Đỉnh Cấp Tông Sư

Chương 667: Vương Khí Thượng Phẩm






Rõ ràng xinh đẹp như tiên, lại uống rượu, ăn thịt, ngay thẳng, sảng khoái.
Rõ ràng là lạnh lùng, lại rất có tình có nghĩa, khiến người ta bất ngờ.
“Cụng ly”, Tô Minh giơ ly rượu lên, nói với Quý Thanh Hòa.
“Vậy mới đúng chứ”, dưới khăn che mặt, đôi mắt Quý Thanh Hòa sáng lên, chợt đổi mới cái nhìn về Tô Minh.

Nếu Tô Minh cũng sợ cô công chúa Cổ Kim kia thì lúc này đã run rẩy, ồn ào muốn chạy trốn rồi.

Thế thì cô ta sẽ rất thất vọng, câm thấy mình giúp nhầm người, may mà, cách nhìn người của cô ta vẫn chính xác chán.
Ngô Lập Tàng đen mặt.
ông trời của tôi ơi!

Khi nào rồi mà còn vậy?
Chắc công chúa Cổ Kim đang trên đường tới đây luôn rồi, ông cậu bà cô của tôi ơi, hai người còn có tâm trạng thảnh thơi cụng ly nữa hả?
Đã gặp lạc quan, nhưng chưa thấy ai lạc quan cỡ này.
Ngô Lập Tàng hối hận muốn chết, vì đã dẫn Tô Minh và Quý Thanh Hòa đến lầu Huyền Nguyệt ăn cơm.

Sớm biết tính cách cả hai như thế thì nên dẫn về nhà trọ luôn, đỡ phải gặp loại người như cậu Cổ
Nhưng giờ có hối hận cũng chẳng ích gì.
Trên trán Ngô Lập Tàng lấm tấm mô hôi.
Sốt ruột như kiến bò trên chảo nóng.
Cách đó không xa.
Hoàng Vĩnh Lãnh lành lạnh nói:
“Dương Triều! Tư chất của cậu tốt, mặc dù không phải là đỉnh cao nhưng cũng coi như hàng thượng thừa.

Vì vậy khả năng được vào học viện Linh Võ là rất cao.

Lần này tôi là ‘người lái đò’ của cậu, về lý mà nói thì chúng ta cũng chỉ là bèo nước gặp nhau, sau này chắc cũng không có nhiều cơ hội tiếp xúc, nên tôi cũng không nói nhiều nữa.

Nhưng vừa hay hôm nay nhắc đến chuyện này thì tôi vẫn phải nhắc nhở cậu một câu, núi cao còn có núi cao hơn, làm việc gì cũng phải cân nhắc, nếu xốc nổi quá sẽ gây nên hậu quả khó đỡ đấy”.
Dương Triều nghe thấy vậy thì gật đầu rồi rót rượu cho Hoàng Vĩnh Lãnh.
“Cậu nhìn xem! Cô gái kia trẻ tuổi mà đạt đến cảnh giới Động Hư sơ kỳ rồi.

Thiên phú võ đạo này làm sao có thể dùng từ ‘yêu nghiệt’ để miêu tả? Nhưng tôi đoán, hôm nay cô ta không chết thì cũng tàn phế, con đường võ đạo cũng chỉ dừng ở đây.


Đây chính là cái giá phải trả”, Hoàng Vĩnh Lãnh thấp giọng, chỉ vào Quý Thanh Hoà nói.
Dương Triều lại gật đầu.
Thời gian chầm chậm trôi đi, chừng một phút sau thì đột nhiên vọng lại tiếng bước chân lên cầu thang.
Tòa nhà bốn tầng lập tức yên tĩnh lạ thường.
Tiếp đó là một cô gái đi vào bên trong.

Bên cạnh cô ta là một chàng trai toàn thân đầy máu, thê thảm vô cùng.

Người con trai đó chính là Cổ Sâm.
Phía sau nữa là hai thuộc hạ của Cổ Sâm.
Dân đầu là một cô gái rất trẻ, chính là công chúa nhỏ Cổ Kim, năm nay 19 tuổi, với khuôn mặt baby đáng yêu.
Cô ta mặc chiếc váy công chúa lụa tơ tằm, trên đầu đeo toàn những phụ kiện lấp lánh thuần khiết.
Cổ Kim có đôi mắt long lanh rất đẹp, trong trẻo như dòng suối nhưng nếu nhìn kỹ thì dường như có thể nhìn ra vẻ gian xảo.
Trong tay cô ta cầm một thanh kiếm không hề đơn giản.
Trông vô cùng tinh xảo như một tác phẩm nghệ thuật mà thượng đế tạo nên, kính sáng lấp lánh, thần sắc hút mắt, màu kiếm cũng làm mê đắm lòng người.
Thanh kiếm này là vương khí thượng phẩm.
ở tầng võ thấp gần như không thể tìm được vương khí, nói gì đến vương khí thượng phẩm?
Trên thực tế, kể cả là Linh Võ Thành thậm chí là học viện Linh Võ thì vương khí thượng phẩm cũng vô cùng hiếm gặp.
Kiếm này trong tay, nếu là kiếm tu thì chí ít cũng tăng được 30 đến 40% sức chiến đấu.
Chỉ nhìn qua thanh kiếm này là biết lai lịch của Cổ Kim không hề đơn giản, không phải là người mà ai cũng có thể dây vào.

Khí tức của CỔ Kim đã ở cảnh giới Động Hư sơ kỳ.

Nhưng còn mạnh hơn những tu giả võ đạo ở cảnh giới Động Hư rất nhiều.
Điều này chứng tỏ, căn cơ của cô ta vô cùng vững chắc và Ổn định.

Hơn nữa, dường như cô ta đã sắp đạt đến cảnh giới Động Hư trung kỳ rồi.
Thiên phú võ đạo này đúng
là khiến người ta kinh ngạc.

Vì dù sao thì cô ta vẫn chưa đến 20 tuổi, mới chỉ 19 tuổi thôi.
Ngoài ra, trên vai công chúa nhỏ Cổ Kim còn có một con chồn cái nhỏ xíu bụ bẫm như mèo Garfield, không to, nhưng toàn thân trắng như tuyết, đuôi lại phối ba màu đỏ, tím và xanh, trông rất độc đáo.
Dường như con chồn con đang ngủ nên nhắm chặt mắt, yên tĩnh ngủ nên không lộ ra khí tức gì.
“Em à! Chính là hai tên khốn này! Anh muốn chúng phải chết”, Cổ Sâm lên tiếng nói.

Hắn
giơ tay lên chỉ về phía Tô Minh và Quý Thanh Hoà với vẻ độc ác.
Cảm xúc của Cổ Sâm vô cùng kích động, đôi mắt ửng đỏ, ánh mắt như muốn băm Tô Minh và Quý Thanh Hoà thành trăm mảnh.