Đỉnh Cấp Tông Sư

Chương 566: Thật Hay Đùa Đấy






“Đối phương không những giết chết Dật Nhi mà hắn còn có hậu thuẫn khủng khiếp.

Năm nay hắn mới 21 tuổi, lại còn ép ông Mộc phải dẫn đường đến nhà họ Thẩm, dường như muốn diệt cả gia tộc chúng ta”, Thẩm Hạc Quang cắn răng, giọng nói khàn khàn, oán hận.
Lời nói vừa dứt thì ba vị trưởng lão còn lại như hóa đá, cứ tưởng tai mình cứ vấn đề.
Sao có thể thế được?
Lại còn có người dám đánh đến nhà họ Thẩm ư?
Từ lúc lập nhà họ Thẩm đến nay, chưa từng có ai dám có ý đó cả?
Kể cả là Hoàng Cực cung thì cũng phải nghĩ kỹ xem có dám đánh đến nhà họ Thẩm không?

“Kích hoạt lệnh gia chủ, triệu tập tất cả cường giả nhà họ Thẩm ở bên ngoài quay về nhà họ Thẩm trong thời gian sớm nhất.

Còn nữa, hãy kích hoạt gia tộc hộ thần trận!”, Thẩm Hạc Quang lên tiếng nói.

Ông ta đã cố gắng bình tĩnh lắm rồi nhưng tia máu trong mắt đã chứa đầy sát khí oán hận và lạnh băng khiến người khác khiếp sợ.

Chỉ có điều, ông ta giấu được khá kỹ.
M Dung Yêu đứng lên, chắp tay nói: “Tôi rất xin lỗi về chuyện của Thẩm Dật”.
“Cô đi đi!”, Thẩm Hạc Quang lạnh lùng nói.
Mộ Dung Yêu lập tức biến mất.

Nhưng trên thực tế, cô ta vẫn chưa rời đi mà vẫn ở trên không trung của nhà họ Thẩm.
Cô ta đứng trong khe nứt hư không rồi lặng lẽ nhìn xuống nhà họ Thẩm.
“Rốt cuộc là kẻ nào lại muốn đánh đến tận nhà họ Thẩm? Lại mới 21 tuổi nữa? Lạ thật!”, Mộ Dung Yêu lẩm bẩm, có chút tò mò.

Sau đó cô ta quyết định: “Chuyện từ hôn mình cũng thấy nợ nhà họ Thẩm.


Nếu như mình có thể giúp được gì thì cũng coi như hóa giải nhân quả này”.

“Tổng cộng 410 viên linh thạch hạ phẩm”.
“3 cuốn võ kỹ công pháp huyền cấp trung phẩm; 12 cuốn võ kỹ công pháp huyền cấp hạ phẩm và hơn một trăm cuốn võ kỹ công pháp nhân cấp và huyền cấp”.
“Hai trận pháp với 32 trận nhãn hoàn chỉnh”.
“5 thanh linh khí, trong đó có một cái là linh khí thượng phẩm”.

Không hổ danh là thế lực siêu hạng nhất, kho báu vật cũng phong phú gớm.
Nói ngay việc Huyền Thanh Tông có được 410 viên linh thạch hạ phẩm thì đúng là khủng khiếp.

Phải biết rằng thế lực hạng một ở Huyền Linh Sơn cũng không lấy ra nổi 20 viên linh thạch hạ phẩm.
Phải thấy rằng cách biệt thật sự quá lớn.
Tô Minh tự tin rằng, với 410 viên linh thạch hạ phẩm thì sau khi hấp thụ hết, ít nhất anh cũng có thể đột phá được hai đến ba cảnh giới nhỏ.
Đây là Tô Minh, còn nếu đổi thành người khác thì có thể tạo ra hơn chục cảnh giới tôn giả chăng
Tất nhiên, đây vẫn chưa phải là thu hoạch lớn nhất.
Thu hoạch lớn nhất chính là viên đá tròn tròn to bằng nắm tay kia thôi.

Viên đá này Tô Minh vốn không phát hiện ra, kể cả có thì cũng không để ý quá nhiều đến nó.

Nhưng không ngờ thiên nữ Tạo Hóa lại nhắc nhở anh.
“Thiên nữ tiền bối! Cô tỉnh giấc là vì viên đá này? Viên đá này là bảo bối sao?”
“Chỉ là thứ rác rưởi thôi! Nhưng nó lại là báu vật hiếm có với anh ở giai đoạn này đấy”, thiên nữ Tạo Hóa thản nhiên nói: “Đây là đá Nội Giáp nhưng nó tàn lắm rồi, chỉ đủ cho anh dùng ba lần thôi”.
“Đá Nội Giáp ư?”, lần đầu tiên Tô Minh nghe thấy cái tên này.
“Một khi dùng đến thứ này thì có thể dung hợp vào cơ thể anh, nó như kiểu anh đang mặc áo giáp trên người vậy, sẽ tăng gấp chục lần sức mạnh và sức phòng ngự trên người anh”.
“Thần kỳ vậy sao?”, ánh mắt Tô Minh sáng lên nhưng sau đó anh lại nghĩ, mặc dù thần kỳ nhưng hình như không có tác dụng quá lớn với mình thì phải?
Sức phòng ngự và sức mạnh thuần túy? Tác dụng không lớn lắm thì phải!
Dường như biết được suy nghĩ của Tô Minh lúc này nên thiên nữ Tạo Hóa hừ lạnh một tiếng, nói: “Anh chỉ cần khởi động được nó thì trong thời gian này nó sẽ nâng cao sức mạnh và phòng ngự trên cơ thể anh, có thể dùng được cả thanh kiếm trên tay anh đấy”.
“Á?”, sắc mặt Tô Minh đỏ ửng.
What?
Thật hay đùa đấy?