Sau một lúc "giằng co", Huyết Cơ vô cùng bá đạo mà đem Hạ Vũ ôm vào trong ngực, ôn nhu xoa xoa tóc hắn sau đó liền nhắm mắt lại.
Chờ khi tiếng hít thở của nàng trở nên đều đều, Hạ Vũ mới chậm rãi di chuyển một bàn tay về phía dây chuyền của nàng. Mặc dù chỉ là khoảng cách từ eo đến cổ nhưng đối với hắn thì nó dường như đã trôi qua mấy thế kỷ.
Hắn sợ hãi khi bản thân vừa di chuyển thì nàng lại mở mắt ra, đem hắn trở thành vị thị quân thứ 32 trong bụng nàng.
Nhưng là cho đến khi hắn chạm vào bình lưu ly, sợi chỉ bạc cũng thuận thế mà biến mất thì nàng vẫn chưa có dấu hiệu tỉnh lại, ngủ đến thật sự ngon.
Thấy vậy, trong lòng Hạ Vũ liền cảm thấy có chút ê ẩm, nhưng là vì mạng sống, hắn nhất định phải bỏ đi hết cảm giác áy náy trong lòng mình.
Sau đó, một âm thanh máy móc lạnh băng liền vang lên khiến Hạ Vũ có cảm giác bản thân phảng phất như đã tu thành chánh quả, xúc động đến hắn muốn khóc.
[ Đinh, ký chủ thành công lấy được tinh huyết của Yêu vương...]
[ Đinh, đang trong quá trình truyền tống...]
Nhoáng một cái, cảm giác linh hồn bị kéo đi lại lần nữa đến với Hạ Vũ, nhưng lần này hắn đã không còn sợ hãi như lúc đầu mà thay vào đó là hưng phấn cùng chờ mong.
Nhưng là, hắn không phát hiện rằng khi linh hồn hắn vừa rời đi, cơ thể ảo ở thế giới này cũng vỡ tan thành tro bụi. Mà lúc này người vốn dĩ đang nằm "ngủ say" là Huyết Cơ lại mở ra đôi mắt, một đôi tử mâu thẳng tắp nhìn lấy chính xác phương hướng mà Hạ Vũ cùng hệ thống rời đi.
"Thì ra đây chính là thứ ngươi muốn lấy sao? Nhưng là, bảo bối à... Ngươi chạy không thoát..."
Tà mị cười một tiếng, không khí trước mặt Huyết Cơ liền thoáng vặn vẹo hiện ra một khe nứt. Không nghĩ ngợi, nàng liền nhanh chóng mặc lấy quần áo rồi bước vào, theo bóng lưng nàng vừa đi vào thì khe nứt này cũng thu dần lại rồi tiêu biến. Chỉ còn lại những tấm lụa trắng phất phơ trong không gian tĩnh mịch.
Thứ sức mạnh thần bí đó thật giống...
Trong đầu Huyết Cơ dường như lại hiện lên bóng lưng của một nam nhân trên mặt lúc nào cũng có một nụ cười tà mị cuồng quyến.
"Một nhóc con dị thú sao? Từ nay về sau, ngươi liền gọi là Huyết Cơ đi. Quên hết quá khứ, ngươi vẫn là ngươi..."
- -----------------------------
Mà lúc này ở giữa không gian trắng xoá, Hạ Vũ đang cùng với hệ thống giao lưu về việc lấy được tinh huyết của Yêu vương.
"Hệ thống, thứ này cần làm sao để sử dụng?"
[ Sau khi hệ thống đem ký chủ đưa trở về cơ thể, ký chủ phải nhanh chóng đem nó nuốt xuống. Chiếc bình lưu ly này chỉ là một loại phép thuật mà thôi, sau khi ký chủ nuốt vào thì nó sẽ tự động tan biến. ]
"Đơn giản như vậy sao?"
Hạ Vũ lúc này liền có chút nóng lòng muốn thử xem sau khi nuốt thứ này vào thì cơ thể hắn sẽ có những thay đổi gì. Mặc dù có chút lo lắng vì lời nhắc nhở của hệ thống nhưng hắn cũng chỉ đành cắn răng liều mạng.
