Đỉnh Cấp Tông Sư

Chương 222: Tịch Nhi Của Tôi Đâu






Anh tra xét cấn thận.

Sức mạnh cơ bắp của bản thân vậy mà tăng thẳng từ 5000 kg lên 10000 kg.

Tăng gấp đôi.


Những thứ khác, cường độ cơ thể, lực phòng ngự, tinh lực! cũng tăng gấp đôi.

Ngay cả thị giác, thính giác, ! cũng gấp đôi.

"Thật là khoa trương", khóe miệng Tô Minh khẽ giật giật, đúng là quá biến thái rồi.

Rốt cuộc dị bảo dưới đáy linh tuyền dung hòa với bản thân là gì?!!!
Cũng quá hùng mạnh rồi, mạnh tới mức khiến người ta phải lo lắng không yên.

"Cho dù thế nào cũng là một chuyện tốt", Tô Minh hít sâu một hơi: "Nếu đã như vậy thì lực chiến đấu hiện tại của mình so với trước đây phải tăng lên khoảng năm, thậm chí tám lần chăng?"
Anh vốn thăng cấp từ bán bộ Thiên Vị lên Thiên Vị, lại vì
bảo tàng huyết mạch mà mọi phương diện đều tăng lên gấp đôi, cộng lại sẽ được phản ánh qua lực chiến đấu, thực sự đã tăng lên từ năm đến tám lần.


"Nếu bản thân hiện tại đối đầu với tên Thấm chó hoang kia, có lẽ chỉ cần một quyền liền có thể thổi bay hắn đi?”, Tô Minh cười ngây ngô.

Đi đến cửa sổ.

Anh phóng mắt nhìn ra ngoài.

Trong đêm tối, tầm nhìn của anh cũng tốt lên rất nhiều, nhìn thoáng qua đã có thể nhìn xa hàng trăm mét.

Thậm chí ngay cả âm thanh trong khu rừng bên ngoài trang viên của nhà họ Diệp cũng có thể nghe được.

Cùng lúc đó.


Ma Thành, nhà họ Thẩm.

"Tịch Nhi, Tịch Nhi của tôi đâu?!!!", trong thư phòng nhà họ Thẩm, ông cụ Thẩm nay đã 88 tuổi chống gậy, gương mặt già nua toát lên vẻ tàn bạo đang nện mạnh từng gậy xuống nền đất.

Trước mặt ông ta là con nua toát lên vẻ tàn bạo đang nện mạnh từng gậy xuống nền
Trước mặt ông ta là con cháu dòng chính của nhà họ Thẩm, có hơn chục người, tất cả đều đang sợ hãi đến co rụt người lại.