Đỉnh Cấp Tông Sư

Chương 686: Lẽ Nào Lại Từ Chối






“Ha ha… Quả nhiên người con gái mà bổn thái tử để ý đến rất có cá tính”, ở cách một đoạn xa đột nhiên vang lên nụ cười lớn của một người trẻ tuổi mặc áo dài màu vàng đen, khí chất lạnh lùng bá đạo, ngoại hình cao lớn tuấn tú và xung quanh còn có rất nhiều thiên tài.

Ánh mẳt người này nhìn về phía Quý Thanh Hoà đầy vẻ sắc bén, bá đạo và thích thú.
Đó chính là Tống Kình Thương.
Hắn ta không hề che giấu sự yêu mến của mình đối với Quý Thanh Hoà.
Nhưng hắn ta không chủ động đi giúp cô ta, hắn ta muốn xem tiếp theo Quý Thanh Hoà sẽ ứng phó như thế nào?
Quả nhiên, Vu Khung đứng bật dậy đi về phía Quý Thanh Hoà và Tò Minh.
Ngô Lập Tàng càng lúc càng run rẩy.


Chuyện mà ông ta không muốn xảy ra thì lại xảy ra rồi.
“Cô Quý! Đợi lát nữa thái độ uyển chuyển chút nha!”, Ngô Lập
Tàng nói với vẻ cầu xin, ông ta bị dọa chết khiếp.

Vu Khung là nhân vật truyền kỳ, uy lực vô cùng lớn.

Chưa nói đến tiềm lực mà chỉ nói về giai đoạn hiện giờ thì cấp bậc của Vu Khung đủ để giết ông ta một ngàn lần.
Rất nhanh, Vu Khung đã đến trước mặt Tò Minh và Quý Thanh Hoà.
Khiến mọi người bất ngờ là, hắn ta không nhìn thẳng vào Quý Thanh Hoà mà nhìn về phía Tô Minh.
“Anh Tô Minh! Tôi muốn đối chỗ ngồi với anh được không?”
Nếu Quý Thanh Hoà không muốn đến chỗ ngồi của tôi thì Vu Khung tôi đành phải lại ngồi cạnh cô ấy rồi?
Kết quả cũng như nhau cả thòi…
Người con gái mà Tống Kình Thương để ý đến thì Vu Khung cũng có hứng thú muốn chiếm đoạt.
Lúc này dường như tất cả mọi người đều đổ dồn ánh mắt về phía Tô Minh.
“Bị Vu Khung nhắm đến thì anh ta xui xẻo rồi”, Cổ Kim đứng cách đó không xa lấm bẩm nói,
cô ta thấy tiếc thương cho Tô Minh.

Mặc dù cô ta ghét thái độ kiêu ngạo của Vu Khung nhưng cô ta phải thừa nhận là hắn ta vô cùng mạnh.


Nếu ông trời đứng thứ nhất thì chắc chắn hẳn ta đứng thứ hai.
Thậm chí, đến tận bây giờ cô ta vẫn chưa xác định được thực lực thật sự của Vu Khung đã đến trình độ nào rồi?
Mặc dù Tô Minh cũng rất yêu nghiệt nhưng Cổ Kim biết, Tô Minh còn lâu mới là đối thủ của Vu Khung.
Sau đó, kéo dài hơn mười giây….
Mọi người đều đang đợi Tò Minh lên tiếng, Vu Khung cũng nhìn chằm chằm vào Tô Minh.
Nhưng khiến mọi người bất ngờ chính là, Tô Minh cứ như kẻ điếc, căn bản không nghe thấy Vu Khung đang nói gì và cũng không trá lời hẳn ta.
Ngô Lập Tàng suýt nữa ngất đi…
What?
Đúng là ông ta đánh giá thấp sự hống hách của Tô Minh rồi.
Tô Minh còn không thèm quan tâm nữa, đúng là độc ác quá đi!
Đây không những không nế mặt Vu Khung mà còn giầm lên sĩ diện của hắn ta.
“Ha ha…”, cách đó không xa, Tống Kình Thương bật cười, tâm trạng phấn khích.

Hắn ta cảm thấy Tò Minh chỉ như con kiến nhỏ bé, mặc dù không biết điều nhưng hắn ta rất thích hành động này của Tò Minh.

Sau đó hắn ta đánh mắt nhìn sang sắc mặt của Vu Khung thì….

Khì khi….
Vu Khung nhìn chằm chằm vào Tò Minh, ánh mắt như muốn băm anh thành trăm mảnh.

Anh mắt đầy lạnh lùng như đóng băng mọi thứ.
Cũng may ở đây là học viện Linh Võ, chứ nếu không thì hắn ta sẽ cho Tô Minh cảm nhận cảnh bị kéo vào thế giới đao ý, khiến Tô Minh cảm nhận được sự tuyệt vọng nhất trên thế gian.
Sau mấy hơi thở, Vu Khung bật cười.

Hắn ta thu lại tất cả cảm xúc phẫn nộ, sát ý, lạnh lùng, dường như mọi thứ đã tan biến hết.
“Anh Tô Minh! Nghe nói thực lực của anh vò cùng cao cường, là tu giả võ đạo có thiên phú võ đạo yêu nghiệt, thủ đoạn
cũng quái dị”, Vu Khung lại nói: “Tôi rất khâm phục, mấy ngày nay muốn gặp mà không có thời gian.

Hôm nay gặp mặt đúng là đáng kinh ngạc.

Buổi sát hạch trên cầu Linh Võ hôm nay chúng ta hãy đánh cược đi, cược 100 ngàn viên linh thạch hạ phấm thì thế nào?”
“Vu Khung lại lôi thủ đoạn này ra rồi”, Tống Kình Thương hừ lạnh một tiếng, nói.
Tất nhiên, thông thường thì thủ đoạn này đều có hiệu quả.
Có thiên tài nào không có sĩ diện đâu, lẽ nào lại từ chối?