[ Lúc cơ thể ký chủ hấp thụ tinh huyết thì sẽ vô cùng đau đớn, mong ký chủ cố gắng cắn răng kiên trì qua...]
[ Bắt đầu truyền tống sau 5 giây nữa... 5...4...3...2...1... ]
Vì thế, sau khi tiếng đếm ngược của hệ thống vừa dừng lại, hắn chỉ kịp cảm thấy linh hồn của bản thân vừa nhoáng lên một cái rồi bỗng trở nên nặng trĩu. Sau khi định thần lại, Hạ Vũ nhanh chóng từ không gian lấy ra bình lưu ly kia liền trực tiếp nuốt vào.
Còn chưa đợi Hạ Vũ thở phào nhẹ nhõm thì một cỗ khí nóng liền lan tràn trong lục phủ ngũ tạng của hắn, dường như muốn đem cơ thể hắn toàn bộ đều thiêu đốt thành tro.
Hạ Vũ hiện tại chỉ có thể há miệng thở dốc, căn bản là không có đủ sức lực để kêu gào một tiếng. Mà lúc này, làn da của hắn đã trở nên đỏ như sắt nung, tỏa ra từng đợt khói nóng kinh người. Nhiệt độ bên trong căn phòng cũng tăng lên dữ dội, ngay cả nước trong bình để trên đầu giường của hắn đều bị nung đến bốc hơi.
Nóng...nóng quá... Máu trong cơ thể đều như bị nung lên, hắn hiện tại chỉ hận bản thân không thể trực tiếp ngất đi, nhưng là cơ thể dường như sắp nổ tung lại khiến hắn bị sinh sinh cho giữ lại lý trí để nhận lấy sự tra tấn này.
Cho đến khi sự đau đớn này chậm rãi tan biến, Hạ Vũ có cảm giác đều đã trải qua tận mấy đời. Nhưng thật sự rất kỳ diệu, lúc này cơ thể của hắn đã không còn cảm giác mệt mỏi lúc trước khi ngất đi ở quán bar, thay vào đó là cảm giác tràn ngập lực lượng, ngay cả giác quan dường như cũng nhạy bén hơn không biết bao nhiêu lần.
"Thối đến như vậy..."
Cũng vì giác quan tăng cường nên Hạ Vũ liền bị một tầng chất lỏng màu đen đặc sệt cùng mùi hôi thối đang tỏa ra trên người bản thân làm cho chán ghét không thôi.
Vì thế tính khiết phích ( ở sạch) trong người Hạ Vũ liền bỗng dưng trổi dậy, hắn nhanh chóng đứng dậy chạy vào phòng vệ sinh để tẩy rửa đi hết cảm giác dinh dính trên người.
- ---------------------------
Mà ở một ngõ nhỏ âm u tâm tối, bốn phía đều bao phủ lấy một tầng hiu quạnh yên tĩnh, lâu lâu lại vang lên tiếng mèo hoang kêu lên cùng với tiếng sột soạt trong những bãi rác. Chỉ thấy giữa không trung lúc này lại xuất hiện một cái lỗ hỏng to lớn, không khí xung quanh dường như đều sắp bị hút hết vào bên trong.
"Là ở đây sao?"
Theo một giọng nói thầm thì bay theo gió, bên trong lỗ hỏng này liền xuất hiện một thân ảnh với quần áo cổ trang màu đỏ rực, xinh đẹp yêu mị như yêu như ma bước xuống thế gian.
"Bảo bối, ta đến tìm ngươi rồi a..."
Tà mị cười một tiếng, ánh mắt Huyết Cơ lần nữa chuẩn xác nhìn về phía Hạ gia. Ý cười trong mắt dường như cũng dày một chút, mặc dù bỏ trốn là không ngoan chút nào nhưng sử dụng "sính lễ" của nàng thì thật sự rất tốt a...
**"bóng người" đó là ai? Ha hả, là main9 trong bộ truyện mới mà Nhóc định đào khi truyện này đăng thêm vài chục chương nữa.
*Hôm qua đi làm về bị mắc mưa nên sốt cao nhưng vẫn gáng lê thân thể đi viết truyện này. (。-_-。)
*Gửi lời cảm ơn rất nhiều của Nhóc đến bạn Bacmm666 vì đã ủng hộ cho Nhóc nhé. >~<