Đỉnh Cấp Tông Sư

Chương 1012: 1012: Chỉ Vì Cậu Muốn Xử Lý Chuyện Riêng





Nhưng đúng lúc này.

Bỗng nhiên.

Có tiếng bước chân vang truyền tới một cách khó hiểu.

Lọt vào tai tất cả mọi người.

Bất giác vô số người nhìn về phía phát ra tiếng bước chân.

Lại thấy một người thanh niên tay giữ một thanh kiếm đang chậm rãi bước trên mặt nước hồ Tiên Lạc, tiến về phía đài chiến đấu.

Ai cũng không không ngờ tới biến cố đột ngột này.

Suy cho cùng, ai cũng biết đài chiến đấu là nơi hai học viện võ đạo lớn tới giao lưu.

Người xem không được phép bước vào.

Người thanh niên với cảnh giới Bất Tử tầng năm này điên rồi chăng?!!!
Ài, còn trẻ tuổi như vậy, độ tuổi 20, quá trẻ.

Nếu tính tuổi, Bất Tử tầng năm cũng được coi là một yêu nghiệt tuyệt thế rồi.

Nhưng những thứ này không quan trọng, điều quan
trọng là chắc chắn não của người thiếu niên này bị úng nước rồi.


Cậu như vậy là đang khiêu khích học viên Tiên Lạc và học viện Thiên Uyên đó!
Trái lại vẫn có người nhận ra Tô Minh…
Tư Sùng Tuấn.

Tư Sùng Tuấn, kẻ chỉ có thể đứng ngoài cuộc quan sát trừng to mắt, chết tiệt, chết tiệt, chết tiệt, trong lòng hắn liên tục gào thét vài câu chết tiệt.

Hắn tận mắt nhìn thấy Tô
Minh nhảy xuống vách núi Vấn Thiên.

Kết quả…
Còn có thể sống sót quay trở lại????
Giây tiếp theo.

Tô Minh vậy mà bước lên đài chiến đấu.

Hơn… hơn… hơn nữa, còn đi thẳng tới trung tâm đài.

Đến giữa Hách Liên Tô cùng Cao Lâm đang giao tranh.

Trên thực tế, vừa rồi khi hắn
nghe thấy tiếng bước chân, thấy bóng người đạp trên mặt nước mà tới muốn gây rối, Viên Châm liền ra hiệu bằng mắt cho một vị chấp sự ngoại vụ của học viện
Tiên Lạc, muốn ông ta ngăn chặn xử lý.

Chẳng ngờ…
Chấp sự ngoại vụ vốn tưởng rằng sự việc rất đơn giản.

Nhưng lại không ngăn cản lại.

Rõ ràng khi thấy bóng lưng của người thanh niên kia có thể bước lên ngăn chặn nhưng lại phát hiện ra, hình dáng của cậu
ta vậy mà biến mất.

Lại dõi mắt tìm kiếm thì đã đứng sừng sững trên đài chiến đấu rồi.

Vô cùng kỳ quái, chấp sự ngoại vụ đó thực sự có chút sửng sốt.

“Chuyện là, hai người định đánh nhau thì đợi một lát, tôi có chút chuyện riêng, phải giải quyết trước”, trong bầu không khí vắng lặng, dưới ánh mắt mờ mịt của mọi người, Tô Minh hết liếc mắt nhìn Hách Liên Tô lại quay sang nhìn Cao Lâm, nhàn nhạt nói.

Trời ạ!
Đám đông có mặt nghe được lời này thì khí huyết như muốn ngược dòng.

Họ đều không dám tin vào những gì mình vừa nghe thấy.

Tên nhóc đó… đây là muốn nghịch thiên mà!
Cưỡng chế gián đoạn cuộc giao lưu giữa hai học viện lớn, chỉ vì cậu muốn xử lý chuyện riêng????
Hách Liên Tô cũng sững người.

Nhưng ngay lập tức cô ta liền phản ứng lại.

Tiếp đó là cơn giận ngút trời, đôi mắt đẹp như muốn b4n ra tia lửa.

Nguyên nhân rất đơn giản, cô ra vừa rồi không hề dễ dàng mới tích trữ được năng lượng, thi triển ra một chiêu ‘luân hồi thần đồng’…
Kết quả lại bị Tô Minh cứng rắn chen ngang.

Phải biết rằng với thực lực hiện tại của cô ta, thi triển ra ‘luân hồi thần đồng’ là điều không dễ dàng, nhưng lại bị cắt
ngang giữa đường, nếu trong khoảng thời gian ngắn ngủi muôn thi triến một lân nữa là rất khó.

“Anh…”, trong cơn nóng giận, Hách Liên Tô thực sự muốn lớn tiếng mắng chửi gì đó.