Đỉnh Cấp Thần Hào

Chương 681




Chương 681

Cha Lâm Vân mất sớm, cha của Hoàng Luân dạy dỗ Lâm Vân giống như cha ruột vậy.

Vì thế, khi nhìn cả người cha Hoàng Luân toàn máu, trái tim Lâm Vân thắt lại.

Sau đó, Lâm Vân nhanh chóng lao tới trước Hoàng Luân.

“Chú Hoàng! Chủ Hoàng!” Lâm Vân sốt sắng gọi.

“Lâm Vân, sao cháu lại đến đây?” Chú Hoàng mở mắt nhìn Lâm Vân.

“Chủ Hoàng, chủ bị thương ở đâu rồi?” Lâm Vân vội vàng hỏi.

“Chú…!Chú..”

Có thể là vì quá đau, chú nói mãi không nên lời.

Mỗi và sắc mặt ông ây trắng bệch không còn giọt máu, trên mặt đầy mồ hôi, toàn thân co giật.

Lâm Vân cúi đầu nhìn, phát hiện chú Hoàng bị đâm vào bụng, có thể nhìn thấy cả ruột! “Mẹ kiếp!”

Lâm Vân nhìn thấy cảnh này xong thì trong mắt loé lên lửa giận không thể kìm nén, lồng ngực sắp nổ tung.

Lâm Vân coi chú Hoàng như người thân!

Người thân của mình lại bị đâm thấu ruột, sao Lâm

Vân không tức giận cho được? Ngay sau đó, Lâm Vân phẫn nộ đứng lên.

Chú Hoàng kéo tay Lâm Vân lại.

“Lâm Vân, đừng! Đừng đánh nhau với họ.

Chú…!Chú không muốn hai đứa cũng bị đâm! Chúng ta không đụng được vào họ đâu!” Chú Hoàng cần răng, giọng run rẩy nói ra câu này.

Chú Hoàng hiểu rất rõ về gia đình của Lâm Vân, ông biết gia đình Lâm Vân ngh khó lại không có chỗ dựa, làm sao dây được vào những người này? Ông không muốn kéo Lâm Vân vào vũng nước này.

“Yên tâm đi chú Hoàng.

Cháu có thể giải quyết được!” Lâm Vân khép mắt nói.

Ngay sau đó, Lâm Vân cầm lấy một chai bia bên cạnh, xông lên trước.

“Lâm Vân! Đừng!” Tải ápp нola để đọc full và miễn phí nhé.

Chú Hoàng vội vàng hét lên.

Hoàng Luân đứng dậy, có điều anh ta không đi ngăn Lâm Vân lại, mà thay vào đó nhặt một chai bia lên.

Lâm Vân đã xông đến trước bốn tên đó.

“Mẹ kiếp, lên cho tao!” “Bụp!”

Lâm Vân gầm lên, sau đó đập thẳng chai bia vào một trong số những tên đó.

Chai bia vỡ tan ngay tức khắc, mảnh vỡ văng tung toé.

Bốn người đàn ông mặc vest đen trong phòng đều nhìn Lâm Vân.

“Hừ, nhãi ranh, mày muốn lo chuyện bao đồng à? Biết bọn tao là ai không?”

Bốn người trợn mắt há mồm nhìn Lâm Vân, trong tay bọn họ còn cầm dao.

“Tao không quan tâm bọn mày là ai, ai chém chú Hoàng của tao thì ra đây chịu chết đi!” Lâm Vân nheo mắt, ánh mắt loé lên sự tức giận vô tận.

Chém chú Hoàng bị thương thành như vậy, Lâm Vân tức giận đến mức gần như mất đi lý trí.