Đỉnh Cấp Thần Hào

Chương 748




Chương 748

Sắc mặt bác cả cũng hoàn toàn u ám.

Ngoài ra còn có bác gái cả, bác gái hai, các cô. Sắc mặt của bọn họ đều trở nên vô cùng khó coi.

Bọn họ biết rất rõ Dương Bác Vũ có xuất thân như thế nào, việc làm quen được với Dương Bác Vũ quan trọng bao nhiêu, tất cả bọn họ đều biết rất rõ.

Lâm Hải Huy tiếp tục nói: “Không những thế, lúc cháu khiển trách cậu ta, yêu cầu cậu ta đi xin lỗi Dương Bác Vũ, thì cậu ta không những không chịu nghe mà còn dạy bảo lại cháu, thực sự không biết phép tắc gì cả.”

“Quá tệ! Thật sự quá tệ mà! Lâm Vân, cháu lập tức xin lỗi anh họ Lâm Hải Huy mau.” Cô đứng dậy quát anh.

“Lâm Vân, sao cháu vừa mới quay về mà đã gây ra họa lớn như vậy hả? Thật sự không thể nào tưởng tượng nổi” Cô nhỏ cũng nói.

Trong phút chốc, Lâm Vân trở thành người bị mọi người chỉ trích.

Lâm Vân đứng dậy một cách chậm rãi.

Mọi người nhìn thấy như thế thì đều im lặng.

“Xin lỗi mọi người, cháu cảm thấy chuyện này không có vấn đề gì cả. Có thể sự tồn tại của Dương Bác Vũ rất quan trọng với mọi người nhưng với Lâm Vân cháu thì anh ta còn chưa đủ tư cách để cháu phải ăn nói khép nép với anh ta. Mà nếu có ăn nói khép nép thì cũng nên là anh ta làm như thế với cháu.” Lâm Vân nhẹ giọng nói.

“Cái gì? Dương Bác Vũ ăn nói khép nép với cậu sao? Lâm Vân, tôi thấy hình như cậu bị bệnh rồi đó!” Lâm Hải Quang tức giận mắng anh.

“Lâm Hải Quang, anh là cái thá gì? Có tư cách gì mà dám đứng đây mắng tôi?” Lâm Vân híp mắt lại nói.

“Lâm Vân! Cháu nói chuyện kiểu gì thế, bây giờ người sai là cháu, bác thấy cháu thật sự là loại có người nuôi nhưng không có người dạy.” Bác hai nghiêm giọng quát tháo.

“Đúng vậy, Lâm Vân thật sự không biết quy củ lễ phép gì cả!”

Nhóm các cô đều phụ họa theo.

Bác cả cũng từ từ đứng dậy.

“Lâm Vân, chuyện này quả thật là do cháu làm sai, bác cả cũng không thể hiểu nổi cháu. Đến bây giờ mà cháu vẫn không hiểu rõ tầm quan trọng của việc tạo mối quan hệ thì thật sự quá ngu ngốc.” Bác cả lạnh giọng nói.

“Bác cả, đương nhiên cháu biết việc tạo mối quan hệ quan trọng, nhưng mà nói đến chuyện làm quen với người khác thì ở ba tỉnh vùng Tây Nam cũng chỉ có người khác đến làm quen với với cháu thôi.” Lâm Vân lạnh nhạt nói.

“Cháu… Cháu còn dám nói những lời mất mặt như vậy sao?” Mặt bác cả tím lại.

Bác hai lại đứng lên nói: “Cha, lúc trước cha muốn để Lâm Vân trở về nhà họ Lâm, lúc ấy con cũng đã nói không thể để nó trở về, nếu không thì nó sẽ chỉ gây rắc rối cho nhà họ Lâm chúng ta. Cha nhìn mà xem mới ngày đầu tiên thôi mà nó đã gây ra tai họa lớn như thế cho nhà chúng ta rồi, sau này sẽ như thế nào nữa đây? Nó nhất định không thể ở lại nhà họ Lâm nữa.”

“Đúng vậy, bây giờ nó như thế thì sau này sẽ như thế nào đây?”

Đám người lớn có mặt ở đây đều rối rít phụ họa theo.

Lâm Hải Huy, Lâm Hải Quang nhìn thấy Lâm Vân bị cả nhà chỉ trích thì hai người bọn họ mừng thầm trong lòng. Đây chính là kết quả khi Lâm Vân dám đấu với bọn họ.

“Mọi người, không phải như mọi người nghĩ đâu.”

Lâm Mộc Thanh bỗng nhiên đứng dậy, cô nhìn thấy Lâm Vân bị mọi người chỉ trích như thế, cô thật sự không thể chịu nổi nữa, cô cảm thấy đau lòng cho Lâm Vân.