Chương 965
Ở hội trường.
“Lâm Vân, ban nãy chỉ là một ít thức ăn khai vị, anh yên tâm, hôm nay nếu chúng ta đã gặp nhau, tôi chắc chắn sẽ không dễ dàng tha cho anh đâu.” Phạm Nhật Long nheo mắt, giọng nói lạnh lùng!
Mặc dù kế hoạch làm Lâm Vân nhục nhã ban nãy của anh ta đã thất bại, thế nhưng xem ra, anh ta còn có sự chuẩn bị khác.
Tiếp sau đó, Phạm Nhật Long xoay người nhìn mọi người.
“Các vị khách quý, hôm nay bố tôi có việc trì hoãn nên không đến được, vì vậy đã đặc biệt mời đến một người nổi tiếng, tới góp vui với mọi người.” Phạm Nhật Long nói lớn tiếng.
Ngay sau đó, một người đàn ông trung niên chải tóc mượt mà, đầu tóc sáng bóng, từ trong đám người bước ra, đi tới bên cạnh Phạm Nhật Long.
“Tôi xin được giới thiệu với mọi người, người này là nhà ảo thuật nổi tiếng của Ma Cao, ngài Trần Hải Dương.” Phạm Nhật Long giới thiệu.
“Chào mọi người, tôi là Trần Hải Dương.” Trần Hải Dương nở nụ cười chào hỏi mọi người.
“Ông ấy chính là nhà ảo thuật Trần Hải Dương, trước kia khi tôi đi Ma Cao chơi, đã từng nghe nói đến ông ấy!”
“Tôi cũng từng nghe nói đến ông ấy, không ngờ hôm nay lại có thể gặp tại đây!”
…
Các ông chủ ở xung quanh, sau khi nghe thấy tên Trần Hải Dương, rất nhiều người đều thì thầm với nhau bắt đầu bàn tán.
“Chắc hẳn mọi người đều muốn biết, sự lợi hại của thần bài Trần Hải Dương chứ?” Phạm Nhật Long cười nói.
Các nhân vật lớn trong giới thương mại chính trí đều sôi nổi gật đầu, nhà ảo thuật Trần Hải Dương có tên tuổi lớn, rất nhiều người bọn họ đều từng nghe nói, nhưng vẫn chưa được gặp, hôm nay lại gặp được người thật, đương nhiên đều muốn mở mang kiến thức, sự lợi hại của nhà ảo thuật.
“Hôm nay nếu đã là buổi tiệc từ thiện, tôi sẽ làm một cuộc thi, chơi trò chơi nhỏ. Mọi người đều có thể chơi cùng Trần Hải Dương, toàn bộ tiền ông ấy thắng được, tất cả đều sẽ quyên góp cho tổ chức từ thiện, nếu mọi người có thể thắng được tiền từ chỗ ông ấy, vậy thì tiền sẽ thuộc về mọi người, tôi sẽ chi tiền!” Phạm Nhật Long nói.
Lúc này, đã có nhân viên phục vụ, chuyển đến một chiếc vàn, mang tới một mộ bộ bài poker, bày biện một cuộc thi.
Dù sao thì tiền thua sẽ quyên góp cho tổ chức từ thiện. Một vài ông chủ đánh bài giỏi, đã tiến lên để chơi, mọi người cũng xem mà thấy kinh khủng.
Lúc này, Phạm Nhật Long cũng lấy ra một bộ poker, sau đó nhìn sang Lâm Vân.
“Lâm Vân, có dám chơi cùng tôi một ván không? Nếu anh không dám, vậy tôi chỉ có thể cho rằng anh là đồ nhát gan hèn nhát!” Phạm Nhật Long mỉm cười tự tin.
“Chơi? Không biết anh muốn chơi như nào?” Lâm Vân cũng nở nụ cười, dù sao thì cũng không được thua khí thế.
“Sợ là Lâm Vân anh không đủ khôn ngoan, hãy chơi trò chơi đơn giản nhất đi.”
Phạm Nhật Long lấy ra hai lá aa và một lá k từ trong bộ bài poker.
“Ở đây có ba lá bài poker. Trong đó có hai lá a, một lá k.”
“Bây giờ tôi sẽ úp bài lại, sau đó sẽ lần lượt xáo trộn.”
Phạm Nhật Long vừa nói, vừa úp ba lá bài này lại.