Đỉnh Cấp Thần Hào

Chương 699




Chương 699

Vậy nên tổng cộng có tổng cộng mười lăm người trên năm chiếc mô tô Quỷ Hỏa này. Lâm Vân liếc mắt nhìn sang, ai trong số đó cũng nhuộm tóc, ăn mặc bụi bặm đúng chất thanh niên xã hội.

Nhìn vào tuổi của chúng đều không quá hai mươi, đứa nào đứa nấy tay lăm lăm cây côn rẻ tiền quăng tới quăng lui.

“Tiểu Mai, đây đều là người anh gọi đến đấy, dẫn đầu chính là đại ca của anh!” Tóc vàng tự hào nói.

“Uầy, đẹp trai quá đi.” An Tiểu Mai phấn khích reo lên.

Lúc này, mười lăm tên kia đã bước đến.

“Tóc vàng, đứa nào bắt nạt mày?” Gã tóc xoăn đi đầu hỏi.

“Anh Cơ, là thằng nhóc kia ạ!” Tóc vàng chỉ vào gã thanh niên tóc đỏ kia.

“Yên tâm đi tóc vàng, chuyện này anh xử cho mày.” Anh Cơ ngạo mạn đáp.

“Cảm ơn anh Cơ! Cảm ơn anh Cơ!” Tóc vàng liên tục nói cảm ơn.

Ngay sau đó, Tóc vàng nhìn gã thanh niên tóc đỏ kia đắc ý nói:

“Thằng kia, thấy chưa, đây đều là người tao gọi đến đây, mày cứ đợi bị đánh đi!”

“Ha ha, mày gọi có chút xíu người vậy thôi à? Vậy phải là mày đợi bị đánh chứ” Gã thanh niên tóc đỏ cười lớn nói.

Ngay lúc này lại có những tiếng nổ ầm trời vang lên.

Lần này lại có mười lăm chiếc mô tô Quỷ Hỏa đến, tổng cộng có bốn mươi gã thanh niên xã hội.

Bốn mươi gã này đều đi đến trước mặt gã thanh niên tóc đỏ kia.

Tất nhiên cả bốn mươi gã này đều do gã thanh niên tóc đỏ đó gọi tới.

Sau khi trông thấy những kẻ này, Lâm Vân lắc đầu, những đứa đó mà gọi là giang hồ à? Cùng lắm cũng chỉ có thể xem như thanh niên xã hội thôi, còn kém xa dân giang hồ lắm.

“Mẹ mày, sao nó lại có thể gọi đến lắm người thế kia?” Sau khi thấy số người ở phe đối phương, tóc vàng lập tức biến sắc.

“Mẹ kiếp tóc vàng, mày đụng vào người nào thế hả?” Sắc mặt của anh Cơ cũng trở nên khó coi.

Đến cả An Tiểu Mai cũng bị sự đông đảo của phía bên kia dọa sợ không dám lên tiếng.

Sự chênh lệch số lượng của hai bên quá lớn.

“Tóc vàng, chuyện này anh không giúp được mày đâu, mày tự mình giải quyết đi.” Anh Cơ nói.

Dĩ nhiên anh Cơ cũng hiểu mười mấy người bọn họ không thể nào ăn được đối phương rồi.

Sau khi nói xong, anh Cơ phất phất tay, sau đó xoay người ngồi lên con mô tô Quỷ Hỏa của hắn, mười mấy kẻ hắn đưa đến cũng vội vàng lên xe.

“Anh Cơ! Anh Cơ đừng đi mà!”

Tóc vàng vội vàng ngăn cản.

Nhưng anh Cơ cũng chẳng thèm nghe lời thỉnh cầu của cậu ta.

“Brum brum!”

Tiếng động cơ của mô tô rú lần, nhóm người anh Cơ cũng lập tức lái xe rời khỏi đó.

“Anh…!Anh yêu, làm sao vậy! Sao đại ca anh lại đi mất rồi?” An Tiểu Mai cũng bối rối hỏi.

Mặc dù An Tiểu Mai rất mong chờ đánh nhau, song đó là nếu bọn họ sẽ thắng chứ không phải là bọn họ thành kẻ bị đánh đâu.