm cao mới.

Đây không phải là vì Diệp Tử Phàm hắn nâng cao uy thế của đối phương, hạ thấp đi nhuệ khí của mình, mà là sự thật vốn là như thế.

Bằng vào sự cường đại của công pháp hắn đang tu luyện, hắn có thể nhìn thấu tu luyện Giả khác cao hơn mình hai đại cảnh giới, Sư Thiên Hạm này cũng không có ngoại lệ.

Thánh Thể Thánh Vương hậu kỳ, Pháp Tắc sơ kỳ viên mãn, loại này thực lực, như toàn lực phát huy mà nói, là đã gần tám mươi triệu tòa Thế Giới Chi Lực.

Đây là công kích lực lượng, còn không có tính đến những cái thủ đoạn khác.

Nhưng mà chỉ nhìn vào công kích Khí Đạo thủ đoạn, nó là đã đem Diệp Tử Phàm hắn bỏ xa mấy con phố.

Diệp Tử Phàm hắn hiện tại cao lắm cũng chỉ phát huy ra được mười ba triệu tòa Thế Giới Chi Lực mà thôi, khoảng cách đôi bên chênh lệch hơn sáu lần, như thế trận này đại chiến, không cần đánh cũng là biết được kết quả rồi.

“Sư Thiên Tề cái chết, là có liên quan đến Diệp Tử Phàm ta!”

Xã giao với lại Sư Thiên Hạm một câu, Diệp Tử Phàm nhìn qua bên trái Sư Thiên Hạm một tên Yêu Thánh, thực lực cũng không hề thấp gật đầu trả lời câu hỏi vừa rồi của y.

Sư Thiên Tề trên thực tế không phải là chết trong tay của Diệp Tử Phàm hắn, mà là chết trong tay của Ma Khải Tắc.

Nhưng là Sư Thiên Tề vì muốn diệt hắn, liền thêu đốt hết Tinh, Khí, Thần của mình để có thể sử dụng ra uy năng chân chính của Hạ Phẩm Thánh Khí Hỏa Huyền Chung, đến khi dầu hết đèn tắc mới bị Ma Khải Tắc ra tay đánh chết.

Không có Ma Khải Tắc ra tay, với tình cảnh của Sư Thiên Tề khi ấy cũng là khó thoát khỏi cái chết, cho nên Diệp Tử Phàm hắn đây nói mình là hung thủ ra tay diệt đi Sư Thiên Tề cũng không hề sai.

“Tốt! Tốt! Tốt! Diệp Tử Phàm! Hôm nay dù có liều cái mạng này, Sư Vạn Cổ ta cũng phải đem ngươi cấp diệt, báo thù cho Thiếu Cung Chủ! “ Sư Vạn Cổ nghe được chính miệng Diệp Tử Phàm tự nhận mình đã sát Sư Thiên Tề, liền là nói lên ba tiếng tốt, sát khí đằng đằng, không diệt được Diệp Tử Phàm, thề không có bỏ qua.

Vốn dĩ Sư Thiên Tề là con ruột của Sư Thiên Hạm, những lời nói vừa rồi phải là do chính miệng Sư Thiên Hạm đối với Diệp Tử Phàm nói mới đúng, không phải là một người ngoài như hắn đây.

Nhưng theo Sư Thiên Hạm lâu năm, Sư Vạn Cổ hắn khá hiểu tính cách của Sư Thiên Hạm, người này là không bao giờ muốn thể hiện một bộ dạng nóng giận mất bình tĩnh ra bên ngoài cho người bên ngoài Thánh Cung thấy.

Lần này cũng là như thế, Sư Thiên Hạm sau khi nghe Diệp Tử Phàm tự nhận mình là hung thủ, đôi hàng lông mày nhíu chặc lại, gương mặt cũng trở nên không tốt, chỉ là y muốn giữ phong độ của mình không nói ra mà thôi, nên những chuyện như thế này, để cho Sư Vạn Cổ hắn thay Sư Thiên Hạm làm.

Đúng lúc này..

“Ầm ầm!”

“Thánh Chủ! Lạc Kha xin đến hội báo!”

“Ầm ầm! “

“ Thánh Chủ! Thiên Ngâm xin đến hội báo!”

“Ầm ầm! “

Truyện thuần phong cách cổ điển phiêu lưu khám phá, với những yếu tố tươi sáng hài hước nhưng không kém phần hấp dẫn trong phân tích và chiến đấu, đưa bạn trở về những ký ức Pokemon đẹp thời thơ ấu.