Đỉnh Cấp Thần Hào

Chương 90: 90: Chủ Tịch Tôi Vừa Đi Giám Sát Công Trường






Tác giả chú thích: chuyên ngành của tập đoàn Hoa Đỉnh chủ yếu là bất động sản
“Xảy ra chuyện?” Lâm Vân sợ run một chút, sau đó lập tức hỏi:
“Anh nói đi, xảy ra chuyện gì?”
Trong mắt Lâm Vân, vẻ mặt Lưu Ba nghiêm trọng như thế, nếu có chuyện xảy ra, chắc chắn không phải chuyện nhỏ!
“Giàn giáo ở công trường bị người ta giở trò, làm hơn mười công nhân ngã chết ngay tại hiện trường.” vẻ Lưu Ba rất nặng nề.
“Cái gì? Hơn mười công nhân ngã chết?” Đồng tử Lâm Vân co rút.
Hơn mười mạng người, đây tuyệt đối không phải sự cố.

Hơn nữa
sau lưng sự cố là mười mạng sống đó!
“Lưu Ba, anh vừa nói giàn giáo bị người ta giở trò, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì? Là ai giở trò?” Lâm Vân vội vàng hỏi.

“Chủ tịch, tôi vừa đi giám sát công trường, đúng là giàn giáo đã bị người ta giở trò, nếu tôi đoán không sai, hẳn là tập đoàn Kim Cường âm thầm làm!” Lưu Ba nói.
“Tập đoàn Kim Cường!”
Hai mắt Lâm Vân nheo lại, trong
mắt lóe ra lạnh lẽo kinh người.

Lâm Vân là người địa phương Thanh Dương, đương nhiên biết đến Tập đoàn Kim Cường.
Tập đoàn Kim Cường là một tập đoàn bản địa ở Thanh Dương.

Ngành sản xuất của tập đoàn Kim Cường này rất rộng, nhưng chủ yếu kiếm ra tiền nhiều nhất là bất động sản.
Có thể nói, ở Thanh Dương này, không ai là không biết tập đoàn Kim Cường.
Nhắc đến tập đoàn Kim Cường,
không thể không nhắc đến chủ
mắt lóe ra lạnh lẽo kinh người.

Lâm Vân là người địa phương Thanh Dương, đương nhiên biết đến Tập đoàn Kim Cường.
Tập đoàn Kim Cường là một tập đoàn bản địa ở Thanh Dương.

Ngành sản xuất của tập đoàn Kim Cường này rất rộng, nhưng chủ yếu kiếm ra tiền nhiều nhất là bất động sản.
Có thể nói, ở Thanh Dương này, không ai là không biết tập đoàn Kim Cường.

Nhắc đến tập đoàn Kim Cường,
không thể không nhắc đến chủ
tịch tập đoàn Hướng Kim Cường, đây là một nhân vật có sắc thái truyền kì.
Hướng Kim Cường, nồi tiếng ở thời kì thập niên 90, dựa vào tiếng tăng hung ác thành danh ở Thanh Dương, cuối cùng trở thành đại ca của thế lực ngầm ở Thanh Dương.
Sau khi bước vào thế kỉ 21, Hướng Kim Cường bắt đầu chuyển sang làm kinh donah.

Lúc 15 năm bất động sản kinh doanh phất lên, Hướng Kim Cường thuận thế tiến quân vào giới bất động sản, với thế lực đại ca
ngầm của thành phố Thanh Dương, hơn nữa còn có thủ đoạn độc ác, hắn trở thành tập đoàn bất động sản bản địa cực mạnh ờ Thanh Dương rất nhanh.
“Chủ tịch Lâm, có thể ngài không biết, từ khi công ty Thanh Dương của tập đoàn Hoa Đỉnh chúng ta thành lập đến nay, tập đoàn Kim Cường đã coi chúng ta thành địch thủ một mất một còn.”
“Nhưng hắn còn ngại tập đoàn Hoa Đỉnh chúng ta mạnh mẽ, tập đoàn Kim Cường mới không dám gióng trống khua chiêng đối phó với chúng ta, nhưng thường
xuyên ngáng chân trong tối.

Mấy năm nay công ty chi nhánh của chúng ta bị hắn làm hại không biết bao nhiêu lần.” Lưu Ba nói.
Dừng một chút, hắn nói tiếp: “Chính là chuyện lúc này, trừ tập đoàn Kim Cường ra, tôi không nghĩ ra còn ai cố ý đến đây hại chúng ta.”

Lâm Vân nghe đến đây, đại khái xem như hiểu được.
“Tập đoàn Kim Cường của hắn là tập đoàn bản địa, có thể trâu bò thế nào so với tập đoàn Hoa Đỉnh chúng ta chứ? Tập đoàn Hoa
Đỉnh của chúng ta là tập đoàn lớn đứng thứ nhất tây nam, chẳng lẽ chúng ta không diệt hắn được?” Lâm Vân nheo mắt nói.
“Chủ tịch Lâm, tập đoàn Kim Cường là địch thủ lớn nhất cùa tập đoàn Hoa Đỉnh ở thương trường trong thành phố Thanh Dương, đương nhiên chúng ta muốn đánh bọn họ.” Lưu Ba nói,
Ngay sau đó, Lưu Ba bất đắc dĩ cười khổ: “Nhưng mà tục ngữ nói đúng, cường long không áp được địa đầu xà, tập đoàn Hoa Đỉnh chúng ta tuy mạnh nhưng không phải rắn độc như Hướng Kim
Cường, gốc rễ của hắn ở Thanh Dương đã là thâm căn cố đế, muốn hoàn toàn diệt trừ không phải là chuyện dễ dàng.”
“Chỉ cần tập đoàn Hoa Đỉnh quyết tâm muốn diệt trừ hắn, tôi không tin không diệt được!” Lâm Vân lạnh giọng nói.
“Nếu cụ Liễu muốn ra tay diệt hắn thì không thành vấn đề, nhưng kinh doanh của tập đoàn Hoa Đỉnh trải rộng khắp mấy chục cái thành phố, cụ Liễu là đại ân nhân, nào có tâm tư đến chuyên đối phó với hắn.” Lưu Ba nói.
Hắn dừng một chút, tiếp tục nói: “Cho dù là cụ Liễu tự ra tay thì muốn diệt trừ bọn rắn độc tập đoàn Kim Cường cũng có hơi phiền phức, ít nhất trả cái giá còn lớn hơn cái chúng ta đạt được.”
“Thế à.” Lâm Vân giật mình gật đầu..