Đỉnh Cấp Thần Hào

Chương 954




Chương 954

Cho dù Liễu Chí Trung không dám tin thì sau khi nghe đến đó thì cũng không thể không tin.

“Ha ha, xem ra chính xác trăm phần trăm rồi, cậu đi xuống trước đi.” Liễu Chí Trung cười cười, khoát tay với giám đốc marketing.

Sau khi giám đốc marketing rời đi.

“Ha ha, thật sự là không ngờ Lâm Vân cháu chỉ cần một lần đã thành công. Đây đúng là kỳ tích mà!” Liễu Chí Trung vui vẻ cười ha ha.

Thư ký Trương cũng không nhịn được mà cảm thán: “Cậu Vân giỏi thật đấy, không biết cậu Vân đã thuyết phục ông cụ Đông như thế nào, chẳng lẽ là dùng tiền sao?”

Lâm Vân cười nói: “Thư ký Trương, với chuyện này tôi không tốn dù chỉ một xu.”

“Cái gì? Không tốn một xu nào? Chuyện này… Chuyện này đúng là không thể tưởng tượng nổi, không biết rốt cuộc cậu Vân đã làm được việc này bằng cách nào?” Thư ký Trương cảm thán không thôi.

Ngay cả Liễu Chí Trung nghe tới đó cũng rất kinh ngạc.

Theo như bọn họ nghĩ, dù Lâm Vân có thuyết phục được ông cụ Đông thì cũng chỉ có biện pháp duy nhất chính là dùng một khoản tiền lớn thuyết phục ông cụ Đông đồng ý mới thôi.

Nhưng Lâm Vân lại nói không tốn dù chỉ một xu?

“Thư ký Trương, đi thông báo chuyện này cho tất cả các quản lý cấp cao để cổ vũ mọi người một chút.” Liễu Chí Trung giao việc.

“Vâng chủ tịch Liễu, tôi lập tức đi ngay!” Thư ký Trương vội vàng gật đầu, sau đó quay người đi ra khỏi văn phòng.

Trong văn phòng.

“Lâm Vân, cháu đã tạo ra một kỳ tích đấy. Lần này cháu đã lập công lớn rồi, quả nhiên là ông đã không nhìn nhầm người, cháu luôn có thể biến không thể thành có thể!” Liễu Chí Trung cực kỳ vui vẻ.

“Ông ngoại, giải quyết xong nhà họ Triệu rồi, nhưng chắc chắn nhà họ Phạm tuyệt đối sẽ không ngừng chèn ép chúng ta.” Lâm Vân nói.

“Thiếu nhà họ Triệu, chỉ còn một mình nhà họ Phạm chèn ép, chỉ cần tập đoàn Tỉnh Xuyên chúng ta thắt lưng buộc bụng thì sẽ chống đỡ được!” Liễu Chí Trung nói.

Lâm Vân nghe thấy Liễu Chí Trung nói thế thì cũng yên lòng.

“Lâm Vân, gần đây tập đoàn mở rộng nên đã tiêu rất nhiều tiền, tập đoàn cũng cần tài chính gấp để ứng phó với sự chèn ép thông qua ưu đãi hạ giá trên phạm vi lớn của nhà họ Phạm nên tạm thời ông không có tiền để thưởng cho cháu. Chờ thêm một thời gian nữa có thêm tiền rồi ông sẽ thưởng cho cháu.” Liễu Chí Trung nói.

“Ông ngoại khách sáo rồi, cháu làm những việc này cũng không phải là vì tiền, hơn nữa hôm qua ông đã cho cháu một căn biệt thự ven hồ và một chiếc xe thể thao bản giới hạn rồi mà.” Lâm Vân nói.

Lâm Vân dừng một chút rồi lại nói: “Ngoài ra, cháu định lấy hai tỷ nhân dân ra để tập đoàn dùng để đối phó với sự chèn ép của nhà họ Phạm , lát nữa cháu sẽ tới phòng tài vụ chuyển hai tỷ vào sổ sách của tập đoàn.”

Lần trước Lâm Vân thi đấu quyền anh đã kiếm được một món hời, bây giờ trong tay anh có tổng cộng hơn năm tỷ, lấy hai tỷ nhân dân ra để giúp Tỉnh Xuyên vượt qua thời kỳ khó khăn thì cũng chẳng là gì.

“Chuyện này… Làm thế sao được chứ, sao ông có thể để cháu phải lấy tiền ra chứ.” Liễu Chí Trung vội vàng lắc đầu.

“Ông ngoại, mọi thứ của cháu đều do ông cho cháu. Nếu không có ông thì bây giờ cháu cũng chẳng có gì cả, đừng nói là hai tỷ, nếu như Tỉnh Xuyên cần nhiều tiền hơn nữa thì cháu sẽ lấy hết tiền của mình ra. Dù có phải bán xe bán nhà bán toàn bộ tài sản đi thì cũng không thành vấn đề!” Lâm Vân nói đầy chân thành.

Liễu Chí Trung nghe thấy lời này của Lâm Vân thì trong lòng rất cảm động.

“Vân, đúng là ông không nhìn nhầm người mà.” Vẻ mặt Liễu Chí Trung tràn đầy vui mừng.