Đỉnh Cấp Tông Sư

Chương 487: Ý Cảnh Của Phong Hình Thái Của Vân Đúng Là Khó Thật!




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Mãi lâu sau.

"Đáng chết! Xem ra là bắt mình phải mở hết bốn cánh cửa đá, phải lấy hết cơ duyên trong bốn con đường này có lẽ mới có cơ hội để mở con đường phía trên kia một lần nữa? Mình mới có thể về được mặt đất đúng không?", Tô Minh lẩm bẩm một mình.

Đây là do anh suy đoán.


Cũng không phải là anh đoán bừa, mà là tự nhiên có một
dự cảm, như thể một loại cảm giác tiên tri đến từ kho tàng huyết mạch.

"Mình phải bình tĩnh lại!!!”, Tô Minh hít sâu một hơi: "Không được hoảng, không được rối!"
Phải hết hơn mười phút sau, Tô Minh cuối cùng mới bình tĩnh lại được, quét mắt nhìn về cánh cửa bên phía Tây.

"Két!"
Đối diện với cánh cửa phía Tây, Tò Minh nhấc Xích Ảnh Kiếm lên, chỉ một kiếm.

Một kiếm vô cùng khủng

khiếp, đầu tiên, bây giờ Tò Minh đã có thế tự điều động một chút sức mạnh trong kho báu huyết mạch, cho nên, chỉ lực thuần tuý đã đạt đến mức vò cùng khủng khiếp là gần một triệu cân.

Lại thêm khả năng khống chế lực của anh đã tương đối vững, kiểu khống chế lực thế này cũng có thể đồng thời sử dụng trong Kiếm đạo, cho nên lực bóng kiếm của chiêu này tương đối tập trung, lực còng kích đương nhiên rất đáng sợ.

Một kiếm xuất ra, bên trên cánh cửa phía Tây đã nứt ra một vết kiếm dài đến mấy mét, sâu ba thước.

"Thực lực so với trước đây đã tăng lên quá nhiều rồi", Tô Minh nói thầm trong lòng, bốn cánh cửa nằm ở bốn phía Đông Tây Nam Bắc đều giống nhau, trước đó, khi anh đối diện với cánh cửa phía Nam, anh đã dùng nắm đấm, phải đấm liên tục hai ba ngày mới đấm vỡ được, nhưng bây giờ khi đối diện với cánh cửa phía Tây, anh rất tự tin có thể phá vỡ trong một ngày.

Giây tiếp theo Tô Minh bắt đầu liên tục vung Xích Ảnh Kiếm.

Hơn nữa, còn thỉnh thoảng thi triển chiêu thứ nhất Tuyệt

mệnh Phong vân của Thiên Vẫn Kiếm’.

Điếm cốt lõi của Tuyệt mệnh Phong vân nằm ở ý cảnh của Phong (gió) và hình thái của Vân (mây).

Đây là do Tô Minh thu hoạch được từ bên con đường ở cánh cửa phía Nam.

Nhưng trước mắt, ý cảnh của Phong cũng thế, hay là hình thái của Vân cũng vậy, anh chỉ mới hiểu được một chút bề ngoài, còn chưa đến mức Nhập mòn và nắm rõ, lúc này, cũng chỉ là không ngừng thi triển Tuyệt mệnh Phong vân để tìm cảm