Đỉnh Cấp Thần Hào

Chương 953




Chương 953

Trong lòng Lê Minh Hằng không tin Lâm Vân có thể thành công dù chỉ mười nghìn phần trăm, anh ta có lòng tin tuyệt đối.

“Anh có tin hay không thì cũng giống nhau thôi, chẳng mấy chốc rồi anh sẽ biết.” Nụ cười trên gương mặt Lâm Vân càng rạng rỡ hơn.

Ngay sau đó, ánh mắt Lâm Vân ngưng lại, nhìn chằm chằm Lê Minh Hằng rồi lạnh lùng nói: “Lê Minh Hằng , tôi để mắt tới anh rồi đấy. Tốt nhất là anh nên cẩn thận một chút!”

Sau khi nói xong, Lâm Vân bèn quay người đi tới cửa thang máy.

Vào thang máy, Lâm Vân đi thẳng tới văn phòng ông ngoại báo cáo kết quả.

Trong văn phòng.

“Ông ngoại, cháu tới báo cáo ạ.” Lâm Vân nói.

“Vân về rồi à, mọi việc thế nào rồi? Không thành công cũng đừng nản lòng, chuyện này đúng là rất khó xử lý, cho dù ông có ra mặt thì e là lão già họ Triệu kia cũng không đồng ý đâu.” Liễu Chí Trung nói.

“Ông ngoại, việc đây xử lý xong rồi ạ. Ông cụ Đông đã đồng ý ngừng hợp tác với nhà họ Phạm , ngừng nhằm vào Tỉnh Xuyên thông qua ưu đãi hạ giá rồi.” Lâm Vân mỉm cười nói.

“Cái gì!?” Liễu Chí Trung kinh hãi đứng dậy.

“Lâm… Lâm Vân, cháu không nói đùa với ông ngoại chứ? Cháu nói… Cháu xử lý xong rồi?” Vẻ kinh ngạc hiện lên khắp gương mặt Liễu Chí Trung, giọng nói cũng trở nên hơi chói tai.

Lâm Vân có thể xác định, đây chắc chắn là lần đầu tiên mình nhìn thấy tâm trạng Liễu Chí Trung không ổn định như thế, chắc chắn là lần đầu tiên tận mắt thấy Liễu Chí Trung kinh ngạc như vậy.

Lâm Vân đoán, chắc chắn ông ngoại đã bị hoảng sợ.

“Ông ngoại, sao cháu lại đùa kiểu đấy với ông được chứ, cháu nói thật đấy ạ!” Gương mặt Lâm Vân tràn đầy vẻ tươi cười.

“Chuyện này… Chuyện này đúng là ngoài sức tưởng tượng, không ngờ cháu lại có thể thuyết phục tập đoàn Triệu thị!” Liễu Chí Trung vẫn cảm thấy hơi không thể tin được.

Liễu Chí Trung biết, lần này vì vội vàng mở rộng mà Tỉnh Xuyên lâm vào cảnh túng thiếu tài chính, đây là một cơ hội hoàn hảo để chèn ép Tỉnh Xuyên.

Liễu Chí Trung đã cạnh tranh làm ăn với tập đoàn Triệu thị nhiều năm, tập đoàn Triệu thị vẫn luôn ở thế bất lợi, bây giờ vất vả lắm tập đoàn Triệu thị mới có một cơ hội chèn ép Tỉnh Xuyên, dù thế nào thì tập đoàn Triệu thị cũng sẽ không bỏ qua cơ hội như vậy.

Chuyện này đã không còn liên quan tới vấn đề tiền bạc nữa mà còn liên quan tới vấn đề cạnh tranh.

Liễu Chí Trung cũng biết rõ, trừ phi xuất hiện kỳ tích, nếu không thì Lâm Vân không thể nào đám phàn thành công.

Cho nên trong cuộc họp của công ty, lúc Lê Minh Hằng đề nghị để Lâm Vân đi Liễu Chí Trung mới gạt bỏ ngay tại chỗ, ông ấy biết Lâm Vân sẽ không thành công. Chỉ là sau khi Lâm Vân tự đứng ra nhận việc, Liễu Chí Trung mới để Lâm Vân đi thử xem.

Hơn nữa, Lâm Vân cũng chỉ mới đi đàm phán lần thứ nhất, càng không có khả năng thành công.

Liễu Chí Trung biết rõ ông cụ Đông cũng là một con hồ ly già, kể cả ông ta có muốn đàm phán thì cũng phải kéo dắt thêm mấy lần thì mới có thể đạt được lợi ích lớn nhất.

Lúc này, giám đốc marketing vội vàng đi vào văn phòng, trên mặt còn nở một nụ cười đầy kích động.

“Chủ tịch Liễu, vừa mới nhận được tin tức, tập đoàn Triệu thị đã kết thúc toàn bộ hoạt động ưu đãi giảm giá, nói cách khác, bọn họ đã ngừng chèn ép công ty Tỉnh Xuyên chúng ta.” Giám đốc marketing kích động nói.