Đỉnh Cấp Thần Hào

Chương 932




Chương 932

“Anh Lâm Vân, anh đã thanh toán thành công chiếc đồng hồ này. Đây là thẻ của anh, xin gửi lại.”

Cô nhân viên tóc dài trả lại thẻ và biên lai cho Lâm Vân bằng cả hai tay một cách cẩn thận, sau đó cảm ơn anh đã mua hàng. Đôi bàn tay trắng trẻo của cô ta có chút run lên.

Ngay sau đó, cô ta hỏi:

“Anh Lâm Vân, chiếc đồng hồ này anh muốn đóng gói làm quà hay anh sẽ đeo?”

“Tôi sẽ đeo.” Lâm Vân hờ hững đáp.

“Được rồi, anh Lâm Vân, nếu anh không chê thì tôi sẽ giúp anh đeo nó.” Cô nhân viên tóc dài mỉm cười.

“Được thôi.”

Lâm Vân duỗi cánh tay trái ra trước mặt cô.

Cô nhân viên tóc dài cúi đầu cẩn thận đeo chiếc đồng hồ lên tay Lâm Vân.

Sau khi đeo nó.

“Rất đẹp.” Lâm Vân rất hài lòng gật đầu nói.

Mặc dù Lâm Vân không hiểu về đồng hồ, nhưng chiếc đồng hồ này trông rất đẹp và tinh tế.

Ngay sau đó, Lâm Vân ngẩng đầu mắt nhìn về phía cô nhân viên tóc ngắn bên cạnh.

“Cô, lại đây!” Lâm Vân nhìn cô vẫy tay nói.

Cô nhân viên tóc ngắn ngoan ngoãn đi tới.

“Cô còn nhớ tôi không? Vừa rồi tôi đã đến cửa hàng này của các cô. Cô còn nhớ tôi không?” Lâm Vân bình tĩnh nói.

“Thật sự… thật sự là anh!” Cô nhân viên tóc ngắn sợ tới mức sắc mặt biến đổi trầm trọng, nếu không phải là vì bản thân đang vịn vào quầy tính tiền thì cô đã ngất đi rồi.

Trời đất, sao người mà cô đã chế nhạo trước đây hóa ra lại là một người có số dư tài khoản đáng sợ như vậy. người có 19 nghìn tỷ sao lại là anh ta chứ.

“Tôi hy vọng sau này cô sẽ không đánh giá mọi người qua vẻ bề ngoài của họ. Cô hiểu chứ?”

Lâm Vân nói xong, dưới ánh mắt ngưỡng mộ và kính nể của mọi người ở trong cửa hàng anh xoay người rời đi.

Đối với loại người này, Lâm Vân không thừa hơi để nói chuyện vô nghĩa với cô ta.

Sau khi ra khỏi trung tâm thương mại, cả người của Lâm Vân như sáng bừng lên. Nhìn chiếc đồng hồ mới mua, bây giờ mới là hai giờ chiều. Vẫn còn ba tiếng nữa mới đến tan ca lúc năm giờ của công ty.

Lâm Vân quyết định tùy ý lái xe đi dạo quanh thành phố một vòng, sau đó mới trở về công ty.

“Bùm!”

Một tiếng động đột ngột vang lên, tiếp theo là một chiếc Bugatti Veyron chạy qua bên trái xe Lâm Vân.

“Đây là xe của Phạm Nhật Long!”

Lâm Vân chỉ kịp nhìn thoáng qua đã nhận ra chiếc xe đó vì anh nhớ biển số xe, chiếc Bugatti Veyron này chính xác là của Phạm Nhật Long!

Khi Phạm Nhật Long bắt đầu đến đến thành phố Bảo Thạnh này, anh đã lái chiếc xe này, vậy nên Lâm Vân nhớ rõ biển số xe.

“Phạm Nhật Long, tại sao lại có mặt ở đây?”

Lâm Vân chăm chú nhìn chằm chằm phía sau chiếc Bugatti Veyron này.

Ngay sau đó chiếc Bugatti Veyron này đã biến mất khỏi tầm mắt của Lâm Vân.